Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I



Editor: QR - diendan

“Tại sao ngươi lại ở đây?” Mộ Bối Nhi bị dọa, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, luống cuống tay chân, muốn nhanh chóng cuộn bức tranh lại, lại bị nam nhân bế lên, ngồi ở trên đầu gối của hắn.

“Trốn cái gì, hửm?” Quân Nhất Ngôn thân mật cọ vào người nàng, ngón tay chỉ vào mỹ nhân trong bức tranh: “Có phải rất giống nàng hay không? Ta tốn thời gian rất lâu mới có thể vẽ được, phải biết rằng bảo bối của ta đẹp như vậy cũng không phải đơn giản có thể vẽ xuống được!”

Lời Quân Nhất Ngôn không nói ra là, từ trước đến giờ hắn chỉ vẽ hoa, vẽ núi, vẽ sông vẽ nước cũng không vẽ người nhưng Mộ Bối Nhi là người lần đầu tiên hắn muốn vẽ, hai bức tranh này là tác phẩm hắn dụng tâm nhất từ trước tới nay.


“Tên hỗn đản này, ai bảo ngươi, ai bảo ngươi vẽ?” Mộ Bối Nhi có chút thẹn quá thành giận, không thuận theo, không tha đấm vào ngực nam nhân.

“Bảo bối ngoan, vi phu mang đến một quyển sách rất hay cho nàng, chúng ta cùng nhau xem có được không?” Quân Nhất Ngôn chế trụ đôi tay nhỏ đang đánh loạn kia, cũng không đợi nàng trả lời đã mở quyển sách được gọi là rất hay kia, Mộ Bối Nhi vừa thấy rõ ràng là một nam một nữ thân thiết khăng khít ôm ôm ấp ấp, đây rõ ràng là một quyển xuân cung đồ! Đã thấy bức tranh của Quân Nhất Ngôn lúc trước, Mộ Bối Nhi cảm thấy rất ghét chất lượng của quyển sách này, tuy thế nàng vẫn thấy xấu hổ, đầu vùi vào ngực Quân Nhất Ngôn rồi lại lén lút mở mắt nhìn quyển xuân cung đồ kia.

Quân Nhất Ngôn thấy nàng như thế thì cười thầm, thật sự lúc Mộ Bối Nhi làm ra vẻ ta đây cực kỳ đáng yêu, cực kỳ giống con chuột nhắt đang ăn vụng.

Hắn lại lật một tờ, nữ nhân đối mặt với nam nhân, ngồi ở trên đầu gối của hắn, cây côn th*t ở chính giữa vô cùng nổi bật, một bàn tay của nữ nhân đặt ở phía trên.


Mộ Bối Nhi có chút đứng ngồi không yên, nàng khẽ di chuyển cái mông, Quân Nhất Ngôn lại ôm nàng càng chặt hơn, nhỏ giọng nói một câu bên tai nàng ‘đừng nhúc nhích’, giọng nói khàn khàn từ tính lộ ra tình dục nồng đậm, hơi thở ấm áp phun ở phía sau nàng, Mộ Bối Nhi lập tức không dám động đậy. Không biết có phải ảo giác của nàng hay không, nàng luôn cảm giác càng ngày càng nóng, thân thể Quân Nhất Ngôn cũng nóng như lửa, nàng khẩn trương liếm liếm môi, đầu lưỡi nhỏ đỏ bừng nhấp ướt miệng mình, nàng không chú ý tới ánh mắt của Quân Nhất Ngôn lập tức trở nên thâm thúy trầm trầm.

Hầu kết của Quân Nhất Ngôn giật giật, hơi run rẩy lật sang trang sau.

Lúc này nữ nhân không còn ngồi ở trên đùi nam nhân nữa mà ngồi quỳ giữa hai chân nam nhân, tay cầm cây thân gậy của nam nhân, miệng phun ra nuốt vào quy đầu, một tay lại duỗi vào giữa hai chân mình.

Mộ Bối Nhi càng thêm bất an, nàng cảm giác được giữa hai chân của mình đã ướt át không chịu nổi, hô hấp có chút nặng nề, thân mình cũng mềm đến kỳ cục, ngón tay vô lực đặt trên cánh



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận