Hết thảy mọi chuyện phát sinh hết sức đột ngột.
Ánh mắt Khương Lâm kinh ngạc dán chặt vào khuôn mặt dịu dàng mang vẻ áy náy của Tiết Nam.
Người này, mang biểu tình như vậy, cùng người người ngoài cùng nhau tự tay đẩy anh vào làn sóng zombie.
Chó má! Một giây trước khi bị làn sóng zombie nhấn chìm, trong lòng anh chỉ còn lại ý niệm này.
Anh coi Tiết Nam là anh em ruột của mình.
Hai người nhận biết từ lúc còn mặc quần không đáy, lớn lên từ nhỏ, cha mẹ Khương Lâm đi sớm, nhà họ Tiết đã chiếu cô rất nhiều.
Sau đó ngày tận thế ập đến, Khương Lâm thức tỉnh dị năng, Tiết Nam là người bình thường.
Tính cách Khương Lâm bá đạo hung tàn lại hay bao che, giống như gà mẹ vậy, đem Tiết Nam bảo vệ rất tốt.
Nhưng mà anh vạn vạn không nghĩ tới, mình móc tim móc phổi ra nuôi một con sói mắt trắng.
Nếu như có cơ hội làm lại…
Gương mặt Khương Lâm không có cảm giác: Lão tử nhất định phải nổ nát đầu con chó kia đầu tiên!
[Đinh!]
[Kiểm tra tư chất linh hồn ký chủ phù hợp]
[Trói buộc linh hồ ký chủ….
]
[Trói buộc thành công!]
Khương Lâm chỉ cảm thấy suy nghĩ của mình đang dần dần tan rã bị một sức mạnh to lớn kéo lại, lần nữa ngưng kết ở một nơi, đột nhiên bị nhốt vào vật chứa nào đó.
Anh ta đột nhiên mở mắt ra!
Trước tầm mắt là một hang động rất rộng rãi.
Chẳng qua là sơn động này vừa tồi tàn lại bụi bẩn, trên mặt đất phủ một lớp tro dày, còn có cỏ dại từ ngoài động mọc tràn vào.
Đây là nơi nào?
Lời nói lúc nãy ở trong đầu là có ý gì?
Khương Lâm vừa suy nghĩ, vừa từ dưới đất ngồi dậy.
Âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt làm người ta ê răng vang lên.
Anh ta sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn một cái, đập vào mặt không phải là thân thế quen thuộc, mà là… một bộ xương khô.
Khương Lâm:?
Xác khô?
Rốt cuộc anh ta đây là còn sống hay đã chết?
[ Thân thể của ký chủ đã chết, trước mắt còn không có sống lại, bây giờ là xuyên qua.
]
Một âm thanh dễ nghe vang lên trong đầu anh, cùng lúc đó, một lượng tin tức khổng lồ đột nhiên tràn vào trong đầu anh.
Ước chừng qua một giờ, Khương Lâm cuối cùng cũng biết tất cả tiền nhân hậu quả.
Anh ta vừa mới chết không bao lâu, thời điểm linh hồn còn chưa hoàn toàn tiêu tán, gặp được hệ thống tìm kiếm ký chủ.
Hệ thống cùng anh ta làm một giao dịch, anh ta cần phải dựa vào chỉ thị của hệ thống xuyên đến các thế giới hoàn thành nhiệm vụ, mà thù lao là hệ thống sẽ đem linh hồn tan rã của hắn ngưng tụ lại.
Nói cách khác, anh ta cùng hệ thống làm một giao dịch, ký khế ước bán thân, đổi lấy cơ hội sống sót.
Khương Lâm trầm mặc một chút, cảm thấy chuyện này có chút vượt qua nhận thức hiểu biết, anh ta hỏi, “Tại sao lại chọn tôi?”
Hệ thống đáp: “Cậu và chủ nhân của tôi có một chút liên quan.
”
Khương Lâm kỳ quái nói, “Chủ nhân của ngươi?”
Hệ thống nói, “ Cậu tu tập phán quyết, là chủ nhân của tôi khai sáng.
”
Thần sắc Khương Lâm bỗng nhiên vi diệu: Nhà của anh ta có một bảo vật gia truyền, là một chiếc nhẫn phỉ thúy cực tốt, nghe nói là đồ cổ ngàn năm trước.
Sau khi nhà xảy ra chuyện, anh ta còn có ý niệm muốn bán chiếc nhẫn phỉ thúy ấy đi, dẫu sau vật phẩm là đồ chết, chẳng qua chưa kịp thực hiện tận thế đã tới rồi.
Ở một lần bất ngờ súyt nữa bỏ mạng, chiếc nhẫn phỉ thúy đeo trên cổ bỗng nhiên phát sáng, đem anh ta vào một không gian kỳ lạ.
Cũng chính là ở trong không gian kỳ diệu đó, anh ta lấy được một ít truyền thừa.
Tất cả mọi người đều cho là Khương Lâm thức tỉnh dị năng thực vật, chỉ có mình Khương Lâm biết, anh ta cũng không phải là thức tỉnh dị năng
Nhưng mà năng lực của anh ấy cũng không cần tiến hóa từ tinh thạch của zombie.
Anh ấy lấy được một bô tu luyện công pháp, giống như người tu tiên trong tiểu thuyết huyền huyễn vậy, có thể mượn linh khí trong thiên địa tu luyện.
Đáng tiếc cái không gian kia, ngoại trừ lần đâu tiên để cho Khương Lâm tiến vào, sau đó cũng chỉ có thể để một ít thực vật cùng xác chết, chính anh ta cũng không có biện pháp đi vào, nếu không, cũng không đến nỗi bị tên khốn tin nhắn kia đẩy vào đống zombie bỏ mạng.
Vừa nghĩ tới Tiết Nam , trên mặt anh hiện ra một tia lệ khí.
“Hệ thống, mày nói thử xem, nếu tôi có thể hoàn thành tất cả nhiệm vụ là có thể thực hiện được nguyện vọng đúng không?”
Trong đầu hệ thống đáp, “Đúng vậy.
”
“Tôi có thể sống lại trở về đánh chết Tiết Nam sao?”
Hệ thống: “… Nếu như cậu nguyện ý, cũng không phải là không được.
”
Khương Lâm lại hỏi, “Chủ nhân của mày là ai?”
Anh ta mới tu hành công pháp này không lâu, thực lực cũng được coi là người có dị năng hết sức tốt, người có thể sáng lập ra loại công pháp này, nhất định là một lão đại vô cùng lợi hại phải không?”
Hệ thống đáp: “Không nói cho cậu.
”
Khương Lâm:”…”
Mày dùng giọng nói nghiêm trang để nói những lời này thật sự tốt sao?
Bây giờ tình huống chính là Khương Lâm đã bắt đầu nhiệm vụ.
Bây giờ anh ấy đã xuyên nhanh đến nhiệm vụ ở thế giới thứ nhất.
Bộ xương khô này, chính là thân phận của hắn ở thế giới này.
Bạch Cốt Tinh núi Bạch Hổ Lĩnh.
Còn là một cái tên tương đối quen tai.
Khương Lâm dùng một chút thời gian để hiểu rõ tình huống trước mắt.
Sau khi hiểu rõ, thần sắc của anh ấy có chút vi diệu.
“Hệ thống.
” anh gọi thứ được cho là trói buộc với linh hồn của mình , “Đây chính là mày nói, yêu quái có khả năng hô phong hoán vũ, có pháp lực cường đại, lãnh địa mênh mông, tiểu đệ dưới quyền vô cùng đông đảo?”
Hệ thống có lý chẳng sợ: “ Bạch Cốt Tinh quả thật có pháp lực mạnh mẽ, hơn nữa trong chu vi tám trăm dặm ở núi Bạch Hổ Lĩnh, toàn bộ yêu quái ở núi Bạch Hổ Lĩnh đều là tiểu để của hắn, tôi nói, có vấn đề gì?”
Chữ trên mặt quả thật là không có vấn đề gì.
Chính là anh, thời gian xuyên nhanh đến sớm hơn mười vạn năm.
Bạch Cốt Tinh vốn là người bình thường, bất ngờ chết tại sơn động ở núi Bạch Hổ Lĩnh, hài cốt ngủ li bì ở nơi âm khí này, hấp thu âm khí ngàn năm, lại mấy lần được máu của hoàng đế rửa tội, vừa mới hóa thành yêu ma.
Vì vậy hắn vừa mới hóa hình thì đã có thực lực không tầm thường.
Vốn là theo kịch bản,thời điểm khi Tam Tạng từ đông thổ Đại Đường đến núi Bạch Hổ Lĩnh, Bạch Cốt Tinh đã sớm thống trị núi Bạch Hổ Lĩnh mấy trăm năm, danh tiếng ác độc.
Mà bây giờ…
Khương Lâm xuyên đến thời điểm Bạch Cốt Tinh vừa thành mà không lâu.
Đừng nói là đường tăng Tam Tạng, ngay cả đông thổ Đại Đường còn chưa tồn tại đâu.
Nói cách khác, bây giờ anh ta cách kịch bản bị Đại Thánh đánh đến thê thảm tận mấy trăm năm nữa, rất an toàn.
Nói về Bạch Cốt Tinh, đại khái là hài cốt thành ma, thời điểm chết ngậm oán khí, mặc dù Bạch Cốt Tinh đã sớm không còn trí nhớ lúc sống, nhưng mà tính tình hết sức dữ dằn, mới vừa hóa hình không lâu, trừ thời gian tu luyện, hắn liền bắt đầu tìm hàng xóm xung quanh gây phiền toái.
Núi Bạch Hổ Lĩnh quả thật có không ít yêu quái, đa phần là cỏ cây dã thú hóa hình, với bản tính u mê ngây thơ, sống đàng hoàng ở núi rừng Bạch Hổ Lĩnh, nơi nào có thể làm đối thủ của Bạch Cốt Tinh hấp thu ngàn năm âm khí chứ?
Số yêu quái bị Bạch Cốt Tinh đánh không hề ít, thời điểm tâm tình hắn tốt, đối phương cầu xin tha thứ thuần phục, còn có thể lưu lại một mạng.
Thỉnh thoảng thời điểm tâm tình không tốt, yêu quái rơi vào trong tay hắn liền…
Cho nên, bây giờ Bạch Cốt Tinh không được tính là lãnh chúa của núi Bạch Hổ Lĩnh.
Nhưng mà danh tiếng khát máu tàn bạo đã sớm lan truyền ra bên ngoài.
Khương Lâm:”…”
Anh đang muốn trao đổi với hệ thống chút gì đó, bỗng nhận ra có người đang đến gần.
Từ sau khi trở thành Bạch Cốt Tinh, thừa kế cổ thân thể cùng pháp lực này, thần thức của anh ta trở nên vô cùng nhạy bén.
Thân hình lập tức động một cái, chuẩn bị phi ra cửa, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, cúi đầu nhìn thân thể mình một cái, ý niệm của anh ta vừa động liền từ một bộ xương khô hóa thành hình dáng của một chàng thanh niên.