“Anh làm cái gì thế? Mắt bên này của em đau quá, nước mắt vẫn luôn chảy không ngừng, anh còn không giúp em nhìn xem.
” Hải Bối Nhi đánh anh nhưng Mộ Lâm vẫn không nhúc nhích.
“Em thật sự sẽ không trở về chứ?” Mộ Lâm cảm thấy bản thân không có cách nào chấp nhận việc Hải Bối Nhi trở lại bên cạnh người đàn ông kia, đến nỗi nguyên nhân sâu xa trong đó anh cũng không rõ ràng lắm, dù sao chính là anh không muốn Hải Bối Nhi trở về.
“Em giống đứa ngốc lắm sao? Em rất nhanh sẽ phải ly hôn nhưng mà trong khoảng thời gian này phải làm cho bọn họ chó cắn chó mới được!” Hải Bối Nhi tính toán châm ngòi quan hệ của bọn họ, làm cho bọn họ công kích lẫn nhau, cô ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Mộ Lâm nghĩ Hải Bối Nhi anh quen biết thật sự không giống một đứa ngốc, cho nên anh nghiêm túc lắc đầu nhưng anh vẫn có chút không yên tâm: “Thật sự sẽ không?”
Hải Bối Nhi liếc mắt nhìn Mộ Lâm một cái, người này thật sự là tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị?
Cái liếc mắt kiều tiếu này kéo dài đến khi cả người Mộ Lâm thông suốt, mang theo Hải Bối Nhi về nhà nấu cơm.
Không phải nói muốn trói chặt trái tim một người đàn ông chính là trói chặt dạ dày của anh ta hay sao? Như vậy ngược lại cũng có thể đi, trong lòng Mộ Lâm đã nhanh chóng tính toán xong nên làm những món gì.
Bên này tất nhiên là vui mừng nhưng mà Trần Nghị và Lâm Yên cũng không tốt như vậy.
Bản thân bọn họ cũng không phải người tốt lành gì, có thể ở bên nhau bất quá bởi vì có lợi ích, một khi xảy ra chuyện còn không phải trốn tránh trách nhiệm, đổ lỗi cho nhau sao, thậm chí cắn ngược lại đối phương cũng không phải là việc khó.
Ngày ấy Trần Nghị xảy ra chuyện, phản ứng đầu tiên là trách móc Lâm Yên, tuy rằng sau đó Trần Nghị đã xin lỗi cô ta nhưng trong tiềm thức, cô ta vẫn luôn nghi ngờ Trần Nghị, thậm chí tìm người giám thị Trần Nghị.
Thấy biểu hiện của Trần Nghị ở nhà họ Hải, Lâm Yên cảm thấy ghê tởm giống như ăn phải ruồi bọ, tuy rằng vãn hồi Hải Bối Nhi rất quan trọng nhưng Trần Nghị nói cô như vậy, có phải chứng minh trong lòng anh ta cũng nghĩ về cô như vậy hay không?
Kỹ nữ, chủ động quyến rũ, ai cũng có thể làm chồng, dùng hết tâm cơ tới gần anh ta!
Bề ngoài giữa Trần Nghị và Lâm Yên không có vấn đề gì nhưng vết rách bên trong càng lúc càng lớn, chung quy có một ngày sẽ bùng nổ.
Có người nói phụ nữ không thể thành đại sự, nói như vậy cũng không phải kỳ thị phụ nữ mà do đại đa số phụ nữ đều sẽ thiên về tình cảm mà ưu tiên tình cảm thường rất dễ dàng xảy ra chuyện xấu.
Lâm Yên cũng như thế, hiện tại cô đã không ưu tiên tính kế Hải Bối Nhi mà muốn biết rõ ràng rốt cuộc Trần Nghị có yêu cô hay không?
Nhưng trong lòng Trần Nghị lại nghĩ trước tiên phải vãn hồi Hải Bối Nhi, bất luận phải trả giá bao lớn, vì vậy anh ta còn làm bộ đoạn tuyệt quan hệ với Lâm Yên.
Chẳng qua đối với Lâm Yên mà nói, chuyện này chính là chứng cứ chứng tỏ Trần Nghị không yêu cô, cô ngày ngày đêm đêm nghĩ chuyện này, sắp điên cuồng.
Đến tận khi Hải Bối Nhi hẹn cô ra gặp mặt.
Lần gặp mặt này cũng không có cảm giác khói thuốc súng nổi lên bốn phía mà bình tĩnh dị thường.
Hải Bối Nhi chỉ nói mấy câu với Lâm Yên rồi lập tức đứng dậy rời đi, luân hồi mấy đời cô đã sớm xem thấu nói mấy câu giữa Trần Nghị và Lâm Yên cho nên cô biết rõ ràng nên đả kích hai người như thế nào.
Cô chỉ nói Lâm Yên, cô đã sớm biết kế hoạch của Trần Nghị và Lâm Yên, Trần Nghị đã sớm thẳng thắn với cô nhưng cô không nghĩ tới Trần Nghị vẫn luôn bắt cá hai tay.
Thậm chí Hải Bối Nhi có lòng tốt phỏng đoán, có phải bởi vì công phu trên giường của Lâm Yên rất tốt cho nên Trần Nghị mới có thể vẫn luôn bắt cá hai tay hay không?
Lâm Yên sẽ tin tưởng sao?
Đương nhiên sẽ không nhưng Lâm Yên sẽ tự mình điều tra.
Lâm Yên sẽ không ngốc nghếch đến tự mình đi hỏi Trần Nghị như vậy, cô ta sẽ chỉ biết tự mình tìm ra chân tướng nhưng cũng đúng là nhờ vậy, kế hoạch của Hải Bối Nhi mới có thể thành công.
Bởi vì Hải Bối Nhi sẽ chỉ để Lâm Yên tìm được thứ mà cô muốn cô ta tìm thấy.
Đó chính là, Trần Nghị chỉ lợi dụng Lâm Yên, không có tình yêu.
.