Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị

Món ngon "gà ăn mày" chẳng những đã cho Lãnh Vân Diệu nổi lên một kế hoạch kiếm tiền mới, các đặc phái viên nước khác cũng mang con mồi của mình đến nướng hơn nữa còn thể hiện ra chính những món ăn đặc sắc của nước mình làm không khí sinh động phản phất như quên đây chính là Tam quốc hội mà chẳng ai thích được trước kia.

Hiên Viên Tử Hằng từ khi ăn được đồ ngon liền không ngừng hướng Hà Duyệt hỏi có gì khác không. Hà Duyệt kỳ thật không chán ghét Hiên Viên Tử Hằng, từ lần nói chuyện hôm nay mà suy xét, Hà Duyệt liền rõ ràng Hiên Viên Tử Hằng đơn thuần này chính là bị tên quốc sư Viên Cẩm Hồng kia khống chế.

Nhìn Hiên Viên Tử Hằng bị người khác khống chế như vậy, không thể tự nắm bắt vân mệnh chính mình, Hà Duyệt cũng thản nhiên nói giỡn cùng người này thêm một chút, bắt đầu nói chuyện về các món ăn khác nhau còn nướng cho Hiên Viên Tử Hằng một cái chân dê làm Hiên Viên Tử Hằng thật hận không thể nhai cả xương vào bụng.

"Duyệt Quý Khanh có tay nghề như vậy, bản vương thật hâm mộ..."

Hà Duyệt quay đầu nhìn về Phượng Dạ đang tươi cười đi đến, đối mặt gương mặt yêu mỵ quyến rũ này, Hà Duyệt đứng lên hướng Phượng Dạ thỉnh an, "Phượng Dạ điện hạ nói đùa, luận về món ngon thì Ngự Thiện Phòng các quốc gia mới là tuyệt đỉnh, Thần thị bất quá chỉ biết mấy món mang ra bán lẻ mà thôi."

"Duyệt Quý Khanh khiêm tốn rồi."

Hà Duyệt nhìn chằm chằm Phượng Dạ, phát hiện Phượng Dạ còn đối hắn cười đành bỏ qua một bên tầm mắt, Phượng Dạ phát hiện hành động của Hà Duyệt cũng không có nửa điểm sinh khí, tiến lên hỏi thăm nói: "Quốc gia của ta thức ăn ít, rất nhiều số lượng phải nhập về từ hai nước láng giềng nhưng quốc gia ta cũng không ít mỹ vị nha, Duyệt Quý Khanh về sau nhất định phải tới Tử Mạch Quốc của ta nếm thử."


Hà Duyệt quay đầu nhìn về phía Phượng Dạ, hoàn toàn không hiểu lời này là có ý gì? Nhướng mày dò hỏi: "Không biết Phượng Dạ điện hạ lời này là có ý gì? Phượng Dạ điện hạ hẳn là rõ ràng, Thần thị làm nam thị Huyền Minh Quốc, cả đời này chỉ sợ đều không có cơ hội bước lên lãnh thổ nước khác."

"Duyệt Quý Khanh những lời này nói còn quá sớm, tương lai sẽ phát sinh chuyện gì cả ta và ngươi đều không biết trước được, bản vương chỉ là hy vọng nếu có cơ hội, Quý Khanh nhất định phải tới Tử Mạch Quốc của ta làm khách."

Nhân gia Thái tử đều đã mở miệng, nếu bác bỏ còn không phải là không cho đối phương mặt mũi hay sao? Dù sao mình cả đời cũng ra được Huyền Minh Quốc cho nên Hà Duyệt cũng gật gật đầu, Phượng Dạ cao hứng cười toét cả miệng.

Lãnh Diệc Hiên cùng Lãnh Vân Diệu sau khi trao đổi vài điều liền phát hiện Phượng Dạ cùng Hà Duyệt nói cười, trong khoảng thời gian ngắn một cỗ tức giận đã dâng lên, Lãnh Diệc Hiên dối trá cười nói hướng bên người Phượng Dạ, nói: "Phượng Dạ điện hạ hôm nay có vẻ chơi rất tận hứng."

Lãnh Diệc Hiên đã tới Phượng Dạ cũng không dám làm bậy, cười chắp tay nói: "Bản vương thực vừa lòng, cảm tạ Hoàng Thượng quý quốc mở tiệc chiêu đãi."

