Một khi Mặc Khí biết được mùi vị của tình dục càng thêm muốn ngừng mà không được, hắn gần như ngày ngày đêm đêm đều quấn lấy Bối Nhi.
Vốn dĩ Bối Nhi là một thiếu nữ nho nhỏ vẫn còn vô cùng ngây ngô bởi vì nam nhân ngày ngày tưới nước lập tức toả sáng không thua những thiếu phụ vũ mị gợi cảm, thành thục phong tình, ban ngày thần thái càng thêm lười biếng nhưng lần nào cũng câu được trái tim của nam nhân.
Vì thế Mặc Khí mới biết hiểu, vì sao luôn có quân vương không muốn lâm triều.
Tuy suốt ngày dính tới dính lui với mỹ nhân nhà mình nhưng chính sự vẫn được Mặc Khí đặt lên hàng đầu, một chút cũng không chậm trễ, thậm chí khi tâm tình rất tốt luôn lôi kéo Bối Nhi miêu tả về tương lai tốt đẹp.
Chẳng qua hắn vẫn luôn nhìn thấy bộ dáng càng thêm mệt mỏi của Bối Nhi, đây cũng là nguyên nhân hắn ngày ngày ngày đêm đêm quấn lấy nàng, nói chung là sợ có một ngày gọi tên nàng nhưng không được nàng đáp lại.
Hắn sống trong hắc ám quá lâu nên càng tham luyến ánh nắng ấm áp, càng ngày càng không thể buông tay, càng ngày càng sợ hãi cuối cùng hắn vẫn một thân một mình ở trong hắc ám.
“Bối Nhi.” Đầu của tiểu nhân nhi trước mắt gật gà gật gù, Mặc Khí nhìn thấy trong lòng vừa yêu thương lại chua xót, Bối Nhi luôn không cự tuyệt hắn như vậy, cho dù hắn làm bất cứ chuyện gì.
“Sao?” Bối Nhi mơ mơ màng màng ngẩng đầu, giọng mũi nho nhỏ vô cùng đáng yêu.
“Có phải Vọng Tinh Các có nhược điểm ở trong tay vương tộc Mặc thị đúng không?”
Đột nhiên Mặc Khí đặt câu hỏi làm tinh thần nàng tăng lên một chút, hờ hững hồi lâu nàng mới nhàn nhạt trả lời một tiếng ‘đúng’.
Trong nháy mắt nam nhân mím chặt môi, lộ ra biểu tình vô cùng bạo ngược, hắn vạn phần may mắn một mặt xấu xí như vậy của mình không bị Bối Nhi nhìn thấy.
Hắn sớm đã nghi ngờ, theo tính tình độc đoán cuả vương tộc Mặc thị sẽ không để Vọng Tinh Các vô duyên vô cớ có được nhiều đặc quyền như vậy.
Lý do chỉ có một, đó chính là trong tay bọn họ nắm giữ cách khống chế Vọng Tinh Các.
Thật ra trong tay vương tộc Mặc thị đơn giản chỉ nắm giữ nước thánh mà thôi.
Năm đó trong lúc vô tình Mặc thị tìm được linh tuyền, có ai từng nghĩ linh tuyền này lại liên quan đến sự hưng vong của một tông môn xem sao bói toán.
Mặc thị hợp tác với Vọng Tinh Các bắt đầu như vậy.
Vọng Tinh Các trợ giúp Mặc thị phát triển, Mặc thị trợ giúp Vọng Tinh Các mở rộng uy vọng của việc bói toán.
Cuối cùng Mặc thị trở thành một thế hệ vương tộc, Vọng Tinh Các cũng như ý nguyện phát triển thành một tông môn xem sao bói toán có uy vọng nhất Mặc Quốc.
Nhưng Vọng Tinh Các nhất thời không cẩn thận đã để Mặc thị biết được bí mật truyền thừa, mỗi một thế hệ các chủ của Vọng Tinh Các cần thiết trải qua lễ rửa tội bằng nước thánh, rồi sau đó các chủ đời trước dần dần suy nhược, trên thực tế đây là phương thức truyền thừa của một loại lực lượng.
Nhưng lại bị Mặc thị biến thành thủ đoạn khống chế Vọng Tinh Các, từ đó về sau Vọng Tinh Các vẫn luôn bị khống chế.
Lão Mặc Vương tìm không thấy Bối Nhi, cũng chỉ có thể lấy cách này làm suy yếu lực lượng và sinh mệnh của Bối Nhi từng chút từng chút một.
Cho nên Bối Nhi không hề hoảng loạn, ít nhất nàng có thể chịu đựng được đến khi Mặc Khí đăng cơ.
Tuy nói những ngày gần đây Mặc Khí biểu hiện không màng danh lợi nhưng ngôi sao tượng trưng cho Mặc Khí lại vô cùng sáng rõ.
Mặc Khí, chú định thành vương giả.
Sau khi Mặc Khí nghe xong Bối Nhi giải thích, sắc mặt trầm trầm, trong lòng cấp tốc hiện lên một vài kế hoạch, bất luận như thế nào hắn cũng không để Bối Nhi xảy ra chuyện.
“Mặc Khí, không cần.” Bối Nhi cầm tay Mặc Khí, hiếm thấy có sự vội vàng, trong nháy mắt nàng đã nhận ra suy nghĩ của Mặc Khí: “Mặc Vương định tìm một hài tử.
Đừng, ta có biện pháp.”
Vì đối với nàng, sư phụ có ân dưỡng dục, nàng không thể tự tay làm ra những chuyện khiến Vọng Tinh Các biến mất.
Nếu Mặc Khí thật sự động tay động chân với hài tử kia, như vậy Vọng Tinh Các thật sự xong rồi.
Không lâu trước đây kết quả bói toán của Bối Nhi là đứa bé kia đang ở trong Vọng Tinh Các, nếu nó chết Vọng Tinh Các tất vong.