Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

“Ánh Nguyệt bọn họ trở lại rồi” Sau tiếng hô của Hủy Diệt, toàn bộ mọi người đem lực chú ý dồn lên thân bốn người bọn hắn, chuẩn xác mà nói là lên thân của ta.

“Đẹp quá a!” Hủy Diệt xú tiểu tử kia lại từ miệng toát ra một câu nói khiến ta muốn diệt luôn cả hắn, tuy rằng trước kia ta rất thích nghe người khác khen rằng ta đẹp a !Nhưng mà, nhưng mà ta bây giờ là nam a, haiz là nam, làm sao có thể dùng chữ đẹp để hình dung? Tuy rằng ta cũng thừa nhận khối thân thể này quả thật đẹp tuyệt đỉnh.

“Nếu như ngươi nói ta rất tuấn tú, ta nghĩ ta sẽ rất vui đó“ Xú tiểu tử, lúc trước sao lại cảm thấy ngươi đáng yêu nhỉ? Hmm, quan điểm thay đổi rồi.

“Ha ha” Hủy Diệt đột nhiên hướng ta vô tâm cười ngây ngô.

Dần dần, mọi người đều từ trong tác động thị giác mà ta cho bọn họ khôi phục lại, không có cách, bình thường ta cũng rất tuấn tú, nay khoác lên thân bạch y, càng bày thêm sự tuyệt thế siêu phàm của ta thoát ra ngoài.

“Ánh Nguyệt, vừa rồi các ngươi gặp được cái gì vậy? Như thể nào đến cả bọn ta đều gia tăng kinh nghiệm?” Vô Danh Thiên Hạ sau khi khôi phục liền gấp gáp hỏi: ” Dựa trên lý thuyết bọn ta không có tham gia đánh quái, kinh nghiệm gia tăng hẳn là rất ít, như thế nào bọn ta lại thêm tới 800 kinh nghiệm? Chẳng lẽ các ngươi đụng tới boss rồi?”

“Đúng a! Đụng tới boss rồi, hoho, cái kia boss vẫn là khá ngu ngốc, nếu không thì đâu để ta cùng Tiểu D dễ dàng giải quyết như vậy.” Ta cười cười đi tới chỗ đại ca, cầm lên đến một nhành cây đang cháy, từ trong ba lô lấy ra một ít thịt dê, thịt dê nướng thật sự ăn rất ngon a!

“Cái này ta đã chuẩn bị tốt rồi.” Tiểu D từ trong tay ta lấy đi thịt dê và nhành cây, tiếp tục xiên một cách nghiêm túc. (Thần:thịt dê xiên ??)

“Ánh Nguyệt con quạ nhỏtrên vai ngươi cùng con mèo trắng trong lòng Tiểu D ngươi kia là chuyện thế nào?” Dương Dương nhìn nhìn sủng vật của hai người bọn ta kỳ quái hỏi, vừa rồi hệ thống thông báo có người chơi có sủng vật, sẽ không là hai người bọn hắn đi????

“Chíp chíp—-, ngươi mới là con quạ nhỏ, ta chính là phượng hoàng cao quý, hiểu không a!” Hỏa Vũ vừa nghe mình bị gọi là tiểu ô, tức giận bay đến trên người Dương Dương dùng miệng mổ hắn, ta nói Hỏa Vũ, hành động này của ngươi sẽ càng làm ngươi khác thêm thừa nhận ngươi là con quạ nhỏ đi, hình tượng a~~~~~~~~~~~

Còn Tiểu Bạch thì trợn trắng liếc Dương Dương một cái, tiếp tục nhu thuận mà ghé vào lòng Tiểu D.

“A~~~ , Ánh Nguyệt, mau đem sủng vật của ngươi tránh ra, đau a~~~!!!” Dương Dương nhìn giá trị sinh mệnh của mình từ từ hạ xuống, hệ thống đề rõ ngươi bị thần thú phượng hoàng Hỏa Vũ sủng vật của Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt công kích, tới đây hắn dù muốn không tin cũng không cách nào rồi, hệ thống cũng nói như vậy, há lại có thể giả?

“Được rồi, được rồi, Hỏa Vũ trở về đi, ta tin Dương Dương đã tin ngươi là Phượng Hoàng rồi.” Ta buồn cười nhìn Dương Dương ôm đầu kêu đau, hướng ta cầu cứu, hảo tâm kêu Hỏa Vũ trở về.

“Tiểu Khả, còn các ngươi? Sao đi lâu thế a? Không gặp được gì sao?” Hủy Diệt cũng lo lắng hỏi, nhưng nhìn bộ dáng hoàn hảo vô tổn của hắn, cũng nhẹ nhàng thở ra.

