Editor: QR - diendan
Bên này Y Bối Nhi suy nghĩ có lẽ là bản năng muốn sống của mình đại triển thần uy, ở thời khắc cuối cùng tìm tới Âu Dương Hạo, chỉ là không biết mấy tên cầm thú kia như thế nào rồi, vì vậy cô nhẹ nhàng mềm mại hỏi: “Âu Dương... Hạo... Chú, bọn họ xảy ra chuyện gì?”
Giống như những cô bé bình thường vừa mới bắt đầu rơi vào lưới tình, luôn rối rắm một ít việc nhỏ, trên thực tế chỉ là râu ria nhưng ở trong lòng lại rất quan trọng, ngay cả cách xưng hô cô cũng rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn giả vờ bình tĩnh gọi một tiếng chú. Lại không biết một tiếng chú này lại làm người đàn ông này nhớ tới chuyện tối hôm qua, cảm giác tội ác trong lòng lần thứ hai bùng nổ, biểu tình trên mặt càng thêm đạm bạc.
Mà Y Bối Nhi ngây ngốc còn đắm chìm trong chuyện cô và người đàn ông cô yêu đã tới một phát, hoàn toàn không phát giác thái độ của anh.
“Bọn họ, bọn họ... Bối Nhi, chú xin nghỉ cho cháu, cháu hãy nghỉ ngơi thật tốt.” Âu Dương Hạo đặt bàn ăn xuống, đẩy cửa đi ra ngoài, dựa vào tường, há miệng hít sâu một hơi.
Với kỹ thuật hiện tại, không có vụ án nào mà không phá được, trừ phi không muốn phá.
Tối hôm qua là chuyện ngoài ý muốn mà anh không nghĩ tới, nhưng nếu đã xảy ra chuyện như vậy, anh nên vì cô làm chút chuyện coi như bồi thường. Cho nên anh mới có thể nghĩ đến những phương pháp hủy thi diệt tích mà anh có thể làm, thậm chí nếu phát hiện thi thể, muốn lập án anh cũng có thể dùng hết mọi khả năng kéo dài thời gian để Y Bối Nhi rời đi.
Nhưng mà chuyện anh sợ hãi chính là một loại khả năng khác, đó chính là vạn nhất Y Bối Nhi thay đổi thì sao? Vạn nhất sau này Y Bối Nhi không chỉ giết loại người không bằng cầm thú này mà là người vô tội thì sao?
Theo như anh suy nghĩ, hiện tại Y Bối Nhi còn không xem như một tên tội phạm, cô không thương tổn người vô tội, hai lần này đều là tự vệ nhưng anh lại không làm được chuyện trơ mắt thả một tên tội phạm tiềm tàng đi như thế.
Cho nên anh rất mâu thuẫn, hết sức mâu thuẫn.
“A ~~~” Một tiếng thét kinh hãi cắt đứt suy nghĩ của Âu Dương Hạo, anh vội vội vàng vàng vọt vào, lại thấy một bức tranh hoạt sắc sinh hương đang cuộn tròn.
Y Bối Nhi chỉ muốn đi đến phòng tắm nhưng lại vô ý té ngã ngồi ở trên nền gạch men lạnh băng, chăn từ trên người cô hoàn toàn trượt xuống. Trên da thịt trắng mịn như sữa của cô phủ kín dấu vết tím tím xanh xanh, cổ, hai bầu ngực, eo nhỏ, cái mông, đùi... Không có chỗ nào mà không phải là kết quả của tối hôm qua, một đêm càn rỡ của người đàn ông, hoa huy*t trong đôi chân kia càng thê thảm, vô cùng sưng đỏ đối mặt với anh lúc đóng lúc