Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành


Bạch Vân Hi cùng Diệp Cẩm Văn đuổi tới Kỳ Viễn Sơn Mạch, Kỳ Viễn Sơn Mạch đã bị phong tỏa, khắp nơi đều là người của Vạn Quỷ Phái.
Bạch Vân Hi nhịn không được cảm khái nói: "Rồng bơi nước cạn bị tôm giễu, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a!" Lâu Nguyệt Hoa ở Đông Đại Lục không ai không cho chút mặt mũi, tới nơi này rồi lại bị vây bắt chặn đường.
"Lâu Nguyệt Hoa cũng kiên cường thật, nếu hắn chủ động lộ ra thân phận đan sư Thiên cấp, vậy cũng không đến mức như thế." Diệp Cẩm Văn nhíu mày nói.
Bạch Vân Hi lắc đầu: "Lâu Nguyệt Hoa ở Nam Đại Lục không có chút danh tiếng nào, nếu hắn đột nhiên nhảy ra nói mình là đan sư Thiên cấp, mọi người sẽ chỉ cho rằng hắn là kẻ điên."
"Chắc không đến mức đó đi, Diệp Cẩm Văn không biết là nghĩ tới cái gì, sắc mặt không khỏi lộ ra một tia thẹn thùng.
Vạn Quỷ Phong Tỏa Trận bao lấy toàn bộ không trung Kỳ Viễn Sơn Mạch.
Cả một tòa núi giống như bị sương đen giăng lấy, lộ ra một cỗ cảm giác âm trầm, làm người ta rất không thoải mái.
Bạch Vân Hi cau mày: "Đại trận này có vẻ rất nặng nề."
"Tu sĩ của Vạn Quỷ Phái chính là như vậy, cả ngày chỉ biết làm ra mấy thứ chướng khí mù mịt." Diệp Cẩm Văn lạnh lùng nói.
Diệp Cẩm Văn bay đến giữa không trung, chém một kiếm lên đại trận.
Một kiếm này của Diệp Cẩm Văn, kinh thiên động địa, kiếm khí giống như mang theo uy thế của thiên địa đánh lên trên trận pháp.
Đại trận nứt ra mấy vết rạn, vết rạn nhanh chóng lan rộng ra, sau đó nứt toạc.
Đại trận này lấy ba tu sĩ Nguyên Anh làm tâm trận bố trí, đại trận vừa vỡ, mấy Nguyên Anh tức khắc chịu phản phệ.
Một tiếng rống giận dữ vang lên, "Diệp Tiểu Tam, ngươi có ý gì?"
Diệp Cẩm Văn cầm kiếm đứng giữa không trung, thanh âm vang vọng khắp thiên địa, "Người này, Bích Vân Tông ta bảo kê, nếu như ngươi không phục, có thể tới."
Một tu sĩ áo bào đen xuất hiện trước mặt Diệp Cẩm Văn.
Tu sĩ áo bào đen tức giận nhìn Diệp Cẩm văn nói: "Diệp Tiểu Tam, người này trộm Thanh Không Chi Trúc của Vạn Quỷ Phái chúng ta, ngươi không nói một câu liền muốn cướp người, quá báo đạo rồi đi."
Diệp Cẩm Văn lạnh lùng nhìn tu sĩ áo bào đen, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Thanh Không Chi Trúc kia vốn là vật vô chủ, người ta lấy được trước, Mạnh Hà lão quỷ ngươi lại muốn chạy lên đoạt lấy, người bá đạo không phải là ta đi."
"Đó là đồ vật bên trong địa giới của Vạn Quỷ Phái chúng ta, đương nhiên phải thuộc về Vạn Quỷ Phái." Mạnh Hà tức giận nói.
"Địa bàn của Vạn Quỷ Phái các ngươi trước nay có ai thừa nhận? Lui một vạn bước mà nói, cho dù vị đạo hữu kia cầm đồ vật của tông môn các ngươi, đó cũng là để mắt đến các ngươi." Diệp Cẩm Văn nói.
"Diệp Tiểu Tam, ngươi đừng có khinh người quá đáng." Mạnh Hà nổi giận đùng đùng nói.
"Người này hôm nay ta nhất định phải mang đi, nếu như ngươi không phục, có thể đánh với ta! Ta tiếp là được." Diệp Cẩm Văn vân đạm phong khinh nói.
Mạnh Hà phẫn nộ nhìn Diệp Cẩm Văn, Diệp Cẩm Văn ánh mắt nhàn nhạt nhìn Mạnh Hà.
Bạch Vân Hi đảo đảo mắt, cảm thán hung danh của Diệp Cẩm Văn cũng không nhỏ, tu sĩ áo bào đen tuy rằng mặt đầy phẫn nộ, nhưng lại hơi có ý lui, hiển nhiên là không muốn trực diện đối chiến với Diệp Cẩm Văn.
......
"Bạch tiền bối." Một thanh âm quen thuộc vang lên.
Bạch Vân Hi nhìn về phía người tới, sắc mặt Lâu Thành khá là tiều tụy, trạng thái không tốt lắm, "Lâu Thành, thúc thúc ngươi đâu?"
"Còn ở bên trong, thúc thúc bị thương." Lâu Thành nói.
Lâu Thành nhìn về phía Diệp Cẩm Văn, ánh mắt mang theo tò mò nghiên cứu.
Diệp Cẩm Văn nhìn Bạch Vân Hi nói: "Nhị tẩu, ngươi mang người đi đi, nơi này có ta trông chừng."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Được."
Mạnh Hà nhìn phản ứng của Bạch Vân Hi, âm thầm suy tính, "Thì ra là người quen cũ của Bạch đạo hữu, vậy đúng là ta có hơi đắc tội, thế này vậy, người có thể đi, nhưng Thanh Không Chi Trúc......"
Diệp Cẩm Văn đánh gãy lời Mạnh Hà : "Thanh Không Chi Trúc, ta cũng muốn mang đi."
"Diệp Tiểu Tam, ngươi đừng có không nói đạo lý." Mạnh Hà hung tợn nói.
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Ta đúng là không nói đạo lý, Bích Vân Tông đại ca của ta nói đạo lý nhất, các ngươi có thể đi tìm đại ca của ta lý luận!"
Mạnh Hà nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Cẩm Văn: "Ngươi......!Thôi, núi cao sông dài, sau này còn gặp lại."
"Mạnh trưởng lão, chúng ta cứ bỏ qua như vậy sao." Tôn Minh đi theo sau Mạnh Hà, hơi không cam lòng hỏi.
"Bằng không thì làm sao bây giờ? Ngươi có thể đánh thắng được Diệp lão tam? Đó chính là một kẻ điên, huống chi, bên cạnh còn có Bạch Vân Hi nữa, vị đạo lữ của Diệp lão nhị này, thanh danh không hiện, nhưng cũng không phải một nhân vật đơn giản." Mạnh Hà không vui nói.
Hình ảnh trận chiến giữa lão tổ Hóa Thần Thần Phong Tông cùng đám người Diệp Khải hiền sớm đã truyền bá ra, nhóm người Diệp Khải Hiền bị ghi vào sổ đen của rất nhiều tông môn, nếu như không phải tình cảnh bất đắc dĩ, sẽ không có ai nguyện ý trở mặt với bọn họ.

Mạnh Hà kiêng kị Diệp Khải Hiền, cũng rất kiêng kị Bạch Vân Hi.
"Diệp Cẩm Văn quả thực là kẻ điên, Đan Cốc đang phong sát toàn diện Bích Vân Tông, thời gian này, Diệp Cẩm Văn cư nhiên còn rảnh ra ngoài gây chuyện, cũng không sợ rơi vào tình cảnh tứ cố vô thân." Tôn Minh rầu rĩ nói.
......
Bạch Vân Hi tìm được Lâu Nguyệt Hoa ở trong một động phủ khá bí mật, mang người lên phi thuyền.
Trên phi thuyền, Lâu Nguyệt Hoa khá là ngượng ngùng nhìn Bạch Vân Hi.
"Để Bạch đạo hữu chê cười rồi, còn phải làm phiền ngươi ngàn dặm xa xôi tới cứu ta." Lâu Nguyệt Hoa xấu hổ nói.
"Lâu hội trưởng nói chi vậy, nếu như người khác biết ngươi là đan sư Thiên cấp, chỉ sợ cũng không tới lượt ta tới cứu ngươi đi." Bạch Vân Hi nói.