Phượng Dạ cùng Lãnh Diệc Hiên khách sáo nói vài câu mới cáo từ rời đi, Lãnh Diệc Hiên nhìn về phía Hà Duyệt, Hà Duyệt xấu hổ dời đi tầm mắt, Lãnh Diệc Hiên tiến lên dò hỏi: "Duyệt cùng Phượng Dạ kia vừa nói cái gì?"

"Phượng Dạ điện hạ mời Thần thị đi Tử Mạch Quốc hưởng dụng mỹ thực nơi đó."

Những lời này không giả, Phượng Dạ ban đầu mời mục đích của hắn chính là về mỹ thực. Lãnh Diệc Hiên rõ ràng Hà Duyệt sẽ không lừa hắn, chỉ có điểm khó chịu tên Phượng Dạ chết tiệt kia dám mơ ước Duyệt của hắn.

Săn thú thật mau liền qua đi, đắc phái viên của hai nước ngày hôm sau sẽ được hộ vệ Huyền Minh Quốc bảo hộ rời đi.

Sau Tam quốc hội, trừ bỏ lễ Tết cuối năm, Huyền Minh Quốc tạm thời không có sự kiện gì trọng đại, gần đây hậu cung lại yên lặng, Hà Duyệt ăn ngon uống tốt, ngủ càng là tới trưa mới dậy nổi.

"Chủ tử, Tôn công công tới."


Hà Duyệt đánh cái ngáp dài vội vàng ngồi dậy, xoa xoa đôi mắt nhìn về Tôn Đạo Toàn đang hướng nội điện đi đến, "Tôn công công đến đây là có Hoàng Thượng cho truyền."

"Duyệt Quý Khanh minh giám, Hoàng Thượng xác thực phái nô tài tới đây đón Quý Khanh chủ tử đi Long Thần Điện."

Không phải Ngự Thư Phòng mà là Long Thần Điện? Hà Duyệt kinh dị đứng dậy tròng vào áo dài tím cùng Thải Hà ra khỏi Xích Nguyệt Điện ngồi trên Miến Điện tới Long Thần Điện.

Trong Long Thần Điện, Hà Duyệt nhìn thấy Lãnh Diệc Hiên đang tắm gội, đỏ mặt muốn rời khỏi phòng tắm lại bị Lãnh Diệc Hiên trước một bước hô: "Duyệt, lại đây."

"Hoàng Thượng, Thần thị..."

"Cùng trẫm tắm rửa!"

Cùng tắm, bây giờ nếu mà đi xuống nhất định sẽ lăng giường a, Hà Duyệt cạn lời trợn trắng mắt nhưng nhìn mấy thị nữ hầu hạ đang tiến lại gần, có muốn thoát cũng muộn rồi!

Trong nước ấm được tẩm thuốc, Lãnh Diệc Hiên ôm Hà Duyệt, nhẹ nhàng hôn lên bả vai trắng nõn, chọn vành tai mẫn cảm mà tiếp tục công kích.


"Ngô...Hoàng...."

"Duyệt, gọi Diệc Hiên."

"Ngô...Diệc Hiên.... không, không muốn...."

Lãnh Diệc Hiên thực hưởng thụ nghe âm thanh này của Hà Duyệt, có lẽ là thuốc tắm độ ấm hơi cao, nhiệt khí không ngừng xông vào thân thể làm nóng lên, hôn vào chỗ nào chỗ đõ biến thành sắc hồng nhuận, nhìn gương mặt đỏ đỏ thật rung động lòng người.

Lãnh Diệc Hiên ôm chặt Hà Duyệt ngồi trên người mình, Hà Duyệt vội vàng ôm cổ Lãnh Diệc Hiên, nhìn chăm chú đồng tử đen bóng bây giờ chỉ còn lại thân ảnh chính mình, động tình cúi đầu khẽ hôn. (*Hiến thân vì nghĩa =))))

Nụ hôn triền miên kích thích Hà Duyệt mất đi lý trí, Lãnh Diệc Hiên chú ý biểu tình động tình của đối phương, khóe miệng hứng thú giơ lên theo sau cúi xuống hôn cổ Hà Duyệt làm Hà Duyệt kích động không thôi sau đó cả hai cùng nhau yên lặng làm mấy chuyện kích tình........ (đỏ mặt >_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận