Xuyên Nhanh Trở Thành Bà Mẹ Tốt


Mấy ngày nay, bà già này đối với cô ta mắt không phải mắt, mũi không phải mũi, luôn tìm lỗi để mà dạy dỗ cô ta.

Cô ta cảm thấy bà già này chắc chắn đang ghen tị với vẻ đẹp của mình.

Dù sao bà ta cũng đã già yếu, nghe nói chồng ở bên ngoài có bồ nhí, còn có con riêng.

Tuy rằng trong lòng khinh thường bà già này, nhưng ngoài mặt Vân Mạn Mạn cũng không dám nói gì.

"Giám đốc Chu, tôi lại làm sai cái gì sao?" - Vân Mạn Mạn hỏi.

Giám đốc Chu lạnh lùng nhìn cô ta: - "Vậy cô nói xem cô vừa đi đâu?" - Ánh mắt bà ấy đảo qua tất cả mọi người ở đây, to giọng hơn một chút: - "Ngày đầu tiên cô vào làm việc, không phải tôi đã nói qua rồi sao? Các người phải làm việc theo phép tắc, không được làm mấy cái trò đen tối lệch lạc, càng không được đến văn phòng tổng giám đốc.

Vậy mà Vân Mạn Mạn, cô vừa mới đi làm đã đến văn phòng tổng giám đốc làm gì?"
Vân Mạn Mạn ngây người, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới bà già này lại chất vấn và khiển trách cô ta ở trước mắt bao nhiêu người.

Nhìn ánh mắt khác thường của những người xung quanh, sắc mặt cô ta tím tái.


Cuối cùng, cô ta chỉ có thể lắp bắp nói: - "Tôi, tôi đi nhầm".

Giám đốc Chu khoanh tay cười lạnh: - "Văn phòng của cô ở tầng 6, văn phòng tổng giám đốc ở tầng 12, cái này mà cũng có thể đi nhầm?" - Bà ấy quăng cho Vân Mạn Mạn một ánh mắt: Cô coi tôi là kẻ ngốc dễ gạt sao?
Vân Mạn Mạn chỉ cảm thấy ánh mắt trào phúng xung quanh như mảnh dao đâm vào người mình, khiến cô ta vừa phẫn nộ vừa xấu hổ.

Bà già chết tiệt này.

Giám đốc Chu tiếp tục nói: - "Nếu cô muốn làm việc thì an phận lại, còn không muốn làm nữa thì lập tức đến phòng nhân sự làm thủ tục nghỉ việc.

Tất nhiên là những người khác cũng vậy.

Còn nữa, vào Hồng Nguyên thì hãy đặt tâm tư ở trong công việc, không cần phải ăn mặc quá cầu kỳ".

Vừa nói như vậy, ánh mắt bà ấy đã rơi thẳng lên người Vân Mạn Mạn.


Những người khác cũng nhìn qua, thật ra bọn họ đã sớm nhìn thấy Vân Mạn Mạn mặc những trang phục khác nhau, tuy rằng cũng là váy ôm ngang hông, áo sơ mi trắng, nhưng cái váy của Vân Mạn Mạn rõ ràng là đã cắt ngắn, không cẩn thận sẽ rất dễ dàng để lộ ra ngoài.

Mấy ngày nay không biết đã câu được bao nhiêu hồn của những đồng nghiệp nam.

Bây giờ nhìn thấy Vân Mạn Mạn bị khiển trách, trong lòng những đồng nghiệp nữ không khỏi cảm thấy thoải mái.

Nghe giám đốc Chu nói, sao bọn họ có thể không hiểu, Vân Mạn Mạn này là đi quyến rũ tổng giám đốc Cố, cô ta cho rằng mình là loại hàng gì? Tổng giám đốc Cố có thể để ý tới cô ta sao?
Những đồng nghiệp nam và nữ làm việc ở Hồng Nguyên hơn một năm đều biết, tổng giám đốc Cố của bọn họ có ngoại hình và khí chất cực kỳ tốt, mà tính cách của anh cũng có hai thái cực, đối với người bình thường tính tình của anh rất là ôn hòa, nhưng đối với những người có nhiều tâm tư, sự ôn hòa của anh trong nháy mắt có thể trở nên lạnh lùng.

Tuy rằng bọn họ chưa từng gặp qua vợ của tổng giám đốc Cố, nhưng bọn họ đều biết tổng giám đốc Cố là người giữ mình trong sạch lại yêu vợ, mỗi lần nói đến vợ con anh, ánh mắt của anh đều dịu dàng như vậy, dịu dàng đến mức làm cho lòng người ta tan chảy.

Chỉ có những nhân viên nữ mới không sợ chết mới dám đụng vào.

Giám đốc Chu nói vài câu rồi rời đi.

Vân Mạn Mạn ngồi trên ghế rũ mắt, nắm chặt nắm đấm, gương mặt đỏ bừng, bên tai truyền đến những giọng nói nhỏ, không ngoại lệ, tất cả đều đang châm chọc cô ta.

Chờ xem đi, chờ tôi câu được Cố Thế An vào tay, tôi nhất định sẽ không để cho các người sống dễ chịu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận