Vân Hưởng vừa rồi còn đang khóc thương tâm nay lại xuất hiện trong bóng đêm mờ mịt.
Ngay khi y vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra một giọng nữ quen thuộc cất lên:
[Ngươi tới rồi! ]
Vân Hưởng giật mình nhìn xung quanh, y nhận ra đây chính là giọng nói đã xuất hiện khi y chết.
"Cô là ai? "
Đáp lại Vân Hưởng chỉ là một màn đêm tĩnh lặng.
Người phụ nữ không giả thích thêm điều gì khiến y không nhẫn thêm được nữa, liền hỏi tiếp:
"Cô có mục đích gì? Vì sao lại đưa tôi tới đây? "
Như lần trước, người phụ nữ im lặng một lúc mới trả lời:
[Ta là ai không quan trọng, ngươi chỉ cần biết ta là một vị thần có thể thay đổi cuộc đời của ngươi trong tương lai là được.
Còn về vì sao ngươi lại ở đây...!ta muốn nhờ ngươi giúp ta đưa thế giới này quay trở lại quỹ đạo vốn có ban đầu]
"Nhờ tôi giúp!? "
Vân Hưởng có chút mờ mịt với câu trả lời của người phụ nữ.
Không phải cô ta nói cô ta là thần sao? Với quyền hạn của thần không phải đều có thể hô mưa gọi gió sao? Có việc gì khó mà khiến một 'vị thần' phải nhờ vả đến một người thường như y?
Như nhìn thấu tâm tư của Vân Hưởng, người phụ nữ liền giải thích:
[Các vị thần từ khi được sinh ra đã không mang hình dáng cụ thể, họ vì quá chán nản nên đã tạo ra nhiều thế giới song song với nhau, tạo ra các sinh vật khác nhau, trong đó có con người.
Nhờ vào sự 'sáng tạo' và 'tôn thờ' của loài người mà 'thần' dần có hình dáng.
Nhưng vì sức mạnh của 'thần' quá lớn mà con người lại quá mong manh nên các vị thần đã đưa ra quyết định 'thần' không được phép can thiệp vào trật tự của các thế giới nếu không sẽ bị trừng phạt.
Để mặc sự 'sáng tạo' của con người dẫn dắt tất cả...]
"Vậy cô đưa tôi tới đây làm gì? "
Vân Hưởng có chút bực bội khi nghe lời giải thích dài dòng kia.
Tóm lại đám 'thần' vì quá rảnh nên tạo ra các thế giới và con người song lại đưa ra luật lệ không được can thiệp.
Chuyện đó liên quan gì tới y? Thứ y quan tâm hiện tại là nhóc Vân Mộ Chi có thoát khỏi Trần Dung an toàn không mà thôi.
Nhẫn nhịn bà thần này từ nãy tới giờ chính bản thân y cũng cảm thấy mình quá 'hiền'.
Bị Vân Hưởng chất vấn, người phụ nữ bên này bỗng thay đổi giọng nói sang chán nản, cô ta tặc lưỡi một cái thì thầm:
[Ngươi làm như ta muốn ấy.
Là cái thế giới này chọn ngươi chứ không phải ta.
Ngươi ít ra cũng phải chờ ta load xong cái thông tin thế giới này đã chứ! ]
Vân Hưởng cả người đơ cứng có chút không theo kịp, cô ta không phải là thần tạo ra thế giới này sao?
"Không phải thế giới này do cô tạo ra sao? Lẽ nào cô làm xong mà không biết bản thân tạo ra cái gì à? "
[Ai nói với ngươi ta tạo ra thế giới này? Chủ thần của thế giới này là Minh Thần.
Còn ta chỉ là một vị thần lang thang bị bắt đi làm cái nhiệm vụ chết tiệt này thôi! ] - Người phụ nữ cao giọng cơ hồ đã tức giận - [Ngươi đó, chờ ta nói xong mới hỏi, chưa gì đã nhảy vào cãi lại...!]
Nếu không bị màn đêm bao lấy người phụ nữ chắc chắn sẽ nhìn thấy khuôn mặt trợn trắng, chán nản cực kỳ thiếu đòn của Vân Hưởng.
Y coi như đã hiểu hỏi lại một câu đầy quen thuộc:
"Vậy cuối cùng là cô đưa tôi tới đây làm gì? " - Đây là lần thứ 3 y hỏi lại.
Người phụ nữ đang định lên tiếng lại bị Vân Hưởng ngắt lời:
"Nói ngắn gọn lại...!"
Cô thở hắt một hơi, cũng muốn trợn trắng mắt, cô cũng bắt đầu mệt mỏi.
[Thế giới không phải do ta tạo ra, có người nhờ ta giúp nên ta phải chờ tiếp nhận thông tin thế giới này xong mới có thể giao nhiệm vụ cho ngươi được! ]
"Ồ...!"
Thì ra là vậy.
Vân Hưởng âm thầm gật đầu đã hiểu.
Bất giác y lại nhận ra có điều gì đó sai sai, bộ cô bị rảnh hay ngáo à mà không load thông tin trước mới đưa y tới đây? Để bây giờ cả hai cùng nhau ngơ ngẩn nhìn vào hư vô?
Đúng thật là rảnh rỗi.
Nhưng Vân Hưởng chỉ dám giấu những lời đó trong lòng.
Ai mà biết được lỡ y nói câu đó ra cô liền sử dụng quyền hạn của bản thân trừng phạt y thì phải làm sao.
Dù sao cô ta cũng là thần đó.
"Vậy theo thoả thuận, tôi giúp cô xong cô liền đưa tôi về thế giới cũ để cứu người thân của tôi phải không? "
Vân Hưởng tự nhận bản thân y không thánh mẫu tới mức người khác nhờ một câu liền gật gù đồng ý chạy đi giúp.
Đời trước trải qua rất nhiều chuyện khiến y nhận ra rằng con người trên đời này tồn tại hai loại.
Một là kẻ lợi dụng người khác, hai là kẻ bị người khác lợi dụng.
Nếu chính bản thân không đủ thông minh để kiểm soát người khác vậy một ngày nào đó y sẽ trở thành quân cờ cho người khác lợi dụng.
Vốn dĩ y chấp nhận yêu cầu này của cô là vì gia đình của y.
Y muốn trả thù thay họ, y muốn tất cả những kẻ từ gián tiếp lẫn trực tiếp hãm hại Vân Gia đều phải trả một cái giá thật đắt.
Nên y muốn chắc chắn lại một lần nữa người tự xưng là 'thần' này có thể thực hiện ước muốn của y hay không.
[Phải! ]
Người phụ nữ lạnh nhạt trả lời, lời cô nói quyền uy tới mức không tưởng:
[Sau khi ngươi giúp thế giới này quay lại quỹ đạo vốn có ban đầu ta sẽ giúp ngươi trở về thế giới cũ, ngay khi mọi chuyện chưa bắt đầu để ngươi thay đổi sai lầm mà mình đã từng mắc phải]
Vân Hưởng gật gù như rất thoả ý với đáp án của đối phương.
Khoảng không bỗng rơi vào tĩnh lặng một hồi lâu song Vân Hưởng vẫn là người phá vỡ thế cục trước nhất.
"Vậy...!Nhóc con kia thì sao? "
[Nhóc con nào? ]
"Em trai tôi, Vân Mộ Chi, đứa trẻ đó sao rồi? "
Nghe tới đây người phụ nữ [À] lên một tiếng như đã hiểu ra mọi chuyện song rất tự tin nói:
[Ngươi không cần lo! Số đứa trẻ đó còn chưa tận, dương thọ tới 90 tuổi là cùng]
Nghe vậy Vân Hưởng mới thoải mái thở ra một hơi nhẹ nhõm, tinh thần căng chặt theo đó thả lỏng hơn.
Như vậy thì tốt rồi.
Đúng lúc này người phụ nữ đột nhiên hô lên kéo tâm trí Vân Hưởng trở lại với thực tại.
[Được rồi! Ta load xong rồi...!]
Cô ta như đang suy ngẫm điều gì đó một lúc lâu rồi nói tiếp:
[Ta đã lấy được thông tin của thế giới này rồi, ta sẽ truyền nó xuống cho ngươi sau.
Hiện tại nhiệm vụ trước mắt của ngươi là hoàn thành ước nguyện của Vân Sinh Hoà...!Chỉ vậy thôi, giờ ngươi có thể quay lại rồi! ]
Vân Hưởng chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, màn đêm trước mắt dần biến mất.
Trần nhà xa hoa quen thuộc lại hiện ra trước mắt, thông tin thế giới này theo đó truyền vào đại não y như nước lũ chảy cuồn cuộn.
||||| Truyện đề cử: Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường |||||
Thế giới mà Vân Hưởng xuyên tới là một thế giới tu tiên đại lục Huyền Thiên.
Nơi mà ranh giới giữa nhân tộc, ma tộc và thần tộc được chia ra rất rõ ràng từ hàng ngàn năm trước.
Thần tộc thịnh vượng, sức mạnh cường đại đối với nhân tộc luôn hoà thuận vui vẻ.
Còn ma tộc có một vùng đất ranh giới riêng, ma tôn đương nhiệm dù có năng lực cường đại nhưng lại là kẻ sống vô tư lự, mặc kệ sự đời.
Gã tại vị hơn 2000 năm nhưng lại lười đem quân đi đánh nhân tộc cùng thần tộc nên so ra mỗi quan hệ giữa tam giới cũng được coi như hoà thuận.
Làm chủ nhân tộc là người tu tiên chia thành nhiều danh môn chính phái khác nhau gồm thập môn, nhị tự, tam gia.
Thập môn đứng đầu là Tử Linh Phong
Nhị tự đứng đầu là Đại Phật Tự.
Tam gia đứng đầu là Bạch gia.
Tất cả đều được chia ra trấn giữ tại ngũ đại đế quốc gồm.
Hoả Quốc rộng lớn với 20 nước chư hầu, có Thiết Diện Phái, Chu Tử Phong, Vân Phong Phái và Nhị Phật Tự trấn giữ.
Thịnh vượng nhất là Chu Nguyên Quốc với nguồn quốc khố rộng lớn và hơn 10 nước chư hầu xung quanh.
Trấn giữ gồm có Tử Linh Phong, Liên Tử Phái, Hoả Tước Truy Đạo, Lâm gia và Đại Phật Tự.
Quân đội mạnh nhất là Thiên Lang Quốc, nơi sinh sống tuy có địa hình hiểm trở nhưng lại có 6 tiểu quốc chấp nhận làm nước chư hầu.
Phía sau có Khai Phong Phái, Linh Huyền Phong và Tần gia trấn giữ.
Thơ mộng nhất là Vân Hải Quốc, kết giao với 4 tiểu quốc và có Bạch Nhật Phong cùng Thiết Diện Phái trấn giữ, trong đó Thiết Diện Phái là ma giáo duy nhất còn tồn tại.
Và cuối cùng chính là bí hiểm nhất cũng như kỳ lạ nhất, là nơi Vân Hưởng trọng sinh tới tên gọi Vân Nguyệt Quốc, gồm có Mộng Sinh Phong và Bạch gia trấn giữ.
Vân Nguyệt Quốc trên bản đồ lục địa là một đại đế quốc nằm tách biệt ở một vùng đất mơ hồ bị bao quanh bởi một huyễn cảnh hồng hoang, ngoại trừ người bản địa thì bất cứ ai bước vào huyễn cảnh đều không thể thoát ra ngoài một cách vẹn toàn.
Nhưng nhiêu đó không đủ để nơi đây gánh lấy cái danh đế quốc kỳ lạ nhất.
Nguyên nhân chủ yếu là do đây là nơi nữ nhân làm chủ, nam nhân không có bất cứ địa vị nào.
Vân Nguyệt Quốc đã tồn tại được hơn 2000 năm và trải qua 19 đời nữ đế.
Ban đầu nơi đây chỉ là một vùng đất hoang tàn giao với biên giới hai đại đế quốc Chu Nguyên - Hoả Quốc.
Người dân ở đây luôn phải sống dưới ách thống trị tàn bạo của hai đại đế quốc suốt 500 năm.
Nam tử mỗi khi đủ 13 tuổi đều bị bắt đi tham gia quân ngũ, nữ tử nếu có chút nhan sắc sẽ bị đưa đi làm quân kỹ, dần dần người dân ở đây đa số đều là nữ hài cùng lão bà bà.
Mãi đến hơn 2000 năm trước, một thiếu nữ 14 tuổi tìm ra một nguồn nước thần kỳ có thể khiến nữ nhân mang thai với nhau (?) Không những vậy những nữ hài khi được sinh ra đều mang trong mình năng lực cường đại hơn người.
