Xuyên Nhanh Tất Cả Các Nam Phụ Đều Là Của Ta H


Cuối cùng cũng giải quyết được dược tính trong cơ thể.

Tô Vân Lạc tinh thần thả lỏng, cảm giác mệt mỏi theo đó đánh về phía cô, rất nhanh liền mê man.

Ôn Nam Cẩn không nỡ rời khỏi cơ thể ấm áp của cô nhanh như vậy, một lát sau mới rút ra thanh gậy thịt của mình.Ôn Nam Cẩn ôm ngang cô, nhấc chân đi vào phòng tắm.


Ở bồn tắm đầy nước nóng, Ôn Nam Cẩn để Tô Vân Lạc tựa vào trong ngực mình, nhẹ nhàng tẩy rửa thân thể sạch sẽ cho cô.

Tô Vân Lạc cực kỳ mệt mỏi, toàn bộ quá trình không có bất kỳ động tĩnh gì.Dọn dẹp sạch sẽ, Ôn Nam Cẩn ôm nàng trở về giường.

Anh tách hai chân ra để xem tình trạng của hoa huyệt.Ôn Nam Cẩn không có kinh nghiệm, sợ mình quá lỗ mãng làm cô bị thương.

Cũng may chỉ là hơi sưng đỏ, cũng không có vết rách.Suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy lo lắng, Ôn Nam Cẩn gọi điện thoại gọi trợ lý của mình đưa thuốc mỡ tới.

Trong vòng chưa đầy nửa giờ, thuốc mỡ đã được đưa đến.

Ôn Nam Cẩn nhìn cách sử dụng, đầu ngón tay dính lên mỡ thuốc trong suốt, chậm rãi bôi lên cửa hoa huyệt của cô.Chỉ trong chốc lát, Ôn Nam Cẩn toát mồ hôi.


Nhìn cái thứ cương cứng dưới thân, Ôn Nam Cẩn cười khổ một tiếng, đi vào phòng tắm tự mình giải quyết.Anh một lần nữa tắm rửa, mới trở lại giường, ôm thân thể mềm mại của Tô Vân Lạc, tắt đèn đầu giường, nhắm mắt lại đi ngủ.Ngày hôm sau, Tô Vân Lạc chậm rãi mở mắt ra, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là lồng ngực trần trụi cường tráng của nam nhân.

Cô ngẩn ra, ngẩng đầu, liền nhìn thấy Ôn Nam Cẩn vẻ mặt thâm tình."Em tỉnh rồi à...!Có chỗ nào không thoải mái không?" Người đàn ông quan tâm nhìn cô, ngón tay vuốt ve khuôn mặt mềm mại của người phụ nữ.Nhìn thấy mặt người đàn ông, ký ức tối hôm qua như thủy triều vọt tới cô: cô nhớ rõ mình uống nhầm rượu bị hạ dược, tiếp theo Ôn Nam Cẩn chạy tới đón cô, sau đó hai người còn xảy ra quan hệ...!Nhớ tới tối hôm qua mình giống như một con điếm đói khát quấn lấy Ôn Nam Cẩn, Tô Vân Lạc liền cảm thấy một trận xấu hổ.Cô ôm chăn, từ trên giường ngồi dậy, động tác nhanh dẫn đến cơ bắp đau nhức, không khỏi rên rỉ nho nhỏ, "Ư...""Sao thế? Chỗ nào không thoải mái à?" Ôn Nam Cẩn vẻ mặt khẩn trương, muốn xốc chăn lên."Không có...!Không có việc gì..." Tô Vân Lạc thẹn thùng ôm chặt chăn."Tối hôm qua...!Chúng ta..." Do dự trong chốc lát, Tô Vân Lạc mở miệng."Lạc Lạc..." Ôn Nam Cẩn mở miệng cắt ngang cô, "Chuyện tối hôm qua, anh sẽ chịu trách nhiệm với em..."Hả?Tô Vân Lạc có chút giật mình, cô vốn còn muốn nói coi như chuyện tối hôm qua chưa từng xảy ra, Ôn Nam Cẩn lại nói phải chịu trách nhiệm với mình, đổi lại người khác đã sớm vui vẻ muốn nhảy dựng lên, sao cô lại cảm thấy kỳ quái?"Anh Nam Cẩn, kỳ thật anh cũng không cần như vậy..."Ôn Nam Cẩn hơi nhíu mày, "Em không muốn anh chịu trách nhiệm?"“Anh Nam Cẩn, em không phải là có ý này, ngày hôm qua anh cứu em, em đã rất cảm kích, làm sao có thể..."Tô Vân Lạc phía sau còn chưa nghĩ ra nói như thế nào, Ôn Nam Cẩn lại mở miệng, "Lạc Lạc, anh không phải đơn thuần bởi vì tối hôm qua mà muốn ở bên em, anh đã thích em thật lâu, là thật lòng muốn ở cùng một chỗ với em, vô cùng vui vẻ chịu trách nhiệm cho em, càng hy vọng cuộc sống sau này của em đều có sự tham dự của anh, anh nói như vậy em hiểu chưa?"Đột nhiên nghe được lời thổ lộ của anh, Tô Vân Lạc có chút bối rối: lúc trước cũng có không ít nam nhân thổ lộ với cô, chính mình cũng không cảm thấy thế nào, sao đến phiên anh, mình lại khẩn trương như vậy? Thậm chí còn cảm thấy tim đập nhanh hơn, có loại cảm giác tâm hoa nộ phóng.

