Hoa Y nhìn cái nhiệm vụ phụ tuyến chỉ có thể chửi cmn!!!
Đây là cái nhiệm vụ phụ tuyến kiểu gì thế?
"6996 đây chính là hình phạt của thiên đạo???" Cô liền gọi lên 6996.
[Không phải, đây là nhiệm vụ tôi quay được đó]
6996 online mặt vẫn tỉnh bơ giải thích.
Hoa Y sắc mặt lại tối đi một chút, gằn giọng: "Anh quay?!".
6996 trì độn chưa nhận ra được nguy hiểm cận kề, càng cụ thể giải thích
[Đúng vậy, tôi tung xúc sắc không biết sao quay vào nó, kể cũng lạ đây là lần đầu tôi thấy nhiệm vụ phụ tuyến như vậy, nhưng mà nó thực dễ làm đúng không]
6996 khuôn mặt vui vẻ, thần kinh có chút thô chờ được khen ngợi.
Hoa Y lại dứt khoát cho hắn một cước, đúng là không sợ kẻ địch mạnh chỉ sợ đồng đội ngu như bò
Hoa Y nghiến răng nghiến lợi:
"Tôi đã bảo cái tay thối của anh không được quay nhiệm vụ phụ tuyến rồi cơ mà!!! Bây giờ thì hay rồi quay phải cái nhiệm vụ ngựa giống, đây là muốn tôi trái ôm phải ấp, trở thành đùi vàng siêu cấp bao nuôi mỹ nam hả!!!".
6996 bị một cước của cô đạp đến ngu, hắn đưa tay sờ cái mũi ấm nóng chạm đến một dòng chất lỏng đỏ chót, toàn thân liền run run, đến lúc này cũng không sợ chết mà bộc phát.
[Tôi quay cho cô một cái nhiệm vụ sung sướng hưởng thụ như vậy cô còn trách tôi, trách tôi hả, cô tưởng tôi muốn quay cái nhiệm vụ rẻ rách ấy lắm chắc, chứ không phải cái khuôn mặt như dì cả tới thăm của cô làm tôi không mở miệng được, đây là nghĩ cho cảm nhận của cô lại thành làm ơn mắc oán ha!!!]
Hoa Y cục tức lên đến họng lại nghẹn xuống, đích thực là tâm trạng lúc trước của cô không được tốt lắm.
6996 thấy biểu hiện của cô càng được đà lấn tới.
[Cô xem đi đúng là làm ơn mắc oán, có kí chủ nào bạo lực như cô không hả, đánh hệ thống đến mức chảy máu mũi, hơn nữa lại còn có thể ra tay với vật nhỏ đáng yêu dễ thương như tôi nữa, thực là lòng muông dạ thú]
Hoa Y thực sự bị nghẹn lại, không phải chột dạ mà là nghẹn lại vì cái dáng vẻ có chút! "dâm tiện" của hắn, một con kỳ lân mặt phụ huynh thân hình học sinh đang trào ra hai luồng máu mũi, cái mồm không ngừng ngoạc ra uất ức, thanh minh càng tô điểm cho nét "xấu lạ" của hắn.
Hoa Y chỉ biết ba chấm với câu nói "vật nhỏ đáng yêu dễ thương" của hắn, lại vì đuối lý nên cô tạm thời không phản bác! ừ chỉ là tạm thời!
6996 lấy ra một mảnh giấy nhét vào hai lỗ mũi của mình, miệng vẫn không quên lẩm bẩm trách móc cô, nào thì vong ơn phụ nghĩa, lòng lang dạ sói,!
Nhìn lâu thực đau mắt, Hoa Y nhanh chóng trực tiếp đóng lại tâm thức, ngắt kết nối bắt buộc hắn offline.
Thở ra một hơi nặng nề, nhìn lên đống văn kiện trên bàn cô liền bắt tay vào xử lý công việc, cô cần phải đẩy nhanh hiệu suất, kết thúc thế giới này thực mau.
--------------------
Cạch cửa xe ô tô mở ra, chàng trai nghiêm cẩn đứng bên xe ô tô đợi cô bước xuống.
Hoa Y liếc qua hắn một chút rồi chậm rãi bước xuống, người này tên là Thẩm Ngãi, thư kí của nguyên chủ, hình như cũng có một chân với cô ấy chỉ là Hoa Y xuyên vào quãng thời gian trước khi sự tình xảy ra, cho nên ít nhất bây giờ cô với hắn là quan hệ công việc.
Một đường đi vào phim trường, gật đầu với đạo diễn ý để ông ấy tiếp tục công việc, cô mới đưa mắt nhìn đến hiện trường trước mặt.
Đây là đoàn làm phim Lục Tịch thần kiếm, là bộ phim được chuyển thể của tiểu thuyết giang hồ ăn khách, với sự tham gia của tổng đạo diễn Vu - người từng đạt giải rất nhiều bộ phim điện ảnh, hôm nay là ngày diễn ra buổi thử vai của dàn nhân vật chính.
Bộ phim này mới đầu vốn không phải là công ty của nguyên chủ tài trợ, nhưng sau khi Hoa Y đến, nhờ vả một chút vào Phí phụ, liền giành được nhà tài trợ chính của bộ phim.
Hoa Y chọn một chỗ tại góc khuất, ngồi xuống, mục đích hôm nay cô đến đây là để đánh giá qua tình hình, cũng đồng thời gặp mặt nam nữ chủ của thế giới này.
Người đàn ông ngồi cạnh đạo diễn chính là nam chủ Thuần Tư Hạ, trang phục của hắn hôm nay mang phong cách lịch lãm, áo sơ mi đen, quần âu, dáng người cao ngất chuẩn tỉ lệ vàng, eo thon chân dài bước đến, khuôn mặt hắn mang vẻ đẹp nam tính, góc cạnh lại không kém phần xinh đẹp, mắt phượng, mũi cao, môi mỏng, phong thái chững chạc toả ra sức hút của đàn ông ổn trọng.
Sau khi nhìn thấy cô hắn liền cứng lại đôi chút, rất nhanh trấn định lại, tập trung tại sân khấu coi như cô không tồn tại.
Hoa Y nhàm chán ngồi ngáp, xem được một nửa cô liền hết kiên nhẫn gọi cho tài xế chuẩn bị về công ty xử lý nốt phần việc còn lại.
--------------------
"Đạo diễn, Phí Hoa Y có liên quan gì đến bộ phim lần này?" kết thúc buổi thử vai Thuần Tư Hạ lên tiếng.
"Đúng vậy, cô ấy là nhà tài trợ chính của bộ phim, sao vậy cậu quen cô ấy?" đạo diễn Vu giải thích cũng có chút tò mò hỏi hắn, căn bản biểu tình lúc nãy của hắn khó lòng qua khỏi ánh mắt người lão luyện như ông.
Thuần Tư Hạ nở nụ cười lịch thiệp, nhẹ gật đầu:
"Cũng coi là có quen biết đi".
Đạo diễn Vu thấy hắn nói vậy cũng không hỏi nữa, đôi khi có những chuyện không nên hỏi quá sâu, cũng chẳng nên biết quá nhiều, cuộc sống của giới nghệ sĩ giống như một bãi nước đục, hà cớ gì còn phải khuấy lên, nhiệm vụ của ông chỉ cần quay tốt bộ phim này vậy là được rồi, đời tư của nghệ sĩ thứ cho ông chẳng hề quan tâm.
Thuần Tư Hạ lại không mấy để ý đến biểu hiện của ông, hắn vẫn đang đắm chìm trong hồi tưởng cùng suy nghĩ của riêng mình.