Dọc đường cũng không có chuyện gì nói chung rất thuận lợi cho nên xe ngựa đi tầm năm ngày là đến kinh thành Hoa Tử.Hoa Tử là đất nước nhiều quốc gia muốn tranh giành.
Ở đây đa số người dân rất giàu có do điều kiện thiên nhiên tốt lại nhiều khoáng sản, lực lượng quân đội lại vô cùng hùng hậu.Xe ngựa của Quyền Khuynh và Huyền Từ vừa đến nơi đã có người đón tiếp.‘’Quốc sư.’’ Sứ thần Hoa Tử cung kính cúi người xuống.‘’Sứ thần chớ khánh sáo.’’ Huyền Từ vội lên tiếng.‘’Quốc sư, bệ hạ đã chờ lâu.
Mời quốc sư.’’ Sứ thần Hoa Tử đưa tay ra dấu mời.Sau đó nhìn qua Quyền Khuynh vừa bước xuống.‘’Tiểu cô nương đây là?’’‘’Là nữ nhi của ta.’’‘’Thì ra là lệnh nữ của quốc sư.
Bệ hạ đã hạ lệnh sắp xếp cho quốc sư thật tốt.
Tiểu cô nương theo Tiểu Toàn Tử về phòng nhé.’’Sứ thần ăn nói cẩn thận không có chỗ nào để bắt lỗi.
Không hổ danh là nhà đàm phán của Hoa Tử.‘’Tiểu Tư con về phòng trước nhé, cha còn có việc quan trọng,’’ Huyền Từ dịu dàng xoa đầu Quyền KhuynhQuyền Khuynh gật đầu‘’Vâng ạ.’’Huyền Từ đi cùng sứ thần đến chỗ hoàng đế.
Còn Quyền Khuynh đi theo Tiểu Toàn Tử.[ Ký chủ, nam phụ a]Ta biết rồi.
Muốn đi tìm hắn ta cũng phải bỏ cái đuôi Sương Châu này đi chứ.[ Ký chủ lợi hại ]Tiểu Toàn Tử dẫn Quyền Khuynh đến phòng phòng liền rời đi.‘’Nô tài cáo lui.’’Quyền Khuynh nhanh chóng xua tay‘’Đi, đi.’’Cô nhìn căn phòng hoàng đế sắp xếp cho mình…..Không tệ a, căn phòng này rất đẹp.
Bên trong còn có vài bình bông nữa.
Xem ra hoàng đế Hoa Tử rất có lòng.[ Ký chủ, tìm nam phụ a.]Quyền Khuynh thật sự rất muốn leo lên giường ngủ một giấc, mấy ngày nay cô nằm trên chiếc xe ngựa cứng ngắc kia có ngủ được đêm nào đâu nhưng cái hệ thống này cứ nhắc nhở không ngừng.Biết rồi, ta đi đánh ngất Sương Châu đã.[ Ký chủ lợi hại.]Quyền Khuynh bước đến chỗ Sương Châu đập tay lên cổ cô ta một cái….Sau đó cô ta liền ngất.Quyền Khuynh vẫn còn có chút lương tâm, khiên Sương Châu lên giường sau đó mới rời đi tìm nam phụ đại nhân.Nam phụ đại nhân ta đến đây.Quyền Khuynh lén lút ra ngoài tìm đến chỗ nam phụ đại nhân…..Nhưng mà cô có biết hắn ở đâu đâu.[ Ký chủ ta quên nói.]Thật muốn đập chết ngươi.[ Ký chủ không được bạo lực, người ta còn nhỏ nha.]Nhỏ ta cũng đánh.[ Hu hu, bạo lực a.]Quyền Khuynh đột nhiên nghe thấy tiếng khóc lóc của hệ thống.Mẹ nó, nhanh chỉ đường cho bà, nhanh lên, không bà đây đập chết ngươi.[ Ký chủ đi thẳng một trăm mét sau đó quẹo trái sau đó đi thêm năm mươi mét quẹo phải sau đó đi thêm bảy mươi mét quẹo phải sau đó đi thêm hai mươi mét quẹo trái sau đó đi thêm một trăm mét là đến chỗ của nam phụ.]Ngươi muốn chỉnh ta sao? Đường gì mà vòng vèo như cái tổ quạ thế![ Ký chủ, chúng ta là hệ thống đàng hoàng không làm những chuyện như vậy.]Đã nói ta là ta, ngươi là ngươi.
Chúng ta không thân[ Cũng như một thôi ký chủ.
Ta ở trong đầu ký chủ.]Hệ thống nói đến mức Quyền Khuynh không thể cãi lại nó…..Đúng thế nó ở trong đầu cô.
Dù là cô miễn cưỡng hay tự nguyện cũng không thể thay đổi được sự thật hệ thống này đang ở trong đầu cô!!!Ngươi liệu cái mạng.
Ta tìm không thấy liền chém ngươi[ Ký chủ ta không có mạng nha.
Người không chém được ta]Không biết có phải ảo giác hay không, trong giọng nói của hệ thống dường như mang theo chút hả hê.Mẹ nó coi chừng bà đây đập nát cái hệ thống già nhà mi.[ Ai ai, ký chủ xúc phạm gì thì xúc phạm chứ ba thứ tuổi tác, chiều cao và cân nặng của nữ nhân là không được đụng đến nha.]Ha, ta cứ đụng.
Hệ thống mập, lùn, xấu xí lại già nhăn nheo như ngươi có quyền gì nói ta..