Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I



Editor: QR - diendan

Sau khi trở lại khách sạn, Lâm Thư giống như không có việc gì, trên mặt luôn nở nụ cười giống như quá khứ.

Bối Nhi cũng dần dần thả lỏng cảnh giác, cô còn phải thiết kế tác phẩm thi đấu, vì thế trực tiếp bỏ qua chuyện này, ngồi ở trước bàn không ngừng viết viết vẽ vẽ, lại không ngừng xé bỏ, tiếp tục viết viết vẽ vẽ.

“Bối Nhi.”


Lâm Thư cắt đứt suy nghĩ của Bối Nhi, cô theo tiếng nói nhìn lại, thiếu chút nữa bị chảy máu mũi!

Người đàn ông này mới vừa tắm gội xong, trên ngọn tóc còn mang theo bọt nước, trên người cũng mang theo hơi nước, muốn mạng chính là trên người anh chỉ mặc một cái quần lót hình tam giác!

Dáng người Lâm Thư rất đẹp, tám khối cơ bụng tiêu chuẩn, đường cong lưu loát, đường cong mỹ nhân ngư gợi cảm cuối cùng hoàn toàn đi vào phía trong quần lót, cánh tay và hai chân to lớn có lực, nhìn qua sức bật mười phần. Một giọt nước từ sợi tóc nhẹ nhàng rơi xuống ngực, theo đường cong giữa các cơ bắp trượt xuống, cuối cùng chảy vào trong quần lót, ánh mắt Bối Nhi di chuyển theo bọt nước, cuối cùng dừng lại giữa hai chân của anh, nhìn thấy dục vọng to lớn cứng rắn vô cùng nổi bật kia.

“Thế nào? So với Diệp Thần thế nào?” Người đàn ông mỉm cười kiêu ngạo, tiến lên ôm chặt Bối Nhi, anh biết mỹ nam kế vẫn có thể sử dụng tốt với Bối Nhi.


“...” Bối Nhi có chút dở khóc dở cười, vốn dĩ cho rằng anh đã quên mất chuyện này, không nghĩ tới là đang ở chỗ này chờ cô, đặc biệt là câu sau, quả thực chính là vô cùng ghen tuông có được không?[QR][diendan]

“Bối Nhi, anh muốn em!” Người đàn ông cũng không vội vàng nhất thời muốn cô chính miệng thừa nhận anh tốt hơn, tiến lên ôm chặt Bối Nhi, cọ dục vọng đã cương cứng của mình vào phần lưng của cô, ý đồ cầu hoan thể hiện rất rõ ràng.

“Em... Còn có thiết kế phải làm...” Tình dục của Bối Nhi cũng bị khơi gợi nhưng mà cô vẫn giãy giụa, một khi làm sẽ không biết khi nào mới có thể tiếp tục tác phẩm thiết kế của cô.

“Bối Nhi, Bối Nhi, Bối Nhi ~~~” Người đàn ông giống như một con mèo lớn, vùi đầu ở cổ cô, cọ rồi lại cọ, còn nhẹ nhàng liếm cái cổ mẫn cảm của cô, ở bên tai một tiếng lại một tiếng kêu tên Bối Nhi, khí nóng trong miệng không ngừng phả vào tai Bối Nhi khiến cô khẽ run rẩy.

“Đừng, đừng náo loạn... Nhiều nhất chỉ được làm một lần, không được nhiều hơn...” Cô và Lâm Thư đã hơn nửa tháng không làm, cô cũng rất muốn nhưng mà vẫn phải tiết chế, cô vẫn còn phải tham gia



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận