Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Cẩm Vinh cùng bọn họ nói chuyện phiếm cũng cố ý vì Lâm Cửu mà che giấu một chút, nếu Lâm Cửu không muốn vạch trần thân phận thì Cẩm Vinh càng không cần xen vào.

Nghe bọn họ nói Lâm Cửu liều mạng xây dựng sự nghiệp như vậy, nam nhân cũng hổ thẹn không bằng, Lâm Cửu nghe vậy hận không thể che kín miệng bọn họ, giữ chặt Lâm Cửu nói, "Tỷ đừng nói cho cha mẹ muội biết, bọn họ sẽ lo lắng.""

Cẩm Vinh cười gật gật đầu, "Được, tỷ sẽ không nói, bất quá..."

"Muội vì sao phải liều mạng như vậy?"

Cẩm Vinh nửa đùa nửa thật hỏi Lâm Cửu, cô vẫn luôn cảm thấy nữ chính Lâm Cửu rất kỳ quái, tuy rằng kiếp trước nhiều chuyện không như ý, nhưng một đời này cái gì cũng có, đồ vật kiếp trước vất vả phấn đấu hiện giờ muốn lấy vào cũng dễ như trở bàn tay, vì sao không dứt khoát yên lòng hảo hảo hưởng thụ nhân sinh một lần?

Lâm Cửu không trả lời cho có lệ mà nghiêm túc suy nghĩ rồi trả lời một câu vô cùng canh gà tâm hồn.

"Bời vì làm như vậy sẽ có cảm giác muội tồn tại là có giá trị."

Thật là tư duy kỳ quái, Cẩm Vinh sau khi trở về cũng luôn nghĩ như vậy.

"Cẩm Vinh tỷ sao vậy?" Hai nữ hài trẻ tuổi ở bên người Cẩm Vinh cười nói.

Cẩm Vinh sửng sốt, sau đó đáp lời, "Không có gì, chúng ta ra nhảy đi."

Đi đến sân nhảy, Cẩm Vinh lập tức nghiêng người ra hiệu cho DJ, nguyên bản âm nhạc vũ mị ưu thương trở thành tiết tấu rock "n roll mãnh liệt.

Cẩm Vinh ném áo khoác trên quầy bar, trên người chỉ mặc một chiếc váy bó sát người, phác họa cơ thể mạn diệu, khi vận động liền ẩn ẩn có thể thấy được da thịt trắng nõn tinh tế, chân dài thon thả, nhưng Cẩm Vinh hiển nhiên cùng bạn bè đắm chìm trong âm nhạc kịch liệt, tận tình chơi đùa.

Vũ động trong đám người, nam nhân có ý đồ xấu vừa hướng tay về bên hồng Cẩm Vinh thì bả vai đã bị người chế trụ, "Tiên sinh, mời ra ngoài."

Bảo an động tác nhanh chóng không khiến sân nhảy có chút xôn xao nào, tuyệt không quấy rầy đến hứng thú của Phương tiểu thư.

Mà người cho dù thấy cũng làm như không có việc gì, quán bar này chính là Phương đại tiểu thư mở, dám ở đây động tay động chân, chán sống rồi.

Giám đốc bộ phận bảo an ngồi trong phòng điều khiến nói vào bộ đàm, "Phế một cánh tay đi, tùy tiện ném ra xa một chút."

Chơi đùa mệt, tâm tình cũng sảng khoái sung sướng, Cẩm Vinh trở lại ghế lô, phủ áo khoác lên người.

"Lão bản, một bàn Lâm tiểu thư đã rời đi." Giám đốc chạy lại nói riêng với Cẩm Vinh một tiếng.

"Về sau Lâm Cửu tới thì miễn đơn đi." Cẩm Vinh không chút để ý trả lời, dù sao cô mở quán bar này không phải là để kiếm tiền.

Cùng các bằng hữu tách ra, Lâm Cửu khó được một hôm không thuê phòng ở ngoài mà về biệt thự Lâm tứ gia.

Lâm Mộ nhìn thấy em gái thì rất cao hứng, gần đây Lâm Cửu luôn ở công ty làm việc không về nhà.

"Ca, hôm nay muội nhìn thấy Cẩm Vinh." Lâm Cửu thuận miệng nói.

"Đã lâu không gặp, cảm giác Cẩm Vinh cũng không có bao nhiêu thay đổi, khá tốt."

"Muội vẫn là ít cùng biểu tỷ kia tiếp xúc đi, đừng bị chị ta dạy hư." Lâm Mộ oán niệm sâu sắc phun tào một câu, "Trừ bỏ chơi bời thì chính là yêu đương, trừ ăn ra chính là ngủ, đi du lịch."

"Cẩm Vinh có bạn trai?" Lâm Cửu hiếu kỳ hỏi.

"Ha ha, không biết là đã có bao nhiêu đời bạn trai, dù sao chị ta chưa cùng ai quá ba tháng."

"Những người đó không tốt?" Lâm Cửu theo bản năng hỏi.