Sau khi những đứa trẻ đó lớn lên liền sử dụng tài năng cùng tri thức của bản thân khiến cho đại quân của hai đại đế quốc rút lui trở về.
Từ đó Vân Nguyệt Quốc khai sinh, trở thành nữ nhi quốc đầu tiên đi ngược lại với Thiên Đạo.
Chính vì đi ngược lại với lẽ tự nhiên nên nơi này mới bị trời phạt, bị giam giữ trong một huyễn cảnh hồng hoang tên Tuyệt Vực Giới, người bước vào đây tu vi cho dù cao thâm tới đâu cũng sẽ lạc lối, nếu không tìm ra mắt trận và trấn áp nó thì sẽ mãi mãi không thể thoát ra khỏi huyễn cảnh mê hoặc này.
Đương nhiên đó là chuyện của trước kia, hiện tại lại khác, mắt trận đã sớm bị người Vân Nguyệt nắm được nên thay vì nói Tuyệt Vực Giới giam giữ bọn họ thì nó lại giống như bức tường phòng ngự tuyệt đối bảo vệ Vân Nguyệt Quốc khỏi sự nhăm nhe từ các đế quốc khác thì đúng hơn.
Vân Nguyệt Quốc trấn giữ không ít bảo vật mà cực phẩm nhất chính là dòng nước giúp nữ nhân duy trì nòi giống kia, nó tên gọi là Mẫu Tử Lệ, là một thác nước đó không có nguồn, cũng chẳng thấy đáy.
Dòng nước trong vắt như thủy tinh linh lung chiếu sáng vạn vật, phía dưới cũng không có bất kỳ sinh vật sống nào cư ngụ được.
Nữ nhân muốn mang thai rất dễ chỉ cần lấy một ít nước Mẫu Tử Lệ song nhỏ máu của bản thân cùng "phu lang" vào sau đó uống cạn, tự khắc 9 tháng 10 ngày sau họ liền sinh ra một tiểu nữ hài.
Vân Hưởng nghe tới cách sinh con đặc biệt kia liền không khỏi cảm thán người xây dựng lên cái thế giới này trí tưởng tượng cũng phong phú quá rồi đấy.
Có phải hay không cốt truyện chính cũng đặc sắc không kém?
Nhưng một phần nào đó Vân Hưởng không thể không cảm thán Vân Nguyệt Quốc cũng rất có quy củ vẫn luôn nghiêm túc tuân theo kế hoạch hoá gia đình.
Dù sao nữ nhân ở đây mang thai với nhau dễ dàng như thế nếu để mặc bọn họ tùy tiện không quản thì Vân Nguyệt Quốc sớm ngày cũng lụi tàn.
Để giải quyết vấn đề nan giải này nữ đế Vân Nguyệt Quốc đã tạo ra một nơi được gọi là Thần Điện.
Vị trí của nó nằm ngay dưới chân núi Trường Sinh, mà trên đỉnh núi cũng chính là hoàng cung nguy nga tráng lệ, dưới chân hoàng cung là thác nước Mẫu Tử Lệ, dòng nước chảy xuống chân núi tạo thành một cái hồ lớn nằm trong Thần Điện.
Nhiệm vụ của những Thần Nữ sống trong đại điện chính là thay phiên nhau bảo vệ nguồn nước Mẫu Tử Lệ.
Nói đến Thần Nữ, họ là những nữ nhân có thân phận tôn quý, chủ yếu là người của hoàng thất.
Nhiệm vụ của họ trong thần điện không chỉ bảo vệ nguồn nước mà còn phải ngày ngày quản lý việc sinh con của người dân Vân Nguyệt Quốc.
Như nữ nhân nào đã thành thân có nhiều cống hiến cho đế quốc liền có thể được uống Mẫu Tử Lệ để mang thai.
Hay thân phận đối phương đặc thù, có năng lực cường đại cũng được suy xét để duy trì thế hệ đời sau.
Từ khi Vân Nguyệt Quốc khai sinh Thần Điện đã song song cùng tồn tại nên nơi đây tôn quí không kém gì hoàng cung trang trọng.
Lời của Thần Nữ nói ra cũng đặc biệt được người dân Vân Nguyệt Quốc tín nhiệm nên từ trước tới nay nơi này vẫn luôn chẳng có ai dám tới gây nhiễu loạn.
___________
6:25_31/3/2022.