Editor: QR - diendan
“Này này này, tôi thật sự không quen biết anh!” Đôi mắt đẹp của Hải Bối Nhi tức giận mở to nhưng cô uống rượu, nhiễm men say khiến lời của cô không hề có lực sát thương, ngược lại càng như đang hờn dỗi.
Mồ hôi giữa trán người đàn ông không ngừng toát ra giống như đang mạnh mẽ kìm nén cái gì đó, ngay cả Hải Bối Nhi nói cái gì cũng không nghe thấy.
Hải Bối Nhi nhìn dáng vẻ này của người đàn ông, ánh mắt khẽ chuyển, nắm ngược bàn tay của anh, cười không có ý tốt: “Có phải anh bị bỏ thuốc hay không? Chậc chậc chậc, thật đáng thương!”
Người đàn ông không nghe thấy cô nói cái gì nhưng cái miệng phấn nộn lúc đóng lúc mở kia đối với anh mà nói có dụ hoặc rất lơn, rồi sau đó… Rồi sau đó anh lập tức té xỉu.
Hải Bối Nhi sửng sốt, đây đây đây… Đây là chuyện gì?
Thật vất vả tìm được một người cực phẩm còn bị bỏ thuốc, vốn dĩ cho rằng một pháo này sẽ thuận lý thành chương, nhưng mà… Nhưng mà vì sao sẽ té xỉu! Cô cũng chưa làm cái gì mà!
Tốt xấu cũng để cô ăn đậu hủ đã!
Hải Bối Nhi lại không đành lòng vứt người đàn ông ở trong WC, đây chính là WC nữ, vạn nhất người đàn ông này bị người khác ăn sạch sẽ thì làm sao bây giờ!
Được rồi, thật ra là do cô còn chưa được nhấm nháp làm sao đành lòng nhường cho người khác được.
Tốn rất nhiều công sức mới đưa người đàn ông này về phòng, cô đánh giá cẩn thận cực phẩm nhặt được này.
Trên người anh tràn đầy mùi vị đàn ông khiến cho cô thích nhất chính là lông mi thon dài nồng đậm và đôi môi hình trái tim nhạt màu của anh. Chiều dài của lông mi thật sự làm cô ghen ghét, một người đàn ông có lông mi dài như vậy làm cái gì? Còn đôi môi trái tim màu hồng nhạt kia cũng không ngừng quyến rũ cô, giống như đang nói nhanh hôn tôi đi, nhanh hôn tôi đi.
Hiện tại Hải Bối Nhi không có nhiều gông xiềng đạo đức như vậy, cho nên cô thật tự nhiên lột sạch anh ra, quả nhiên dáng người của anh thật sự rất đẹp, đường cong tuyệt mỹ, cơ bụng tám múi, đảo tam giác tiêu chuẩn, mà một khối phồng lên trong quần lót kia tỏ rõ “thiên phú dị bẩm” của anh.
Bàn tay cô không ngừng xoa bóp sờ nắn phía trên, xúc cảm thật sự quá tốt, chỉ tiếc là anh đã ngủ rồi.
“Ai ~~~” Hải Bối Nhi có chút đáng tiếc thở dài một hơi, lập tức cởi hết quần áo chạy đến phòng tắm đi tắm rửa, tuy rằng đêm nay làm không được nhưng ôm ngủ một đêm cũng có thể nha.
Một lòng nghĩ đến chuyện tắm rửa, Hải Bối Nhi không phát hiện ngón tay của người đàn ông giật giật, bộ dáng giống như sắp sửa tỉnh lại.
Mộ Lâm thật xui xẻo, hôm nay anh không nên dễ dàng tin tưởng lời tên nhóc kia nói, tới bên này chỉ tùy ý chơi một chút, kết quả bị người ta bỏ thuốc không nói, còn bị một người phụ nữ không biết liêm sỉ sờ soạng toàn thân!
Cho dù cô khen dáng người của anh rất đẹp cũng không thể tùy tiện sờ loạn!
Nếu không phải hiện tại anh không có cách nào nhúc nhích, anh nhất định phải cho người phụ nữ này đẹp mặt, để cô biết thân thể đàn ông không thể sờ lung tung!
“A?” Hải Bối Nhi vừa ra đã thấy đôi mắt của người đàn ông mở lớn, vẻ mặt mờ mịt. Mặt mày cô khẽ cong, cười vô cùng vui vẻ, tỉnh rồi có phải chứng tỏ đêm nay cô vẫn có thể làm một phát hay không?
“Cô cô cô… Tại sao cô lại không mặc quần áo?” Mộ Lâm nhanh chóng nhắm hai mắt lại, không nhìn Hải Bối Nhi nhưng trong đầu còn đang không ngừng hồi tưởng lại cảnh đẹp vừa mới thấy.
Mái tóc uốn hơi cong ướt át thả ở phía sau lưng, da thịt sau khi tắm gội nhiễm màu hồng, tuy rằng khuôn mặt nhìn có chút lớn tuổi nhưng không thể không nói dáng người của người phụ nữ này rất đẹp, đẹp đến mức anh cũng có chút tâm động.
Nhưng đây không phải chuyện quan trọng, quan trọng là ngay cả khăn tắm người phụ nữ này cũng không khoác đã đi ra!
Rốt cuộc cô có biết cái gì là lễ nghĩa liêm sỉ hay không!!!
Hải Bối
//