“Chúng ta vẫn tốt, không gặp phải boss, nhưng gặp một cái sơn động, nơi đó có rất nhiều quái vật tử vong hệ, quái dọa người đó.” Tiểu Khả tới hiện giờ vẫn còn chút sợ hãi mà nói, hắn tự nhỏ sợ ma, hiện tại thấy được nhiều tới vậy, tuy nói chỉ là trò chơi, nhưng khi hắn nhìn thấy, liền tự nhiên mặc nhiên đem thành sự thật đi, ai kêu trò chơi này giống thật như vậy, đến thanh âm cũng khiến người ta mao cốt tủng nhiên (ớn lạnh).

“Sơn động? Haha, vậy chúng ta sau khi ăn tới đó thám hiểm? Thấy thế nào?” Ta hưng trí cao độ hỏi, ta có quang hệ ma pháp, lại có trang bị chuyên môn đánh tử vong hệ, sợ cái gì chứ! Hoho, vừa lúc xem thử trang bị của ta luôn.

“Cái gì? Ngươi muốn đi? Nơi đó thật sự rất khủng bố a!!” Tiểu Khả có điểm hơi sợ muốn ngăn ta lại, đáng tiếc vô luận nói cái gì, ta đều muốn đi tới chỗ kia đánh quái.

“Các ngươi có hay không đi chỗ kia đánh quái a? Cấp bậc của quái nơi đó khẳng định so với cấp bậc quái bên ngoài cao hơn a!” Dụ dỗ, phải dụ dỗ, nói cái gì ta cũng muốn kéo cả khối bọn hắn cùng đi.

“Ta không thành vấn đề” Tiểu D bên bận rộn xiên thiệt nướng, bên lắng nghe chúng ta bên này nói chuyện, vừa nghe ta muốn đi cái kia sơn động, lập tức đồng ý.

“Ánh Nguyệt đã muốn đi, ta đương nhiên cũng đi rồi” Vô Danh Thiên Hạ sủng nịch nhìn ta, này ánh mắt làm cho đôi mắt xinh đẹp vừa vặn nhìn về phía bên này của Tiểu D nheo lại.

“Vậy chúng đều đi ba!” Hủy Diệt thấy mấy người chúng ta đều muốn đi, hắn tự nhiên cũng muốn đi theo rồi!

“Ân” Lập tức mấy người còn lại đều đồng ý, Tiểu Khả nhìn tất cả đều đi, cũng chỉ đành mang theo sợ hãi mà đồng ý.

“Được rồi, Ánh Nguyệt, đến phiên ngươi nướng nè!” Tiểu D đem thịt dê nướng đã xiên tốt giao cho ta, ta cười cười đưa tay cầm lấy, lấy ra gia vị đã chuẩn bị tốt từ trước, sử dụng kỹ năng đầu bếp, cười cười mà nướng.

****************đường phân cách thời gian ngẫu nhiên***************

“A! thật sự ăn ngon, Ánh Nguyệt, sau này chuyện ăn uống của bọn ta có thể dựa vào ngươi rồi!” Đào Đào cười cười đem khối thịt cuối cùng ăn vào, khen đến ta cả mặt đều đỏ.

“Được đó a! Ánh Nguyệt phụ trách nấu nướng, vậy Đào Đào ngươi phụ trách nhặt cành cây được rồi.” Tiểu Khả thừa cơ hội khi dễ lại Đào Đào, Hmm, lại để ta tìm được cơ hội tức chết ngươi.

“A! Vì cái gì là ta, không phải là ngươi nhặt?” Đào Đào cùng Tiểu Khả đấu tới cùng, nghĩ muốn ta đi ─── không có cửa.

“Aiz, ai kêu ta là pháp sư ngươi là kị sĩ chứ, cho nên ngươi này kị sĩ liền vất vả rồi.”

“Ngươi, ngươi, ngươi, vậy ngươi phụ trách cái gì?”

“Ta? Kia còn phải nói, đương nhiên là phụ trách ăn rồi!”

Nghe bọn họ khắc khẩu xong, bọn ta người nào cũng cười lăn ra đất, từ giờ quyết định Đào Đào chính là nô lệ của bọn ta. (Đào Đào: Vì cái gì ta phải đáng thương như vậy? Thần: ai kêu ngươi hảo khi dễ? Đào:………..)

“Được rồi, mọi người đều ăn xong cả, nghĩ ngơi đủ rồi, chúng ta hướng sơn động tiến quân” Ta hét lớn một tiếng, lôi Đào Đào giúp bọn ta cầm quân đi, không có cách, Tiểu Khả vẫn còn chút sợ hãi mà nấp trong chỗ đội ngũ.

Bọn ta tích góp kinh nghiệm một chút cũng không buông tha, một đường đi qua, giết hết một đường quái, (Ô Nha [quạ đen]) bay trên trời, (u linh) thổi trên đất, chỉ cần xuất hiện tầm nhìn của bọn ta, toàn bộ đều bị bọn ta biến thành kinh nghiệm.

“A~~~~ mấy tên người chơi đáng giận các ngươi, giết hết nhiều thủ hạ của ta như vậy, đến cả Tiểu Quỳ cũng bị hai tên trong các ngươi giết, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi, chờ chịu chết đi!” Một thanh âm bất nam bất nữ xa xa vọng tới, dọa bọn ta giật cả mình, rõ ràng câu hai kẻ trong các ngươi kia, chính là chỉ ta và Tiểu D. Hai ta cười khổ, sao lại xúi quẩy như vậy chứ, trong một tối lại khiến bọn ta gặp tới hai tên quái có trí tuệ, chẵng lẽ nói là do ta vận hạnh cao, duyên dáng mị lực cao???? (ta nôn *xanh mặt*)

“Mọi người cẩn thận, có quái không biết là cái gì, chú ý hết thảy sự vật bên người” Vô Danh Thiên Hạ vừa nói xong liền sát lại gần bên cạnh ta, cùng Tiểu D một trước một sau, đem ta nhốt ở chính giữa.

Ta nói, ta cũng không yếu tới vậy đi, tốt xấu gì sinh mệnh của ta cũng có giá trị tối cao ở trong giới tư tế và pháp sư đi (Thần: ngươi thế nào biết? Huy: nghĩ liền biết, ta được trang bị + nhiều như vậy thể lực, cũng không tốn công tăng thêm a! Phải rồi, nếu như là tự tăng thêm cho ta một ít trang bị nhanh chóng thắng trận thì càng tốt, Thần:………..)

Một trận thanh âm sàn sạt kéo tới, ta theo thanh âm nhìn lại: “Không tốt, mọi người chú ý nhành cây!” Nói xong ta kéo đại ca cùng Tiểu D nhảy qua một bên, cũng may lần này công kích là hướng về phía ta đến, nếu không mấy người bọn họ liền phải tổn thương sinh mạng đáng giá rồi.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt lĩnh ngộ khinh công, do trường hợp không có giá trị về nội lực, sẽ chuyển hoán sử dụng tạm thời trừ vào giá trị ma pháp, thưởng cho người chơi 3000 kinh nghiệm, kim tệ 10 cái, danh vọng 120. Thế giới sắp sửa thông cáo, có che dấu tính danh không?

Toát mồ hôi lạnh, như vậy cũng có thể? Ta chỉ dùng tận cùng nỗ lực lớn nhất của mình lôi kéo hai người bọn họ hướng bên này nhảy, liền để ta lĩnh ngộ được khinh công sao????

“Che dấu.”

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.

Thế giới thông cáo: chúc mừng Trung Ương Đại Lục người chơi XX lĩnh ngộ khinh công chuyên loại kỹ năng của Đông Đại Lục, hy vọng các vị người chơi khác càng nỗ lực thêm.

Ta nhờ đại ca bọn họ chú ý giúp, ta vội nhìn này khinh công kỹ năng.

Khinh công

Mỗi giây sử dụng sẽ tiêu hao 2 điểm ma pháp, so với chạy trốn càng nhanh hơn, cấp 0 cũng có thể khiến người ta nhảy cao đến một thước.

Khinh công coi như cũng được đi, so với cánh chim, cả hai đều mỗi cái một vẻ. Cái trước khi chạy tốc độ nhanh, cái sau vừa cao lại nhanh.

Ta hướng bọn họ gật đầu một cái, này xem ra cái kia quái là quái vật mộc hệ, đáng giận, nơi này cây cối nhiều như vậy, làm sao mà tìm được nó a?

Đúng rồi, ta đem biện pháp của bản thân mật ngữ với mấy người khác, tất cả mọi người hướng ta gật đầu một cái, đều hướng nơi ít cây cối lui về. Còn may nhánh rừng này cũng không phải rậm rậm rạp rạp toàn cổ thụ, này không phải, bọn ta liền lui về một mảnh đất không có cổ thụ, trong 5 thước không có một thân cây, trong mười thước chỉ có vài cây cổ thụ khô héo đã chết, haha, cứ như vậy xem ngươi làm thế nào ẩn giấu thân mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui