Vương gia đừng ngược, vương phi mới là bạch nguyệt quang” là một quyển ngược văn có sự kết hợp giữa tình tiết cẩu huyết cổ đại và hiện đại.Quyển tiểu thuyết đó kể về nữ chính Nguyễn Miên vốn là tiểu thư của hầu phủ.
Nàng sinh ra đúng lúc hoàng thành có biến, bà đỡ bất lương của hầu phủ nhân cơ hội giở trò trộm long tráo phụng, bởi vậy nên nữ chính mới bất hạnh lưu lạc về vùng thôn dã.Năm Nguyễn Miên mười lăm tuổi, trời xui đất khiến thế nào mà chuyện tráo con ngày xưa bị lộ, lúc này nàng mới được hầu phủ đón về.Nhưng Nguyễn Miên lớn lên ở nông thôn không hiểu được lễ nghi của giới quý tộc, tính cách nhu nhược, không thể sánh bằng tiểu thư giả Nguyễn Nguyệt từ nhỏ đã sống ở hầu phủ, vừa đoan trang vừa hiểu biết.Tổ mẫu không thích Nguyễn Miên, bà ta cảm thấy nàng làm hầu phủ bị mất mặt.
Thúc phụ không quan tâm nàng, thím mẫu miệng nam mô bụng bồ dao găm.
Tiểu thư giả Nguyễn Nguyệt ngoài mặt giả bộ hiền huệ săn sóc nhưng sau lưng lại luôn tính kế hãm hại Nguyễn Miên.Ở hầu phủ chỉ có mỗi ca ca ruột của Nguyễn Miên là yêu thương nàng thật lòng.Nhưng tính cách nhu nhược không biết tự đòi lại công bằng của Nguyễn Miên đã định trước nàng sẽ bị bắt nạt ở hầu phủ, thanh danh cũng càng ngày càng tệ do bị Nguyễn Nguyệt hãm hại.Nam chính Dạ Phi Thần là vị vương gia khác họ duy nhất ở nước Đại Tấn, tính cách bá đạo dứt khoát, tay nắm quyền to, từ nhỏ đã có hôn ước với đích nữ của hầu phủ.Nếu Nguyễn Miên không được đón về hầu phủ thì hôn ước này sẽ thuộc về Nguyễn Nguyệt.Sự trở lại của Nguyễn Miên đã khiến vấn đề chọn ai làm hôn thê của vương gia trở nên khó xử.
Vốn dĩ Nguyễn lão thái quân muốn để Nguyễn Nguyệt tiếp tục thực hiện hôn ước này thay vì Nguyễn Miên, nhưng thế tử hầu phủ - ca ca của Nguyễn Miên - lại kịch liệt phản đối.
Hắn cho rằng cái gì nên là của muội muội thì nhất định phải thuộc về nàng.Hai bên đều cho rằng mình đúng, cuối cùng đành phải mời Dạ Phi Thần tới để thương lượng.Nguyễn Nguyệt hận Nguyễn Miên tới thấu xướng, cho rằng Nguyễn Miên chính là kẻ đã cướp đi tất thảy của nàng ta, sao có thể cam tâm chắp tay nhường lang quân như ý cho nàng chứ?Nàng ta hao tâm tổn sức tính kế để khiến Nguyễn Miên mất đi sự trong sạch dưới mặt mọi người.
Chỉ cần Nguyễn Miên bị nam chính căm ghét thì sẽ mất tư cách thực hiện hôn ước, nàng sẽ trở thành kẻ bị vứt bỏ ở hầu phủ.Đáng tiếc khéo quá hóa vụng, nàng ta đã vô tình giúp thúc đẩy nhân duyên của nam nữ chính.Đã có tiếp xúc da thịt, Dạ Phi Thần nhất định phải cưới Nguyễn Miên.Nhưng lúc này, đột nhiên Nguyễn Nguyệt khóc rưng rức chạy tới tìm Dạ Phi Thần.
Nàng ta cầm theo một miếng ngọc bội, nói là nếu hắn kết duyên với muội muội của mình thì từ nay trở đi, nàng ta và y sẽ không còn quan hệ gì nữa.Thế nên Dạ Phi Thần mới biết lúc mình bị thương, tiên nữ đã cứu mạng y chính là Nguyễn Nguyệt!Có Nguyễn Nguyệt châm ngòi thổi gió, từ đó Dạ Phi Thần luôn xem Nguyễn Miên là một nữ nhân tâm cơ không từ thủ đoạn nên cực kỳ chán ghét nàng.Sau khi thành thân, động một chút là Dạ Phi Thần lại ngược đãi Nguyễn Miên đủ kiểu, có vài lần còn làm nàng bị thương rồi nhốt vào trong nhà tù tăm tối tự sinh tự diệt.Bất kể Nguyễn Miên trả giá nhiều như thế nào vì y, chỉ cần chuyện đó có liên quan tới Nguyễn Nguyệt, Dạ Phi Thần đều ngược nàng không nương tay.Thậm chí lúc kinh thành có biến, y còn đổi nàng để lấy Nguyễn Nguyệt, làm hại nàng nhận hết mọi tra tấn từ phía nhân vật phản diện.Chờ tới lúc Nguyễn Miên nản lòng thoái chí muốn hòa ly, Dạ Phi Thần lại không chịu.
Y giam cầm nàng, lại hại chết ca ca ruột của nàng.Nguyễn Miên tê tâm liệt phế khóc hô: Sớm biết chuyện sẽ như ngày hôm nay, lúc trước ta không nên cứu ngươi!Rốt cuộc Dạ Phi Thần cũng biết bạch nguyệt quang mà hắn luôn nhớ nhung là Nguyễn Miên chứ không phải Nguyễn Nguyệt.Sau một hồi giằng co, y đã thấy được bộ mặt thật của Nguyễn Nguyệt.Từ đó cốt truyện bắt đầu chuyển tới tiết mục truy thê hỏa táng tràng mà các độc giả của ngược văn yêu thích nhất.Cuối cùng, không ngoài suy đoán, nam chính đòi sống đòi chết vì nữ chính, nữ chính cảm động, happy ending!.