Du Giác ngẫm đến chấp niệm không cam của Phó Du Giác, trong lòng hơi suy tư nếu muốn vượt qua Phó Du Kỳ mà kế thừa hầu vị Trường Dương, ắt hắn không chỉ làm cho Trường Dương hầu mất đi sự coi trọng dành cho Phó Du Kỳ, còn phải làm cho bọn họ yêu thích mới được.
Từ xưa đã phân biệt lớn nhỏ có thứ tự chính phụ khác nhau, dẫu sao thân phận con trai trưởng dòng chính của Phó Du Kỳ có ưu thế quá lớn, nên chỉ khi hắn phạm sai lầm mà không thể tha thứ thì mới bị loại khỏi thân phận thừa kế hầu vị.
So với kế thừa hầu vị Trường Dương hầu, thực ra Du Giác có khuynh hướng nghĩ biện pháp lập công phong tước làm quan hơn, nhưng Phó Du Giác đối hầu vị chấp niệm quá sâu……
Du Giác đứng lên, nói với Mặc Thư: “Chúng ta đi thôi, đừng để mẫu thân chờ lâu.
”
Du Giác mang theo Mặc Thư bước ra khỏi thư phòng, đi về hướng chính viện mà vợ chồng Trường Dương hầu cư trú, mấy nha hoàn và gã sai vặt vốn đang hầu ở thư phòng nhanh chân đuổi kịp.
Nguyên chủ là nhị công tử dòng chính phủ Trường Dương hầu, người đi theo hầu hạ thường ngày mà nói phải lên con số mười mấy, nếu tính cả những người không phải người luôn hầu bên cạnh, tối thiểu cũng mấy chục cá nhân.
Tất cả đều do phu nhân Trường Dương hầu lo cho thân thể của con thứ mà sắp xếp, nhưng mà cũng không tính là đặc thù cỡ nào, dẫu sao cũng là công tử hầu phủ, người hầu bên cạnh Phó Du Kỳ so với hắn còn nhiều hơn.
Đi vào chính viện, vừa nhìn thấy Trường Dương hầu phu nhân, Du Giác còn chưa kịp hành lễ vấn an, nàng đã vẫy tay gọi Du Giác đến bên người, mà quan tâm hỏi: “Giác Nhi, con hôm nay cảm thấy ra sao? Con có còn ho khan không? Trưa nay có uống hết thuốc không đó? Mẫu thân đã nói với con nhiều lần là đọc sách là chú ý thời gian, coi chừng làm đau mắt của con……”
Trường Dương hầu phu nhân là người phụ nữ bảo dưỡng rất tốt, dung nhan của nàng nhìn qua còn không đến 30 tuổi, chỉ là do phong cách trang dung lại là thiên hướng đoan trang hào phóng nên nhìn có vẻ thành thục, mà dung nhan trên thực tế vô cùng trẻ tuổi lại mỹ lệ.
Nhưng mà tính theo tuổi tác mà nói năm nay nguyên Phó Du Giác mới mười bốn tuổi còn anh trai hắn Phó Du Kỳ năm nay 16 tuổi, mà cổ nhân lại thành hôn sớm nên sinh con cũng sớm.
Phu nhân Trường Dương Hầu quá lắm thì cũng hơn 30 tuổi mà thôi.
Hơn ba mươi tuổi dưới con mắt của Phó Du Giác thì thật rất trẻ, bản thân hắn trở thành Độ Kiếp kỳ đại năng thì tháng năm qua đi có thể tính là vạn.
Mà chưa nói đến Độ Kiếp kỳ lão tổ chỉ hơn vạn tuổi là non vô cùng, vậy mà đối diện Trường Dương hầu phu nhân hơn ba mươi tuổi không hề ngượng mồm mà hô lên hai tiếng: “Mẫu thân, con cảm thấy thân thể của con hôm nay rất tốt, không có chỗ nào không thoải mái.
Đa tạ mẫu thân quan tâm nhi tử, không biết mẫu thân ăn uống có vừa miệng không? Ngủ trưa có thơm ngọt chăng?”
Phu nhân Trường Dương hầu được Du Giác dỗ bằng những lời quan tâm liên đến mặt mày rạng rỡ, không ngừng tiếng khen hắn hiếu thuận.
Hệ thống 222 trơ mắt mà nhìn Du Giác dễ dàng hòa nhập vào thân phận Phó Du Giác, vừa tiếp nhận thân nhân của Phó Du Giác mà không có bất kỳ khúc mắt nào, vừa chiếm thế chủ đạo trong mối quan hệ này như Phó Du Giác chân chính.
Hệ thống 222 ngay cả chữ “Ký chủ thân ái ~” đều không nói ra thành lời, vốn dĩ ngữ khí mang mấy phần “dẹo trai” nay lại bắt đầu nghiêm túc hơn: [ Ký chủ, sao ngài có thể mau chóng mà đem những thứ này trở thành như thói quen vậy? ] bản thân nó còn chưa kịp tiếp thị thẻ dung nhập đâu, sao mà Du Giác có thể dễ dàng dung nhập Phó gia chứ?
Nụ cười mỉm trên mặt Phó Du Giác không có xíu nào biến đổi: [ Trước đây bổn tọa vì để nâng cao tâm cảnh, không ít lần che giấu thân phận mà dung nhập vào dân gian, lấy thân phận phàm nhân mà vượt qua cuộc sống trăm năm.
Bổn tọa làm qua hoàng đế cũng làm qua ăn mày, chỉ là nhận một người mẹ “trên trời rớt xuống” mà thôi, hà cớ gì không quen? ]
Trong sinh mệnh dài đăng đẵng của những đại năng trong giới tu chân, có điều chi mà chưa trải qua? Những thứ hiện nay gặp phải cũng chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi.
Cho nên hệ thống 222 muốn ở chỗ hắn xúc tiến tiêu thụ những sản phẩm linh tinh là không có khả năng, tiêu tiền đương nhiên là không rồi đó, chỉ có chơi không thì còn khiến hắn phải xem lại.