"Không, là cùng Phương Cẩm Vinh yêu đương thì sẽ không xong."

Người thích phải Phương Cẩm Vinh cũng thực xui xẻo.

Mà nhân vật chính trong cuộc thảo luận của hai anh em Lâm Mộ Lâm Cửu đang ở nhà Lâm lão gia tử Lâm lão thái thái, chơi game, say rượu một lúc rồi lại tỉnh, như cũ tinh thần phấn chấn ngồi liệt trên sô pha chơi game mới nhất hiện nay.

Cửa truyền đến tiếng leng keng, dì giúp việc bước nhanh qua mở cửa, "Là Lục tiểu thư."

Người tới là một nữ sinh ăn mặc thoải mái thanh tân, gương mặt tú lệ thanh thuần, là bằng hữu Cẩm Vinh tương đối giao hảo, Lục Vũ Cầm.

"Cẩm Vinh, tôi tới cậu cũng không thèm nhúc nhích một chút." Lục Vũ Cầm oán trách."

"Đến rồi à, để đồ lại liền có thể đi." Cẩm Vinh mí mắt không thèm nhấc, mắt dán vào màn hình tivi.

Lục Vũ Cầm tức đến muốn nghẹn, quả nhiên không thể nói lại Phương Cẩm Vinh.

"Lại ở đây chơi trò chơi, Lâm gia gia chịu sao?" Không ngồi trong phòng chơi mà dám không kiêng nể bá chiếm toàn bộ phòng khách, Lâm lão gia tử tính tình không tốt vậy đi.

"Có bà ngoại ở đây, ông ngoại không dám mắng, hắc hắc."

Cẩm Vinh lúc này bỗng ném máy chơi game sang một bên, ghé vào trên sô pha, cả người tỏa ra hơi thở âm u.

"Làm sao vậy? Thua rồi?" Lục Vũ Cầm cầm lấy một quả dâu tây từ đĩa trái cây dì giúp việc vừa bưng tới.

Cẩm Vinh đứng dậy, cũng cầm một quả dâu, vừa ăn vừa ăn vừa nói, "Choi phải BE, rõ ràng lúc trước qua bàn rất trôi chảy mà."

*Trong một vài game sẽ có BE bad ending, GE good ending, OE open ending, normal ending,... thường là các game nhập vai sẽ có.

Lục Vũ Cầm cầm lấy máy chơi game bị ném thảm thương trên mặt đất, "Đây là game cổ trang vừa chế tác của cái kia công ty game mà cậu mua?"

Thổ hào Phương Cẩm Vinh vì thích chơi game mà mua riêng một công ty game về đổ tiền chế tác, dù sao cô cũng không thiếu tiền.

"Ừm." Cẩm Vinh không để ý trả lời.

"Trò chơi này tôi cũng chơi qua, cũng không tệ lắm, cậu làm sao chơi thành kết cục... thê thảm như vậy."

Lục Vũ Cầm liếc qua màn hình, cư nhiên là bị ám sát, rõ ràng là game cổ trang yêu đương nha.

"Tôi chơi nhân vật công chúa, sau lại dưỡng trai lơ, xoát hảo cảm chưa xong đã bị trai lơ thân cận nhất bên người độc hại chết."

Cẩm Vinh ăn xong một miếng dâu tay xinh đẹp mọng nước cuối cùng. Vẻ mặt trên đời không còn gì nuối tiếc, mọi người đều là công lược giang hồ thiếu hiệp, thế gia công tử, còn có hoàng tử địch quốc, nào có ai đi dưỡng trai lơ? Lục Vũ Cầm vô lực phun tào.

Cẩm Vinh như cũ giọng đầy bất mãn, "Sao có thể vì yêu sinh hận giết chết người như vậy? Đồ ăn của công chúa đều là có người chuyên môn nghiệm độc, sao có thể dễ dàng giết chết như vậy? Hơn nữa ám sát công chúa là tội chu di lục tộc nha."

Lục Vũ Cầm cảm giác sâu sắc đề tài nói chuyện của hai người chưa bao giờ nằm cùng một chỗ.

"Cậu.. có thể cho người của công ty đem trò chơi sửa lại một chút." Đổi trò chơi thành hình thức có thể thỏa mãn tính cách phát rồi của bản thân đi.

"Ừm, cứ như vậy đi." Cẩm Vinh tựa hồ cũng không có đem chuyện này để ở trong lòng, lại nhìn về phía Lục Vũ Cầm, "Đồ mang đến rồi."

"Đồ Phương đại tiểu thư cần, tiểu nhân nào dám kéo dài." Lục Vũ Cầm mở túi, lấy ra một hộp gỗ nhỏ được đóng gói cẩn thận phong nhã.

"Khó thấy cậu lo lắng như vậy, lễ vật sinh nhật đưa cho bà ngoại Lộ sao?"

"Ừm." Cẩm Vinh lên tiếng, nhận lấy chiếc hộp, mở ra chỉ thấy vòng ngọc phỉ thúy nằm lẳng lặng trên nhung thiên nga màu đen, trong vắt như băng, thanh nhuận tĩnh dật, trơn bóng nội liễm, khí chất làm nhân tâm sinh yêu thích.

Cẩm Vinh xem qua không ít thứ tốt, vòng phỉ thúy này tuy không phải là thứ tốt nhất từng nhìn qua, nhưng cũng là thượng phẩm.

Xem đến không sai, Cẩm Vinh đem đồ cất lên lầu.

Cẩm Vinh quay lại, Lục Vũ Cầm lại hỏi, "Yến hội sinh nhật Lộ nãi nãi, cậu sẽ mang bạn trai đến sao?"

"Chia tay rồi." Cẩm Vinh dứt khoát lưu loát nói.

"!!! Khi nào? Tôi còn tính mời hai người tham gia hôn lễ tôi cùng Thẩm Hạo?" Lục Vũ Cầm chấn kinh một chút, nói.

"Ờm..." Cẩm Vinh nhíu mày suy nghĩ một chút, "Hôm qua vẫn là hôm qua đi, hảo tụ hảo tán, hơn nữa... cũ không đi mới sẽ không tới."

Cẩm Vinh hiếm khi cười đến ngọt ngào một lần.

Lục Vũ Cầm nhìn bạn tốt, biểu tình trở nên nghiêm túc, "Phương Cẩm Vinh, cậu như vậy cũng quá không nghiêm túc đi."

"Có sao? Tôi cũng không cầu bọn họ hẹn hò với tôi." Cẩm Vinh nhún vai, "Hơn nữa, tôi có tiền tài có mỹ mạo, lại có địa vị, tụ nhiên nam nhân ưu tú sẽ xuất hiện, cái này giống như nữ nhân với nâm nhân thôi."

Sau khi thành niên, Cẩm Vinh liền tiếp nhận sản nghiệp Phương gia, nháy mắt trở thành phú ông hàng tỷ.

"Phương Cẩm Vinh, cậu như vậy sớm muộn cũng sẽ lật thuyền." Lục Vũ Cầm sâu xa đáp.

Phương Cẩm Vinh không chút quan tâm trả lời, "Sẽ không, tôi cũng không chân dẫm nhiều thuyền, chỉ có người khác lên thuyền của tôi, cho nên tuyệt đối không tồn tại khả năng lật thuyền."

Cẩm Vinh không nghĩ tới trước sinh nhật bà ngoại còn có thể gặp lại Lâm Cửu, hơn nữa vẫn là ở trong công ty.

Phương gia có nhân sĩ chuyên nghiệp của Lâm gia đến hộ giá hộ tống, cho nên tài phú vẫn luôn tích lũy ở mức ổn định, thời điểm Cẩm Vinh thành niên, tiếp nhận danh sách tài sản cũng không khỏi nhấc mày.

Tựa hồ đủ cho cô tiêu xài cả đời nha.

Cẩm Vinh vừa tiếp nhận chức chủ tịch tập đoàn, đã làm ra một trận sấm rền gió cuốn, thanh trừ người bên nhà nội có ý đồ xấu ở công ty, lại chải chuốt nghiệp vụ công ty một lần, đem quyền lực nhanh chóng nắm giữ trong tay.

Bất quá vị đại tiểu thư này cũng chỉ là công phu ba phút nhiệt độ, sau khi chứng minh năng lực và xoát cảm giác tồn tại, liền đem công ty ném cho người khác xử lý, tận lực đắm mình vào chơi đùa ngoạn nhạc.

Lâm Cửu lần này tới tìm Cẩm Vinh là vì một hạng mục đầu tư.

Chuyện này cũng không kỳ quái, Cẩm Vinh cũng từng hợp tác với người Lâm gia một ít hạng mục, cùng không để ý tiền kiếm được bao nhiêu, nhưng người Lâm gia chia sinh ý vẫn tương đối ổn thỏa.

Lâm Cửu lần này muốn hợp tác, là vì Lâm Cửu đối với hạng mục lần này rất có lòng tin, nhưng công ty mới thành lập nuốt không nổi khối bánh kem lớn như vậy, liền nghĩ kéo một đối tácg tương đối đáng tin cậy, tài chính cũng đủ sung túc, cuối cùng lựa chọn Cẩm Vinh.

Cẩm Vinh tuy rằng rất ít khi xử lý sự vụ công ty, nhưng nếu là Lâm Cửu mang tới bản kế hoạch, cô vẫn là nguyện ý hảo hảo xem một lần.

Nhân viên công ty cũng xem qua bản kế hoạch lần này một lần, lấy kinh nghiệm của bọn họ, hạng mục lần này không có gì đáng ngờ.

Cẩm Vinh nhanh chóng an bài người bàn bạc chi tiết với Lâm Cửu, cô không ra mặt, chỉ là trực tiếp thông qua bản kế hoạch, đẩy nhanh tiến độ, cho nên Lâm Cửu cũng không nói công ty hợp tác lần này là của đường tỷ Cẩm Vinh với người bên cạnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui