Đại hoàng tử phi buồn bực đến đến cơm cũng ăn không vào, đêm muộn lại nghe người hầu của điện hạ tới truyền lời, đêm nay điện hạ nghỉ tại Hinh Nguyệt Viên của Tạ Trắc Phi Hinh Nguyệt Viện.
Hiện giờ nghe lời này, Đại hoàng tử cũng chẳng muốn phát tác tính tình nữ, bất giác đưa tay lên bụng, lần trước mẫu thân tới thăm nhắc nhở nàng sớm ngày sinh con, củng cố địa vị, nhưng điện hạ một tháng thì phân nửa là tá túc ở chỗ Tạ Diệu Âm kia, nàng nào dễ dàng hoài hài tử như vậy.
Hinh Nguyệt Viện,
Tạ Diệu Âm lần này lại kiến nghị với Đại hoàng tử, lấy tĩnh chế động.
"Đại công chúa tâm ý đã quyết." Nàng khẽ cười nói, "Điện hạ chỉ cần yên lặng theo dõi diễn biến lần này là được.
Đại hoàng tử giờ coi Tạ Diệu Âm như mưu sĩ, tự nhiên nghe theo ý kiến nàng.
Tạ Diệu Âm mỉm cười nói, "Còn có, điện hạ có thể thân cận Cửu công chúa nhiều hơn."
"Cửu muội?" Đại hoàng tử nhíu nhíu mày, nói hắn thích cửu muội đương nhiên không có khả năng, vốn dĩ một công chúa được sủng ái cũng chẳng thể làm nên chuyện gì, nhưng ai bảo nàng còn có một ca ca ruột là Lục hoàng tử.
Sủng ái của Lục hoàng tử cũng là nhờ Cửu công chúa mà có, bọn họ đều nhận ra được điều này.
Tạ Diệu Âm tinh tế nói, "Bệ hạ từ trước đến nay thích Cửu công chúa, ngày thường gặp mặt cũng nhiều nhất, điện hạ cùng Cửu công chúa thân cận, thể hiện tình thủ túc, cũng có thể trừ khử ấn tượng không tốt trong lòng bệ hạ."
Đại hoàng tử gật gật đầu, như suy tư gì.
Điều mà nàng không nói với Đại hoàng tử chính là, bệ hạ sợ là đã biết rõ chân tướng việc Cửu công chúa bị đẩy rơi xuống nước, lần này chèn ép cũng là cảnh cáo giáo huấn.
Nếu Đại hoàng tử biểu hiện lòng áy náy, bệ hạ cũng sẽ không đến mức không tha thứ cho con trai mình.
Có một số việc cũng không phải nàng có thể minh bạch nói ra, sẽ chỉ làm điện hạ sinh lòng kiêng kị với nàng.
Lại nói tiếp, Tạ Diệu Âm cũng biết lần này cục diện thật hung hiểm, bệ hạ nếu tra được một nữ nhân khuê phòng như nàng chính là người hiến kế cho Đại hoàng tử, chỉ sợ số phận của nàng sẽ là không minh bạch mà chết ở trong phủ.
Nhưng cầu phú quý trong hung hiểm, mục tiêu của nàng tuyệt không phải là vị trí trắc phi, mà là Quý Phi tương lai, thậm chí Hoàng Hậu.
Mà vẫn luôn bị người nhớ thương Cẩm Vinh giờ phút này đang tùy hầu ở bên người Chu Cảnh Đế,
Cửu công chúa bị người đố kị không phải không có nguyên do, nhưng nào có công chúa nào như nàng, có thể mỗi ngày ở cạnh Chu Cảnh Đế, bồi hắn phê duyệt tấu chương, còn có thể nhìn thấy không ít công khanh triều thần.
Cửu công chúa trước kia còn ham chơi, không thèm để ý phân vinh sủng này, nhưng hiện tại Cẩm Vinh có thể tận dụng nó, không phải ngồi ở hậu cung, nghe vô số tuồng cung đấu.
Mà trải qua thời gian lâu như vậy, Cẩm Vinh cũng biết được nguyên nhân chân chính Chu Cảnh Đế sủng ái nguyên chủ đến vậy.
Nhiều người cho rằng nàng được sủng ái là vì vẻ ngoài hồi nhỏ rất giống Chu Cảnh Đế, kỳ thật so với cha, Cửu công chúa càng giống tỷ tỷ ruột của Chu Cảnh Đế, Trường Ninh công chúa.
Cuộc đời của Trường Ninh công chúa cũng là truyền kỳ, là người trả giá thật nhiều vì con đường đăng cơ của Chu Cảnh Đế, nhưng tuổi xuân mất sớm, không lưu lại con nối dõi.
Bởi vì vẻ ngoài giống nhau, Chu Cảnh Đế với Cửu công chúa cũng càng nhiều thêm một phần tình cảm, mới sủng ái nàng, thậm chí là tăng phân vị cho mẫu phi nàng.
Tiểu Cửu trước kia ngang ngược kiêu ngạo, hắn cũng có nghe nói, nhưng hiện giờ thấy nàng trải qua sinh tử, càng thiện giải nhân ý, ngày càng trưởng thành, cũng càng thêm sủng ái.
Đại công chúa cùng phò mã nháo ra chuyện lớn như vậy, Tiểu Cửu cũng hiểu được an ủi người.
Chu Cảnh Đế ôn hòa cười nói, "Con cũng nên đi thăm đại hoàng tỷ."
Cẩm Vinh gật gật đầu, "Chỉ là đại hoàng tỷ mấy ngày nay không vui, phủ của hoàng tỷ cũng nhiều người."
Chu Cảnh Đế làm sao lại không biết, hắn hơi hơi trầm mặc, lại ôn thanh nói, "Tiểu Cửu thấy việc này thế nào?"
Cẩm Vinh nhoẻn miệng cười, "Con chỉ hy vọng đại hoàng tỷ vui vẻ."
Chu Cảnh Đế thở dài, "Trẫm cũng hy vọng nó có thể như thế."
Hai ngày sau, thánh chỉ hạ, lệnh Hạ Lăng Uẩn cùng Đại công chúa hòa li, Hạ Lăng Uẩn mất chức quan trong viện hàn lâm, lưu đày tám trăm dặm, cha, thúc bá bị hạ ba bậc quan, Hạ Thị nhất tộc vô phương dạy con, mười năm không được tham gia khoa khảo.
Lệnh Hàn thị xuất gia làm ni, cha bị miễn chức quan.
Trong phủ Đại công chúa, người có liên quan đến Hạ Lăng Uẩn đều bị đuổi ra khỏi phủ.
Đại công chúa hảo hảo chỉnh đốn một phen, Hạ Lăng Uẩn dám làm ra chuyện như vậy, trong phủ cũng không thiếu người của hắn.
"Lần này đa tạ cửu muội." Đại công chúa lôi kéo tay Cẩm Vinh tay, cười cảm tạ.
"Không biết nên báo đáp muội như thế nào."
Nàng không phải không dám nói với phụ hoàng đám người kia đến bức bách nàng, chung quy nàng là một công chúa không có chỗ dựa, phụ hoàng cũng sẽ đau lòng nàng.
Nhưng Cửu công chúa thì khác, mẫu phi nàng là Dung quý phi, lại có huynh trưởng, phụ hoàng càng sủng ái nàng so với những người khác.
Nàng cho dù có đắc tội tam tứ hoàng tử, hay là những người khác, đều không sao.
Cẩm Vinh khẽ cười cười, "Chỉ hy vọng muội ngày sau đến làm phiền đại hoàng tỷ, tỷ không đuổi muội về lại hoàng cung là được."
Đại công chúa vội vàng vẫy vẫy tay, "Cửu muội chỉ cần tới, ta nhất định hoan nghênh."
Trải qua chuyện Hạ Lăng Uẩn lần này, nàng tạm thời không có tâm tư tái giá.
Nàng vốn không tìm nhà cao cửa rộng, chỉ cần người thành thật, không ngờ lại thành cái dạng này.
Chung quy là bị quyền lực hoa mắt, tráng gan.
