Nhìn chủ nhân, cho dù nhà có ba con mèo cùng hai đứa trẻ con lăn lộn làm ầm ĩ, cũng không bị ảnh hưởng chút nào, như cũ ngồi ở trên sô pha bên cửa sổ đọc sách, mèo con da hổ Đường lại một lần cảm thấy thực ra tính tình chủ nhân cũng không tệ.
Đột nhiên, Cẩm Vinh buông quyển sách trên tay, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, lại quay sang nói với Tiểu Giang, Tiểu Vịnh:
"Hôm nay chơi đến đây thôi."
Tiểu Vịnh cùng Tiểu Giang còn đang cùng ba chú mèo chơi đùa, nghe được những lời này liền ủ rũ, "Mới 3 giờ rưỡi thôi".
Tựa hồ là lo lắng hai đứa nghĩ nhiều, Cẩm Vinh lại khẽ cười nói, "Lát nữa mèo con phải đi khám."
"Vậy hôm khác em lại đến chơi, Cẩm Vinh ca ca." Tiểu Giang hiểu chuyện mà kéo Tiểu Vịnh, đeo cặp sách rồi ôm mèo nhà mình, chào hỏi Cẩm Vinh rồi rời đi.
"Hôm nay hẹn tái khám với bác sĩ Cố sao?" Mèo con da hổ Đường lay lay cục len, tò mò hỏi.
"Không có." Cẩm Vinh bình tĩnh trả lời, tiếp tục đọc sách.
Trên trán mèo con da hổ Đường như hiện lên mấy cái dấu chấm hỏi >-