Lâu Nguyệt Hoa lắc đầu: "Ta nói ta là đan sư, nhưng bọn họ đều không tin."
Lâu Nguyệt Hoa cũng không dám nói mình là đan sư Thiên cấp, tuy rằng nơi này cũng có cơ chế bảo hộ đan sư, nhưng luôn có một ít nơi mặt trời không chiếu tới, nếu như bị thế lực nào đó bắt đi luyện đan suốt ngày, vậy cũng không phải là không thể.
"Đám người kia có mắt không tròng." Bạch Vân Hi nói.

"Lâu đan sư bị thương không nhẹ, không có dùng đan dược sao?"
Lâu Nguyệt Hoa xấu hổ cười: "Lúc trước ta vì gom góp đủ lộ phí, đổi hết đan dược trong tay thành linh thạch." Sau khi tới đây, hắn liền bị đuổi gϊếŧ, đương nhiên cũng không có thời gian đi luyện chế đan dược.
"Đổi hết?" Bạch Vân Hi nghi hoặc nói.
Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: "Đúng vậy."
Lâu Thành âm thầm trợn trắng mắt, một phần bán, một phần là để lại Hiệp Hội Đan Sư, trước khi đi, thúc thúc để lại cho người của hiệp hội cùng đan lâu không ít, nếu không phải như thế, bọn họ cũng không đến nỗi một nghèo hai trắng.
Bạch Vân Hi lắc đầu, thầm nghĩ: Lâu Nguyệt Hoa cũng quá sơ ý, nhưng cũng khó trách, Lâu Nguyệt Hoa ở Đông Đại Lục đi tới nơi nào cũng được phủng kính, nhưng Đông Đại Lục không thể so với Nam Đại Lục.
"Nếu như không ngại, chỗ này của ta có mấy viên đan dược Diệp Phàm luyện chế." Bạch Vân Hi lấy ra một lọ đan dược giao cho Lâu Nguyệt Hoa.
Lâu Nguyệt Hoa nhận lấy, nói: "Đan dược mà Diệp đan sư luyện chế tự nhiên không phải vật phàm."
"Lâu đan sư quá khen." Bạch Vân Hi nói.
"Diệp đan sư gia nhập Bích Vân Tông?" Lâu Nguyệt Hoa hỏi.
"Trên thực tế, Diệp Phàm vốn dĩ chính là người của Bích Vân Tông, chẳng qua tình cờ chuyển thế trọng sinh, hắn trở về Nam Đại Lục, liền về Bích Vân Tông." Bạch Vân Hi nói.

Hiện tại chuyện Diệp Phàm chuyển thế trọng sinh đã không phải là bí mật gì ở Nam Đại Lục, Bạch Vân Hi cũng không giấu giếm.
"Ngay từ đầu ta đã cảm thấy kiến thức của Diệp đan sư không giống như người ở Đông Đại Lục mà." Lâu Nguyệt Hoa nói.
Lâu Nguyệt Hoa tới Nam Đại Lục mới được có mấy ngày, nhưng đã nghe thấy không ít lời đồn đãi về Diệp Phàm.
......
Phi thuyền dừng lại ở Bích Vân Tông, Diệp Cẩm Văn đưa Thiên Sơn Phong cho Lâu Nguyệt Hoa, tức khắc khiến cho trên dưới tông môn xao động không thôi.
"Thiếu tông chủ." Vương Tổ An nhìn thấy Diệp Cẩm Văn, hành lễ chào hỏi.
Diệp Cẩm Văn nhìn Vương Tổ An, hỏi: "Vương trưởng lão, có việc gì sao?"
"Liên minh bên kia phát một tờ thư cảnh cáo tới."
Diệp Cẩm Văn tùy ý nhận lấy, "Lần này lại muốn cảnh cáo cái gì?"
"Cảnh cáo ngươi đừng làm bậy dẫn phát đại chiến chính ma." Vương Tổ An đáp.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Thì ra là thế."
Vương Tổ An nhìn Diệp Cẩm Văn: "Thiếu tông chủ, vị Lâu đạo hữu kia là ai vậy?"
Diệp Cẩm Văn cười cười: "Là bằng hữu trước đây của nhị ca."