Lại nhìn về phía Cửu muội, so với trước kia nàng nhiều thêm vài phần khí độ, cũng trầm tĩnh thông tuệ hơn.
Đám người trong kinh thành này, ngoài nhìn chằm chằm vị trí chính phi trắc phi hoàng tử, còn có nàng công chúa đang độ xuân thì đây.
Tiệc xuân ngày hôm ấy cũng có mắt không ít công tử thế gia, trong đó người xuất sắc nhất có thể kể đến Ninh Quốc Công thế tử Triệu Hi, Khương tướng phủ đích trưởng tôn Khương Thanh Lễ.
Thân phận phẩm mạo, đều có thể nói là tương xứng với Cửu công chúa, chỉ là con gái xuất giá, bên trong cánh cửa vàng son ẩn chứa những điều gì...!
Ngẫm lại những công chúa xuất giá sau nàng, có ai mà không như vậy, Hạ Lăng Uẩn không nên thân, nhưng cũng là tự nàng chọn.
Không giống vài vị muội muội kia, đều gả cho những người có thể trợ lực cho huynh đệ các nàng.
Một công chúa không còn thân nhân khác như nàng còn bị Hạ gia đến quấy nhiễu, huống chi là các nàng.
Đại công chúa thở dài, khó được hảo tâm khuyên nhủ, "Cửu muội ngày sau đối kết hôn phải thận trọng."
"Chớ có cô phụ sủng ái của phụ hoàng với." Không biết là ôm tâm tư như thế nào, Đại công chúa vẫn là nói ra một câu này.
【 nếu đó là tâm ý của Cửu muội, phụ hoàng sẽ khoan dung.
】
Cẩm Vinh ngẩn ra, tiện đà hơi hơi gật gật đầu.
_______
Tới gần ngày tuyển tú, dù sao việc này cũng chẳng liên quan lắm đến Cẩm Vinh, một công chúa như cô lẫn lộn ở nơi này làm gì, ngày thường đều ra khỏi cung đi tìm Đại hoàng tỷ chơi.
Người khác đều cho rằng, Cửu công chúa cùng Đại công chúa cảm tình tốt, cho nên thường xuyên đi thăm, Đại công chúa cũng ở trong phủ ngày ngày vui chơi khoản đãi Cửu muội.
Chu Cảnh Đế cũng thương tiếc đại nữ nhi vừa hòa li, cũng mừng rỡ khi có người bồi nàng.
Dung quý phi lại không quá cao hứng, vài ngày không thấy nữ nhi, liền nói, "Con nếu muốn chơi thì đi tìm Lục ca con ấy."
Cẩm Vinh đáp, "Lục ca bận rộn như vậy, con làm sao đi quấy rầy được?"
Dung quý phi ngẫm lại cũng phải, Huyền Thuần vừa vào triều lãnh chức, để hắn mỗi ngày bồi Cẩm Vinh du ngoạn cũng không thỏa đáng.
Ra khỏi điện, Cẩm Vinh còn ngẫu nhiên gặp được Tạ Trắc Phi cũng trùng hợp ở trong hoàng cung, "Nghe nói Cửu công chúa thích du ngoạn, điện hạ nói Cửu công chúa thích cũng có thể đến phủ chơi."
Không chỉ có nàng, các hoàng tử phi khác cũng gật gù bày tỏ hảo ý,
Chu Cảnh Đế thấy Cẩm Vinh thường thường ra cung, liền cho nàng một tấm lệnh bài để nàng có thể tùy ý ra vào cung, dẫn tới không ít người hâm mộ, phải biết rằng cho dù là hoàng tử, khi đã rời cung lập phủ, muốn vào cũng phải có hoàng đế triệu kiến
Cẩm Vinh cũng rất thích tấm lệnh bài này, có nhiều chuyện không thể làm trong hoàng cung được.
Thân phận Cửu công chúa tôn kính, đáng tiếc bên người quá ít thân tín, hầu nhưu đều là người Dung quý phi và Lục hoàng tử an bài cho.
Muốn phát triển thân tín, vẫn là làm ở bên ngoài cho thỏa đáng.
