"Nơi này là nơi gần rừng rậm Di Nguyệt nhất, gọi là bộ lạc Di Nguyệt, ngươi có thể sống an toàn ở chỗ này." Nhân thú giống đực từ nhỏ tiếp nhận giáo dục chính là bảo vệ giống cái, hơn nữa Lang Kỳ còn có suy tính của mình, mình bây giờ còn trẻ lại vẫn độc thân, thân thể cường tráng, nếu như sau khi tiểu giống cái này trưởng thành nguyện ý cùng mình ký kết khế ước không phải rất tốt sao?
"Đúng nha đúng nha, chỉ chúng ta mới có thể bảo vệ được ngươi!" Hổ Hùng cũng là một nhân thú độc thân trẻ tuổi trong bộ lạc, khó được tới một giống cái vừa đáng yêu lại trẻ tuổi nói thế nào cũng muốn biểu hiện mình một chút.
"NGAO...OOO?" Nàng không hiểu hai thú nhân này bề ngoài cuồng dã như vậy, thậm chí cuồng dã đến hơi doạ người cũng ở trước mặt một giống cái đáng yêu như nàng khoe khoang thân hình của mình.
.
.
.
.
.
Gặp phải trêu chọc thật sự rất mệt mỏi.
.
.
.
.
.
Bộ lạc Di Nguyệt đã mười năm rồi không có giống cái ra đời, thoạt nhìn hình như không phải là chuyện lớn gì, bởi vì tuổi tác trung bình của thú nhân tới 300 tuổi, thời kỳ phát triển chỉ có chừng mười năm.
Nhưng kỳ sinh con tốt nhất của thú nhân giống cái chỉ có khoảng 100 năm, dù là như thế giống cái có thể sinh sản nhanh nhất cũng là 5 năm một thai.
Bộ lạc Di Nguyệt là một trong mười bộ lạc lớn nhất, có hơn 100 thú nhân, nhưng mặc dù như thế cũng chỉ có 13 thú nhân giống cái.
Có vài bộ lạc nhỏ có mười thú nhân giống đực, nhưng ngay cả một giống cái cũng không có, may mắn nhất cũng chỉ có tối đa 2-3 giống cái mà thôi.
Cho nên một tiểu giống cái còn nhỏ đến đây khiến toàn bộ lạc thật sự là vỗ tay khen hay, nhất là thú nhân giống đực trẻ tuổi.
Hải Bối Nhi hiện đang ở trong nhà Tế Tự của bộ lạc Di Nguyệt, vốn dĩ người nào nhặt được liền thuộc về người đó bảo vệ, nhưng Hải Bối Nhi từ chối, nàng không chỉ tới quyến rũ nam nhân, không, là giống đực mới đúng, còn phải tới thống trị thế giới, dĩ nhiên muốn học tập thật tốt hoà nhập vào cái thế giới này.
Thật ra thì Tế Tự chính là Bộ trưởng quản lý công việc lớn nhỏ của bộ lạc, phải chịu trách nhiệm tra xét khí hậu, đoán trước mùa mưa và mùa đông, còn phải kiêm chức làm thầy thuốc.
Tế Tự bình thường đều là thú nhân giống cái lớn tuổi không thể sinh sản nữa, một bộ lạc lớn ít nhất sẽ có hai Tế Tự, bộ lạc Di Nguyệt thì có ba Tế Tự.
Theo Tế Tự đoán Hải Bối Nhi có năm tuổi lớn nhỏ, nhưng mà bởi vì lâu dài chạy trốn nên thân thể không trổ mã như thú con bình thường khác, hơn nữa cho dù Tế Tự kiến thức rộng rãi cũng không biết chủng tộc cụ thể của Hải Bối Nhi, đoán chừng là hồ tộc.
Dù sao vẫn chưa tới kỳ thành niên còn chưa thể quyến rũ giống đực, hiện tại liền học tập cho thật giỏi đi, càng học tập thì mồ hôi lạnh càng chảy ròng ròng, ban đầu nàng còn thật sự gan lớn, sát vai cùng Tử Thần biết bao nhiêu lần cũng đếm không hết nữa.
.
.
.
.
.
Lang Kỳ và Hổ Hùng này là thú nhân chưa tới 50 tuổi, đang lúc thân thể trẻ tuổi cường tráng, giống cái trong tộc đều có ba giống đực trở lên ký kết khế ước cố định bầu bạn, hơn nữa đại đa số giống cái đó tuổi đều rất lớn, bọn họ dĩ nhiên là không muốn tiến đến cùng một chỗ, đối với giống cái nhỏ trẻ tuổi nhất này chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha.
Thế là nhà Tế Tự sáng sớm mở cửa sẽ nhìn thấy một đống con mồi, cái gì cũng có.
.
.
.
.
Hải Bối Nhi ra cửa tự mình thực hành những gì học được thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy trong miệng bọn Lang Kỳ ngậm một con mồi to lớn đắc ý đi ngang qua.
.
.
.
.
.
Hải Bối Nhi cuối cùng cũng biết vì sao hệ thống lại bảo nàng quyến rũ nhiều nam nhân như vậy, còn ghi chú rõ phải là tinh dịch ưu tú, bởi vì ở thế giới này thú nhân giống cái quyến rũ thú nhân giống đực không hề khó khăn chút nào, khó trách còn phải tăng thêm một nhiệm vụ có độ khó năm sao.
.
.
.
.
.
Mỗi ngày nhìn thấy giống đực chủ động quyến rũ chính mình thật sự cũng rất mệt mỏi.
.
.
.