Mùa đông sắp tới, trong bộ lạc bận rộn, thú nhân giống đực ngày ngày tổ chức thành đoàn thể săn bắt, tích trữ thức ăn cho mùa đông, chuẩn bị quá sớm thì thịt rất dễ dàng thối rửa, dù là nửa tháng cuối cùng mới tích trữ cũng có rất nhiều thịt bị hư.
Thú nhân giống cái cũng bận rộn lục đục thu thập quả hạch có thể bảo tồn rất lâu, nhưng những quả hạch này dinh dưỡng cũng không đủ, cho nên hàng năm mùa đông sẽ có một vài thú nhân chết đói.
Hải Bối Nhi từ từ hoà nhập vào bộ lạc này, dĩ nhiên cũng vì những chuyện này mà phiền lòng, nàng biết cách có thể tích trữ thức ăn thật lâu nhưng bây giờ nàng còn không thể nói chuyện, người khác chỉ có thể qua việc suy đoán tiếng kêu của nàng hiểu một vài ý đơn giản, phức tạp một chút thì không được.
Nàng nhìn hình dáng nhỏ bé trong nước thở dài một hơi, thật là muốn biến thành hình người, tiếp tục như vậy nàng sắp không nhớ rõ làm sao dùng chân đi bộ.
.
.
.
.
.
Nghĩ đi nghĩ lại, trong thân thể đột nhiên xuất hiện một lực lượng kéo gân cốt của nàng, Hải Bối Nhi ngất vì quá đau, lúc tỉnh lại trời cũng sắp tối.
Nàng giơ tay lên ngoài ý muốn nhìn thấy có mười ngón tay trắng nõn, soi soi lại lần nữa vui mừng phát hiện mình lại biến thành hình người rồi!
Bóng dáng một thiếu nữ trần trụi chiếu vào trong nước, mái tóc dài màu đỏ rực che hơn phân nửa thân thể trắng nõn, lông mày nàng cũng là màu đỏ, con ngươi là màu đỏ sậm đầy quyến rũ, mũi đẹp tinh xảo và cái miệng nhỏ nhắn.
Mới thành niên còn chưa khống chế tốt biến thân, trên đỉnh đầu còn một đôi tai hồ ly màu lửa đỏ lông mềm như nhung, phía sau cái mông cũng có một cái đuôi thật dài.
Hải Bối Nhi nhìn hình ảnh mới lạ của mình, phát hiện mình hình như có chút thiếu ngực, có lẽ là do chưa có trưởng thành thôi.
.
.
.
.
.
Gần đây Lang Kỳ rất bận, nhưng làm một con sói thích sạch sẽ dù bận rộn nữa cũng phải tắm mới có thể ngủ, nhưng nhìn thử xem hắn thấy cái gì! Một giống cái! Còn là một giống cái thân thể trần truồng! Một giống cái thân thể trần truồng rất xinh đẹp!
Hắn chỉ cảm giác máu cả người đều xông về giữa hai chân, rõ ràng không ngừng nuốt nước miếng nhưng vẫn quá khát, hắn muốn ôm giống cái này xem thử có phải mềm mại giống như tưởng tượng hay không.
Một trận gió thổi qua, trên hai bầu ngực nho nhỏ của Hải Bối Nhi xuất hiện hai móng vuốt sói, quay đầu nhìn lại chỉ thấy ánh mắt Lang Kỳ đầy sắc dục vội vàng vuốt ve bầu ngực nho nhỏ mềm mại, "Lang...!Lang Kỳ.
.
.
.
.
.
Ngươi ở đây làm gì.
.
.
.
.
.
Làm ta đau quá.
.
.
.
.
."
Biến thành hình người cũng là một đôi mắt thật to long lanh như nước, cái nhìn vô tội thuần khiết làm hạ thân Lang Kỳ càng sưng to đau đớn, "Tiểu giống cái ngoan ngoãn, Lang Kỳ ca ca sẽ không làm nàng đau, để cho ta sờ sờ.
.
.
.
.
."
Hải Bối Nhi bĩu môi, người nào tin tưởng ngươi, ngực nhỏ của nàng đều có máu ứ đọng rồi, cũng không biết lúc nào mới có thể tan ra, "Lang Kỳ.
.
.
.
.
.
Ngươi nhẹ một chút.
.
.
.
.
.
Có được hay không.
.
.
.
.
." Tay nhỏ bé trắng trắng mềm mềm vô lực khoác lên bàn tay màu đồng cổ, hai màu sắc đối lập này làm Lang Kỳ nhiệt huyết sôi trào, nhìn tiểu giống cái bị hắn làm cho sắp khóc mới đại phát từ bi bỏ qua cho bầu ngực nho nhỏ.
Thú nhân giao hợp cũng không biết màn dạo đầu gì đó, dù sao cắm cắm đều sẽ có nước, cho nên Lang Kỳ trực tiếp mở đùi Hải Bối Nhi ra, côn thịt cực nóng ma sát tiểu huyệt của Hải Bối Nhi.
Hải Bối Nhi sắp bị hù chết, nàng còn chưa có trưởng thành đấy, "Lang Kỳ, Lang Kỳ.
.
.
.
.
.
Không thể, ta còn chưa có trưởng thành.
.
.
.
.
.
Không cần, không muốn.
.
.
.
.
." Vì để cho Lang Kỳ buông tha nàng, nàng trực tiếp khóc..