Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I



Editor: QR - diendan

Một câu này giống như bom nổ tung mặt nước bình lặng, nhấc lên từng cơn sóng thật lâu không thể trở lại bình lặng.

“Này, chúng ta lại không biết tỷ tỷ ngươi xấu hay đẹp, vạn nhất cưới về nhà lại là một mụ dạ xoa thì làm thế nào?” Đột nhiên bên trong đám người toát ra một câu khiến mọi người cười vang, thậm chí còn có vài giọng nói phụ họa.

Lúc này một người thị nữ tiến lên, thì thầm vài câu với Mộ Thanh, Mộ Thanh nghe xong, đạm nhiên cười: “Gia tỷ nguyện ý để các vị nhìn thấy diện mạo!”

Mấy thị nữ đồng thời vén mành che kiệu sang hai bên, Mộ Bối Nhi gỡ khăn lụa che mặt xuống, chỉ ngắn ngủn một cái chớp mắt cỗ kiệu đã khôi phục nguyên trạng nhưng những người có mặt đều vẫn duy trì bộ dáng trợn mắt há mồm. Mộ Thanh hơi có chút đắc ý nghĩ, hắn cũng không tin còn có người đẹp hơn bọn hắn: “Ba ngày chính là ngày luận võ chiêu thân, người chiến thắng chỉ cần đánh bại ta là được!”


Người đảo Tiêu Dao đi rồi.

Sau khi Thượng Quan Lăng nhìn thấy diện mạo của Mộ Bối Nhi cũng không khỏi cảm thán một tiếng ‘mỹ nhân’, nói khuynh quốc khuynh thành cũng không quá, trách không được ngay cả Quân Nhất Ngôn cũng bị vây hãm. Hắn vừa nghĩ vừa quay đầu nhìn bạn tốt, lại phát hiện biểu tình phẫn nộ Quân Nhất Ngôn cũng đã biến mất, trên mặt mang theo nụ cười thường thấy, nhưng mà Thượng Quan Lăng nhìn như thế nào cũng thấy không được tự nhiên: “Nhất Ngôn...”

“Ta còn có việc, ta đi trước!” Quân Nhất Ngôn cắt ngang lời Thượng Quan Lăng nói, đứng lên, mũi chân nhẹ điểm vài cái đã biến mất.

“Sao?”

Quân Nhất Ngôn nhẹ như chim yến, nhanh như tia chớp, chỉ để lại vài đạo tàn ảnh ở không trung, đuổi theo đoàn người Mộ Bối Nhi.


Cuối cùng hắn đã biết vì sao bọn họ luôn tìm không thấy Mộ Bối Nhi và Mộ Thanh, đảo Tiêu Dao nghênh ngang vào Ngu Thành nhưng ai có thể nghĩ đến Mộ Bối Nhi và Mộ Thanh chính là người đảo Tiêu Dao chứ? Cho nên, tất cả mọi người không hề hoài nghi đảo Tiêu Dao. Nhưng mà hiện tại hắn đã biết, vậy sẽ không buông tha Mộ Bối Nhi, nếu không phải lần trước bị lừa, nhất thời sơ sẩy để Mộ Bối Nhi trốn mất, hôm nay làm sao sẽ có chuyện nàng muốn luận võ chiêu thân!

Đứng ở bên ngoài tiểu viện của đảo Tiêu Dao, đúng lúc Mộ Thanh đứng ở cửa, hắn còn đang thấy lạ tại sao Mộ Bối Nhi muốn hắn ở cửa đón khách, đã thấy Quân Nhất Ngôn dùng khinh công chạy như bay đến đây.

“Quân huynh?”

“Tỷ tỷ ngươi đâu?” Yên tâm đi, rất nhanh ngươi nên kêu ta là tỷ phu!

“Tỷ tỷ đã vào, Quân huynh xảy ra chuyện gì thế này?”

“Ta có chuyện quan trọng muốn trao đổi với tỷ tỷ của ngươi, nhớ kỹ, chúng ta không lên tiếng đừng cho bất cứ kẻ nào đi



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận