Editor: QR - diendan
“Bọn họ xuống tay tàn nhẫn như vậy?” Âu Dương Hạo nhíu chặt mày, có chút đau lòng cho cô bé trong lòng ngực.
Khi còn nhỏ Y Bối Nhi cũng được nuông chiều lớn lên, trong xương cốt cũng có một chút yếu ớt như vậy, có lẽ cảm nhận được sự cưng chiều của anh, sự yếu ớt của cô không ngừng tràn ra bên ngoài, cô lôi kéo quần áo của anh, thống thống khoái khoái phát tiết nỗi đau thống khổ khi mất người thân.
“Chờ giải quyết xong chuyện này chú sẽ lập tức từ chức.” Thật vất vả dỗ dành cố gái nhỏ trong lòng ngực, anh lại thả ra một quả bom, nổ tung khiến Y Bối Nhi thật lâu không phục hồi được tinh thần.
“Vì cái gì?” Y Bối Nhi chấn động, không nghĩ tới chuyện anh lại định từ chức, phải biết rằng lúc này sự nghiệp của anh đang lúc thăng tiến.
“Không muốn làm, có em là đủ rồi.” Âu Dương Hạo đạm nhiên nói, chỉ có cô bé trước mắt mới có thể giảm bớt chỗ trống trong lòng anh. Một khi lỗ trống được lấp đầy cũng không cần phải tìm vật thay thế nữa.
“Anh... Anh...” Mặt Y Bối Nhi đỏ bừng, vẻ mặt của anh nói cho cô biết anh đang rất nghiêm túc, như vậy cô cũng nên xử lý tốt một số chuyện rồi sau đó sẽ cùng anh thanh thản ổn định sống bên nhau.
Hai người vô cùng phù hợp ôm nhau, sưởi ấm trái tim đối phương.
Đêm dài, Y Bối Nhi mở to mắt, hô hấp của anh vững vàng, khuôn mặt lúc ngủ an bình, cô tiến lên nhẹ nhàng hôn một cái, rón ra rón rén xuống giường.
Cô mặc quần áo rộng rãi có thể thoải mái vận động, cô giãn gân cốt một chút rồi đi ra ngoài.
Chân mày Âu Dương Hạo khẽ giật giật.
Sâu trong một ngõ nhỏ, không ngừng vang lên tiếng đàn ông thở dốc và tiếng rên rỉ yêu kiều của phụ nữ hỗn loạn ở bên nhau.
“A a... Tên đàn ông thúi, vì sao nóng vội như vậy... A a a... Vú cũng bị anh niết đau, thật là xấu...” Tiếng nói trung tính thanh thúy như chuông, người đàn ông nghe được không ngừng dùng hạ thân chống giữa hai chân cô. Hai bầu vú đã nhảy ra khỏi sự trói buộc của quần áo bị người đàn ông niết trong tay, nhũ thịt đầy đặn không ngừng từ trong lòng bàn tay tràn ra, người đàn ông cắn núm vú đỏ thắm, khó nhịn đói khát mà liếm hút.
“A a... Tiểu yêu tinh... Anh muốn chơi chết em... Đồ đàn bà lẳng lơ vẫn luôn đang quyến rũ đàn ông có phải hay không...? Đêm nay anh sẽ đâm chết em, thỏa mãn em...” Trong miệng người đàn ồn không ngừng nói ra lời ô uế, anh ta gấp không chờ nổi phóng xuất hạ thân ra, muốn đâm một cái vào trong tiểu huyệt của người phụ nữ.
“A a a... Vậy anh còn không mau chơi chết em... Em gái muốn con gà lớn đi chơi dâm huyệt của em....” Trâu Hàn Nguyên hùa theo lời nói của người đàn ông, ánh mắt lại vô cùng lạnh băng, quả nhiên đàn ông đều ghê tởm như vậy!
Trâu Hàn Nguyên nhìn người đàn ông hoàn toàn phóng xuất hạ thân xấu xí không chịu nổi ra, sau đó cô vén váy ngắn lột quần lót của cô ra, nhìn người đàn ông đang hóa đá.
“Ha ha ha... Ha ha ha... Có phải rất khiếp sợ hay không?” Trâu Hàn Nguyên cười vô cùng tà ác, lúc này khuôn mặt trang điểm đậm nhìn qua giống hệt như Tu La dưới địa ngục, một tay cô cầm hạ thân của người đàn ông: “Anh nói tôi cứ bóp gãy như vậy hay là cắt đứt đây?”
Người đàn ông bắt đầu phát run, vẻ mặt từ ghê tởm lúc bắt đầu đến bây giờ lại sợ hãi bất quá chỉ ngắn ngủn một phút đồng hồ mà thôi nhưng Trâu Hàn Nguyên lại nhìn đến vui vẻ, trong lòng càng ngày càng cảm thấy khát máu khiến cô xuống tay không hề cố kỵ, một cây đao ngắn đặt trên cổ người đàn ông. Không nghĩ tới người đàn ông này còn không dùng được lại bị dọa hôn mê, Trâu Hàn Nguyên chán ghét nhìn người đàn ông đã ngất xỉu.
“Kiếp sau làm phụ nữ đi!”
Lúc lưỡi dao của Trâu Hàn Nguyên sắp xẹt qua yết hầu của người đàn ông, một cây phi đao chuẩn xác không sai bay về phía Trâu Hàn Nguyên, động tác của Trâu Hàn Nguyên dừng lại, ném người đàn ông xuống, nhanh chóng né tránh. Khó khăn lắm mới tránh thoát phi đao tinh xảo công kích bộ phận quan trọng của cô, trơ mắt nhìn một sợi tóc của mình bị cắt xuống.
“Tôi đã cảnh cáo cậu, vì sao không nghe?” Y Bối Nhi từ trong bóng đêm đi ra, đầu ngón tay còn đang thưởng thức tiểu đao.
“Ai nha nha ~~~ Chán ghét quá đi, là anh ta động thủ trước mà ~~~ Người ta chỉ là tự vệ thôi nha ~~~” Trâu Hàn Nguyên khó mới xuất hiện một loại cảm xúc tên là thẹn thùng, cô cắn răng, vô cùng đáng thương nhìn Y Bối Nhi, trong ánh mắt lên án sờ sờ.
“Nếu không phải cậu lẳng lơ quyến rũ bọn họ như vậy, bọn họ sẽ mắc mưu sao?” Y Bối Nhi cười trào phúng, không biết chừng người đàn ông hôn mê đã biết bản thân thiếu chút nữa thượng một người đàn ông khác, cũng không biết lúc này bóng ma tâm lý của anh ta đã bao lớn rồi.
“Đàn ông sao ~~~ Còn không phải chỉ như vậy sao?” Trâu Hàn Nguyên châm một điếu thuốc, dáng vẻ như vậy đáng chết lại rất hấp dẫn người.
Trâu Hàn Nguyên là một người đàn ông, khi cô ta còn nhỏ bị người ta bắt cóc bán đến một gia đình kinh doanh một thứ rất đặc biệt là tình ái, khi đến tuổi thiếu niên, anh ta chạy trốn thành công trở thành thủ hạ của người nào đó, cũng thuận tiện làm một cuộc giải phẫu thay đổi giới tính không hoàn toàn, chỉ tạo ngực và chỉnh sửa khuôn mặt, nửa người trên là một người phụ nữ hoàn mỹ, nửa người dưới lại vẫn là nam nhân.
Cô ta hận nam nhân, từ nhỏ cô bị đủ loại đàn ông dâm bạo, lớn lên cũng không thể chạy thoát. Cho nên cô vẫn luôn rất cố gắng, cố gắng thay đổi bản thân, không nghĩ lại trở thành một tính nô bị chơi đùa, chịu đủ loại dâm loạn.
Mà có thể nói Y Bối Nhi chính sự thuần khiết không nhiều lắm trong cuộc đời cô.
Nhưng cuối cùng cô vẫn phản bội cô bé đó, cho nên bây giờ cô cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Y Bối Nhi lao vào vòng tay ôm ấp của người khác.