Có lẽ mình thật sự thích anh sao?Người đàn ông còn đang tiếp tục nói, "Lạc Lạc, anh biết trong lòng em có thể còn chưa buông được Tề Vân Hiên, nhưng em có thể cho anh một cơ hội hay không, để anh chăm sóc em thật tốt, nếu cuối cùng em phát hiện không thích hợp, tùy thời đều có thể đề nghị chia tay..."Tô Vân Lạc còn bị mắc kẹt trong suy nghĩ của mình: rốt cuộc là từ khi nào bắt đầu thích anh? Là trong sự chăm sóc của anh với mình ngày này qua ngày khác? Khi anh mua sợi dây chuyền kim cương kia chỉ vì mình nói một câu thích? Hay là lúc anh không xa ngàn dặm bay tới nước L với mình? Từng chút từng chút hành động, làm cho trong lòng mình bắt đầu có vị trí của anh, bằng không cũng sẽ không xảy ra chuyện khi mình gặp nạn người đầu tiên nhớ tới chính là anh.Nếu mình thích anh, vậy dứt khoát thử xem đi.


Tô Vân Lạc đưa ra quyết định.

Cô ngẩng đầu, mở miệng, "Anh Nam Cẩn, em có thể thử với anh một chút, nhưng mà..."Tô Vân Lạc còn chưa nói hết, Ôn Nam Cẩn liền vẻ mặt hưng phấn cắt ngang cô, "Thật tốt quá, Lạc Lạc..."Anh ôm lấy cô, cao hứng đến thân thể đều phát run.Tô Vân Lạc do dự trong chốc lát, chậm rãi ôm lấy anh, "Anh Nam Cẩn, trước mắt em thích anh có lẽ không sâu như anh thích em, như vậy anh cũng đều nguyện ý tiếp nhận sao?"“Không sao, Lạc Lạc, em nguyện ý ở cùng một chỗ với anh là anh đã rất cao hứng rồi, anh sẽ cố gắng để em càng yêu anh, cố gắng làm cho em hạnh phúc..."Ôn Nam Cẩn thâm tình nhìn cô.Tô Vân Lạc nhìn anh: Người đàn ông ngốc này...Nhưng mà, nội tâm của cô lại yên ổn.Cô gái mình yêu đồng ý ở bên mình, Ôn Nam Cẩn cảm thấy mình rất hạnh phúc.

Nhìn khuôn mặt tinh tế của cô gái, anh không thể không hôn cô một cái.Nam nhân "đánh lén" làm cho Tô Vân Lạc hơi có chút đỏ mặt, nhìn bộ dáng thẹn thùng của cô gái, nam nhân càng cười nhu tình như nước..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận