“Hôm nay là roi nha, không biết tiểu Bối Nhi thích cái nào đây? Là cái này, hay là cái này, hửm?” Ngón tay thon dài đẹp đẽ chậm rãi chỉ vào mấy cái roi trong đó, thưởng thức sự hoảng sợ bất lực trên mặt Bối Nhi, cầm lấy một cái roi rất lớn trong đó, lập tức mặt Bối Nhi trắng bệch.
Roi nhẹ nhàng lướt qua cánh tay, phần lưng, cuối cùng dừng lại ở bộ ngực rất lớn nhưng lại mềm mại của Bối Nhi.
Phàm là những chỗ roi lướt qua đều nổi lên một tầng da gà, Bối Nhi biết anh ta đang muốn tra tấn mình một trận thật tốt mới chịu bỏ qua, đứng mũi chịu sào chính là ngực của mình.
Cô rất sợ nhưng mà chuyện cô càng biết rõ là Diệp Thần thích nhất chính là cô sợ anh ta!
Bối Nhi khẽ cắn môi.
Người biến thái như vậy nếu không phải là mục tiêu của nhiệm vụ, cô đã sớm đá anh ta hai cái, bỏ chạy lấy người rồi! Ở trong thế giới của mình, cô chưa bao giờ biết SM là cái gì, cũng chưa từng trải qua, hiện tại khen ngược vừa mới đến đã bị dạy dỗ tàn bạo, quả thực trong lòng không thể không mệt mỏi!
Diệp Thần nhìn thấy Bối Nhi thất thần rất không vừa lòng, trực tiếp quất một roi ở trên ngực, miệng bị bịt kín chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô, một roi kia Diệp Thần dùng sức bảy phần nhưng làn da của Bối Nhi rất non mềm, một roi này trực tiếp khiến cô chảy máu, thân thể Bối Nhi đau đớn, ngã trên giường mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Mùi máu tươi tràn ngập ở trong không khí, Diệp Thần say mê hít ngửi một lúc, màu máu đỏ tươi trên làn da trắng như tuyết, đánh sâu vào thị giác làm anh vô cùng hưởng thụ, cảnh đẹp ngược đãi như vậy làm hạ thân của hắn sưng to vô cùng, thậm chí hắn vô cùng biến thái, cúi người liếm máu của Bối Nhi.
“Thật ngọt!” Trên đôi môi hơi mỏng nhiễm một tầng máu đỏ giống như quỷ hút máu trong truyền thuyết, đẫm máu mà ưu nhã.
“Chát chát chát” Lần thứ hai không lưu tình chút nào, quất roi lên người Bối Nhi, đến tận lúc toàn bộ thân thể của cô đều bị roi yêu thương một lần, máu trải rộng khắp toàn thân, đau đến mức trực tiếp hôn mê bất tỉnh, anh mới dừng tay.
Điều duy nhất Diệp Thần không hài lòng với Bối Nhi chính là không chịu nổi sự đùa giỡn, anh cũng chưa kịp chơi tận hứng, cô đã hôn mê, bất quá cho dù hôn mê vẫn có thể làm tình, thân thể của Bối Nhi được dạy dỗ rất tốt, cho dù hôn mê, thân thể vẫn phản ứng tự nhiên khiến anh vô cùng sảng khoái.
Anh cởi dây trói trên người Bối Nhi, gỡ nút chai trong miệng và dương vật giả dưới hạ thân ra, mặc kệ là hạ thân hay cái miệng nhỏ đều bị căng cứng, không khép lại được, một cái lỗ nhỏ tròn tròn mở ra.
“A…” Ngay lúc Diệp Thần đánh cô, tiểu huyệt đã ướt át, đầy mật dịch, Diệp Thần không chút thương hương tiếc ngọc nào, trực tiếp đâm vào, so dương vật giả lúc trước, côn thịt còn muốn lớn hơn một vòng, thẳng tắp tiến vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, Bối Nhi ở trạng thái nửa hôn mê cũng cảm giác được sự thống khổ khi bị xé rách, đau đớn kêu to một tiếng.
Diệp Thần không quan tâm, đâm vào rút ra côn thịt to lớn, cũng may chỗ bị rách chảy ra máu hơn nữa thân thể tự động chậm rãi tiết ra mật dịch để bôi trơn, tuy là như thế Bối Nhi cũng bị đau đến tỉnh.
“Chủ, chủ nhân… Cầu ngài, nhẹ một chút… Đau quá…” Bối Nhi tỉnh lại, chuyện đầu tiên chính cầu xin Diệp Thần tha cho cô nhưng mà cô quên mất cô càng cầu xin Diệp Thần càng hưng phấn, thấy cô đã tỉnh lại, hắn hưng phấn nên càng ngày càng dùng sức giống như là muốn đâm Bối Nhi chết ở trên giường.
“Sao? Nhưng ta không thích nhẹ! Tiểu Bối nhi còn có thể chịu đựng mạnh hơn, từ từ chủ nhân lại đổi phương thức đa dạng khác có được không, hửm?” Sự biến thái trong mắt Diệp Thần càng ngày càng mãnh liệt, đêm nay nhất định phải tận tình chơi đùa một trận.
Sắc mặt Bối Nhi thay đổi, hận không thể lập tức ngất xỉu ngay bây giờ, không bao giờ muốn tỉnh lại nữa, nhưng mà thủ đoạn này của cô cũng bị Diệp Thần nhận ra, Diệp Thần trực tiếp đâm cán roi vào trong cúc huyệt!.