Vương Tổ An khá là ngoài ý muốn nói: "Thì ra là bằng hữu của nhị thái tử! Khó trách thiếu tông chủ tự mình đi tiếp ứng."
Diệp Cẩm Văn: "Vị Lâu đạo hữu kia không đơn giản! Nếu hắn có thể ở lại Bích Vân Tông, vậy chúng ta kiếm lớn."
Vương Tổ An sửng sốt: "Như vậy sao!"
......
Chuyện Diệp Cẩm Văn ra tay cứu viện Lâu Nguyệt Hoa nhanh chóng lan rộng đi.
Giang Lăng Tuyết nhìn ngọc giản trên tay, trầm tư suy nghĩ.
"Bích Vân Tông yên lặng lâu ngày, rốt cuộc lại ra tay sao!" Giang Lăng Tuyết nói.
Tô Yên Nhiên không vui cau mày: "Diệp Tiểu Tam thật kiêu ngạo! Ta còn tưởng rằng thời gian này Bích Vân Tông sẽ thu liễm một ít, bị Đan Cốc chèn phục chứ, bây giờ đã lộ ra nguyên hình."
Giang Lăng Tuyết thầm nghĩ: Người Diệp gia không dễ khuất phục như vậy, năm đó Diệp Khải Hiền đắc tội Đan Cốc, tình nguyện không đan kết anh cũng không chịu cúi đầu, hiện tại Đan Cốc cùng Bích Vân Tông hoàn toàn xé rách da mặt, Bích Vân Tông tuy gặp chút vấn đề về đan dược linh thảo, nhưng chưa tới nông nỗi sơn tận thủy cùng, sao có thể khuất phục được.
Đan dược cấp thấp không giống như đan dược cấp cao.

Đan dược cấp thấp cho dù lũng đoạn như thế nào, chỉ cần muốn mua thì vẫn có thể mua được.
"Người được Diệp Cẩm Văn cứu kia lai lịch gì?" Giang Lăng Tuyết hỏi.
Tô Yên Nhiên lắc đầu: "Không tra ra lai lịch, quen biết Bạch Vân Hi, thực lực Nguyên Anh sơ kỳ, pháp khí hình như cũng không lợi hại mấy, có thể là mới thăng cấp Nguyên Anh, chiến lực bình thường."
"Không tra ra lai lịch, lại quen biết Bạch Vân Hi, không phải là tới từ nơi đó đi." Giang Lăng Tuyết nói thầm.
Tô Yên Nhiên nghĩ nghĩ, gật đầu: "Có khả năng này."
"Diệp Khải Hiền là tên cuồng chiến đấu, nhưng Diệp Cẩm Văn......!hắn không có lợi không dậy sớm, Diệp Cẩm Văn mạo hiểm đắc tội Vạn Quỷ Phái cứu Lâu Nguyệt Hoa, chỉ sợ không đơn giản." Giang Lăng Tuyết nói.
Tô Yên Nhiên cau mày: "Ý ngài là, giá trị của Lâu Nguyệt Hoa này có thể sẽ không bình thường?"
"Hiện tại Bích Vân Tông thiếu nhất là đan sư, người bình thường không đáng để Diệp Cẩn Văn là to chuyện như thế, Lâu Nguyệt Hoa này, sẽ không phải là đan sư Thiên cấp đi." Giang Lăng Tuyết thì thào.
Tô Yên Nhiên lập tức ngẩn người, "Chắc là......!không phải đâu.

Nếu là đan sư Thiên cấp, người của Vạn Quỷ Phái đã sớm cung kính nâng người về tông môn, sao có thể vì mấy cây Thanh Không Chi Trúc mà đuổi gϊếŧ đối phương!"
Giang Lăng Tuyết híp mắt, suy tư nói: "Không phải thì tốt." Nhưng nếu phải, vậy phiền toái.
Bích Vân Tông đã có một đan sư Thiên cấp là Diệp Phàm, nếu như lại có vị thứ hai, địa vị của Đan Cốc chỉ sợ khó có thể bảo toàn, Thần Phong Tông tuy rằng có tu sĩ Hóa Thần, nhưng một đan sư Thiên cấp cũng không có đâu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui