Edit: Richal
Beta: Richal
- ----o0o-----
Bốn giờ sáng, Quý Ly nhận được tin nhắn.
Mở khóa điện thoại lên, vậy mà là tin nhắn từ Lâm Tiện.
"Công thành danh toại?"
Quý Ly bình tĩnh nhướng mày.
"Ván này, tôi thắng!"
Lâm Tiện nhìn tin nhắn Quý Ly trả lời, trong lòng sớm đã có kết quả.
Bất quá...!Lâm Tiện xấu xa nở nụ cười.
"Không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng! Thượng anh ta!"
Quý Ly trả lời "Tôi cũng không phải đói bụng ăn quàng.
Ai như cậu, lúc nào cũng không chịu được tịnh mịch."
Quý Ly gửi tin nhắn xong, nằm trên giường nghĩ nghĩ về kế hoạch của mình, trong lòng vưa chưa thả lỏng được.
Có lẽ là do bị Phó Bạc Thành thổ lộ, cưỡng ép giữ lại bên mình.
Quý Ly nhíu mày, xem ra cậu cần phải thay đổi lại kế hoạch của mình.
Mà ở nơi khác, Lâm Tiện nhận được tin nhắn, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Không được! Không thể để tên nhóc Phó Lăng Thành đắc ý mãi được.
Chín giờ sáng hôm sau, Phó Bạc Thành ngồi trong văn phòng, ai cũng không dám đi chọc!
Chỉ cần đi ngang qua, không phải bị mắng thì chính là bị giáng chức, khai trừ.
Điện thoại bàn vang lên, Phó Bạc Thành cố gắng đè nén gân xanh trên trán đang muốn nổi lên.
"Phó tổng, có một người tên Lâm Tiện muốn gặp ngài, chúng tôi không ngăn được hắn, hắn nói hắn là bạn tốt của em trai ngài."
Thư kí lúc này nơm nớp lo sợ.
Sợ nói sai một câu thì sẽ bị giáng chức, bỏ lỡ thời cơ thượng vị.
"Đưa cậu lên đây."
Phó Bạc Thành lạnh lùng nói.
"Rõ!"
Không tới năm phút, Lâm Tiện cửa cũng không thèm gõ đã trực tiếp đi vào.
"Phó tổng giám khí chất ngời ngời, chỉ sợ đến tiền trong ngân hàng cũng không thể so với ngài nhỉ."
Lâm Tiện đóng cửa lại, không chút sợ hãi Phó Bạc Thành, bước chậm ngồi xuống chiếc ghế đối diện anh.
"Cậu tới đây là để khoe khoang? Hay là tới để giao dịch?"
"Tất cả đều sai.
Tôi tới đây là để giải ưu cho anh."
Lâm Tiện rũ đầu, duỗi cánh tay trắng nõn chống lên bà2n.
"Có ý gì?"
"Chỉ là không muốn thấy em trai anh thắng quá thoải mái thôi."
Lâm Tiện bắt đầu tung hỏa mù, Phó Bạc Thành nhìn chằm chằm, lắng nghe tên trước mắt tìm lý do thoái thác.
"Vừa rồi tôi có hợp tác với một vị tổng giám mà cậu có quen biết.
Nếu tôi không cẩn thận lỡ miệng nói ra việc cậu câu dẫn em trai tôi thì sẽ thế nào nhỉ.
Liệu hắn ta sẽ không nói hai lời mà chạy về nước rồi trói cậu lại?"
Lâm Tiện vừa nghe, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Thủ đoạn của tên Phó Bạc Thành này quá thâm độc.
"Không cần làm phiền Phó tổng, bất quá anh có biết em trai anh so với anh càng không từ thủ đoạn?"
Lâm Tiện thu liễm lại, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.
"Người thông minh sẽ không nhiều lời đâu.".
||||| Truyện đề cử: Phúc Tấn Thuần Phu Ký |||||
Phó Bạc Thành đã không còn nhiều kiên nhẫn.
"Phó Lăng Thành vẫn luôn thích anh.
Mà tôi chẳng qua chỉ là giúp Phó Lăng Thành làm anh ghen mà thôi."
Lâm Tiện vừa nói xong, sắc mặt Phó Bạc Thành khẽ thay đổi, cơ hồ muốn bóp nát cây bút máy trong tay.
"Anh nói lại lần nữa!"
"Lăng Thành thật sự thích anh, cậu ta vẫn luôn đợi anh nói thích mình.
Chẳng phải cậu ta đã làm được rồi sao.
Lúc này hẳn là đang nghĩ cách làm sao để thuận lý thành chương, cùng anh bạc đầu giai lão đi."
Lâm Tiện nhìn sắc mặt Phó Bạc Thành, cảm thấy Lăng Thành tiêu rồi.
Bất quá cũng không đến mức đó, cùng lắm thì ba ngày không xuống giường được mà thôi.
Ngẫm lại liền cảm thấy thực sảng khoái.
Cậu chẳng qua là chỉ muốn cho Phó Lăng Thành ăn ít khổ mà thôi.
- -------------------
Nãy vừa edit vừa nghe Tuân tám ngón nói mấy chuyện sự đời.
Quá cảm động!
Ở đây có ai biết idol Tuna, Tuân tám ngón, Tuân sofa không?!!!.