Editor: QR - diendan
Nhiệm vụ đời này của Hải Bối Nhi là ở cổ đại, họ Mộ, tên Bối Nhi.
Thế giới là một thế giới võ hiệp, một lời không hợp, vung tay đánh nhau là chuyện thường, Hải Bối Nhi nhìn thế nào cũng cảm thấy thế giới này rất nguy hiểm, lúc này cô còn không biết sau này sẽ còn có thế giới càng nguy hiểm hơn.
Lần này người mà Mộ Bối Nhi muốn quyến rũ là một nhân vật nổi danh giữa chốn võ lâm, được mệnh danh là quân tử nhẹ nhàng, Quân Nhất Ngôn. Quân Nhất Ngôn này có thể nói hoàn toàn xứng đáng được gọi là quân tử giữa võ lâm, mới chỉ ba mươi mà võ công cũng đã rất ít địch thủ, khắp nơi trừ bạo giúp kẻ yếu, ngay cả bá tánh bình thường cũng biết có việc thì tìm Quân Nhất Ngôn còn có tác dụng hơn so với tìm quan phụ mẫu.
Nhưng bên trong tư liệu hệ thống cung cấp về nam chủ rất kỹ càng tỉ mỉ, bên ngoài Quân Nhất Ngôn là quân tử, trên thực tế là một tên trộm ngọc trộm hương được mọi người gọi là “Kẻ trộm hương”!
Vì sao lại gọi là “Kẻ trộm hương”, chủ yếu vì người nam nhân này không thích trộm mỹ nhân mà lại thích trộm áo yếm hay y phục trong của mỹ nhân!
Chiến tranh vừa mới kết thúc, võ lâm hiệp sĩ xưa nay không câu nệ tiểu tiết, huống chi Quân Nhất Ngôn chỉ trộm hương không hái hoa, cho nên rất nhiều mỹ nữ thậm chí lấy chuyện “Kẻ trộm hương” trộm hương lấy làm tự hào, ai bảo tên trộm hương này chỉ trộm hương của mỹ nữ chứ?
Hoàn thành nhiệm vụ trước, hệ thống khen thưởng cho cô chính là “Làn da hoàn mỹ”, hơn nữa những khen thưởng trước và điều kiện của nguyên thân, cô không tin không thể làm “Kẻ trộm hương” phá giới không hái hoa!
Biết niềm đam mê của nam chủ, cô đã biết làm cách nào quyến rũ người nam nhân này chủ động tới tìm cô!
“Thanh Nhi, ngồi đi!”
Một người thanh niên cực kỳ tương tự nàng đi đến, hành lễ, ngồi ở vị trí đầu tiên bên tay trái của nàng, đây là đệ đệ long phượng thai của nàng, Mộ Thanh.
“Tỷ tỷ, không biết tỷ tìm đệ tới có gì chuyện quan trọng?” Mộ Thanh nhấp một ngụm trà, âm thầm quan sát tỷ tỷ của mình, nhìn đi nhìn lại vẫn cảm thấy tỷ tỷ nhà mình lại xinh đẹp hơn rất nhiều... Dù sao thì vốn dĩ bọn họ chính là những người xinh đẹp nhất thiên hạ, mỹ nam giống hắn như vậy nếu không có tỷ tỷ hắn ở bên cạnh, cuộc sống sẽ cỡ nào tịch mịch như tuyết a!
“Thanh Nhi, Thanh Nhi, Thanh Nhi!” Liên tục kêu vài tiếng mới đánh thức thanh niên đang bảnh chọe phía dưới, song sinh hoặc nhiều hoặc ít đều có thể cảm ứng được suy nghĩ của đối phương, nàng cũng đoán được sơ sơ những nhớ nhung suy nghĩ của Mộ Thanh, bất đắc dĩ lắc đầu.
“Khụ khụ, tỷ tỷ có chuyện gì sao?”
“Tỷ kêu đệ đến là muốn nói, thời điểm chúng ta rời đảo đã tới!” Trên khuôn mặt trắng tinh như ngọc không có một chút cảm xúc nào, chỉ làm người khác cảm thấy nàng thánh khiết giống như tiên nữ.
“Rời đảo! Có phải hay không...?” Bất đồng với tỷ tỷ thần tiên luôn đạm nhiên, Mộ Thanh có vẻ... Hoạt bát rất nhiều, vừa nghe thấy được rời đảo, cả người hắn đều nhảy lên, ngay sau đó không dám tin tưởng mà chỉ chỉ phía trên, nhìn thấy Mộ Bối Nhi gật đầu, hắn mới lộ ra một nụ cười hưng phấn, hai mắt tỏa sáng.
“Thanh Nhi, sau khi rời đảo vẫn nên ổn trọng, thỏa đáng!” Mộ Bối Nhi nhẹ nhàng nhíu mày, đối với đệ đệ, nàng thật sự không biết nói cái gì mới tốt.
“Được, được, được, tỷ tỷ yên tâm đi, Thanh Nhi chỉ ở trước mặt tỷ mới