_________
Tổng tuyển cử bắt đầu từ trung tuần tháng 4 đến tháng 5, ước chừng nửa tháng.
Cung đình đều bận rộn lên, Dung quý phi vội vàng xem con dâu tương lai, càng vô tâm tư quản Cửu công chúa đi nơi nào.
Cẩm Vinh lấy danh nghĩa đi đến phủ Đại công chúa, vội vàng ở kinh thành phát triển thế lực thân tín, cũng không ngại là tam giáo cửu lưu, chỉ cần nguyện ý trở thành một cây đao trong tay cô là được.
Có thuật đọc tâm, mọi chuyện diễn ra tương đối thuận lợi, đến khi thế lực của cửu công chúa bước đầu được hình thành thì kết quả cuộc tổng tuyển cử cũng đã có.
Khiến không ít người kinh ngạc chính là, người trở thành Lục hoàng tử phi không phải người đứng đầu, Tô Minh Thu - con gái Giang Hoài tổng đốc Tô đại nhân, mà là con gái Khang Hoa trưởng công chúa - Đan Dương huyện chủ Phó Ý.
Mà tứ tiểu thư Ninh Quốc Công phủ Triệu Lan thành Thất hoàng tử phi,
cho dù có bao nhiêu nghị luận suy đoán, hai vị hoàng tử phi đều đã định ra, kết quả không thể sửa đổi, Lễ Bộ đã bước vào chuẩn bị hôn lễ cho các vị hoàng tử.
Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử cũng từng người nạp một vị trắc phi, nhưng cũng chỉ là tú nữ xuất thân không cao không thấp.
Dung quý phi cũng nghĩa không thông, bệ hạ rõ ràng có coi trong Huyền Thuần, nàng cũng chủ động nói mình vừa ý Tô Minh Thu, bệ hạ lại đưa ra quyết định như vậy.
Chỉ là trước lời chúc mừng của mọi người, Dung quý phi cũng chỉ có thể tươi cười cam chịu.
Ở trong lòng thở dài, Đan Dương huyện chúa cũng không tồi, thân phận cao quý, chỉ là phụ thân nàng là thái phó, thanh danh tốt nhưng không có thực quyền.
Cẩm Vinh lại biết nguyên do trong đó.
Ngày thứ hai ở Chương Nghi Điện, Chu Cảnh Đế hỏi, "Tiểu Cửu thích tân lục tẩu chứ?"
Cẩm Vinh chớp chớp mắt, "Con còn chưa gặp qua Đan Dương huyện chủ, nhưng nếu là người phụ hoàng chọn, vậy nhất định là tốt."
Nàng cười cười, lại thở dài, "Hơn nữa phụ hoàng đối với con luôn luôn tốt."
Chu Cảnh Đế hơi hơi sửng sốt, không khỏi một lần nữa xem kỹ nữ nhi mà mình sủng ái này, nàng tựa hồ còn thông tuệ hơn so với hắn tưởng tượng, giống như hoàng tỷ Trường Ninh vậy.
Nhìn đôi mắt Cẩm Vinh trong suốt bình thản, càng không một tia kiêu căng, Chu Cảnh Đế cũng thở dài.
Chu Cảnh Đế có thể tra được Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử động thủ mưu hại Tiểu Cửu, thiết kế Thất hoàng tử, lại như thế nào tra không được Lục hoàng tử' khoanh tay đứng nhìn.
Cốt nhục chí thân còn có thể lợi dụng, vì cái gì, cũng có thể tưởng được đến.
Chu Cảnh Đế không xử phạt Huyền Thuần như là hắn đã làm với Đại hoàng tử cùng Tam hoàng tử, chỉ là thay đổi chính thể, làm uổng tâm tư muốn mượn sức Giang Hoài tổng đốc của hắn.
Còn có Dung quý phi, cũng nên nhắc nhở rồi.
Cẩm Vinh không nghĩ tới Chu Cảnh Đế vì một câu này của cô mà tâm tư xoay chuyển đến vậy, làm Cẩm Vinh có chút ngoài ý muốn, chuyện qua lâu như vậy, Chu Cảnh Đế vẫn luôn để tâm Cửu công chúa..