Xuyên Qua Niên Đại Cô Vợ Bưu Hãn


Truyện [Xuyên Qua Niên Đại Cô Vợ Bưu Hãn]Tác giả : Tứ Nguyệt Phong Hoaedit : nguyenna------------------Một cơn đau đớn kịch liệt hiện truyền tới, khuôn mặt của Giang Noãn Noãn cau lại, hai mắt đột nhiên mở ra.Đập vào mắt cô là hình ảnh trần nhà cũ kĩ .Bên cạnh có một bà lão mặc áo bông kiểu cài nút, cả mặt lộ ra vẻ cay nghiệt từ trên cao nhìn xuống nhìn cô."Giang Noãn Noãn, ngươi đừng có giở cái trò sống chết với ta ở đó, dù ngươi có chết đi nữa, thân thể của ngươi cũng phải đến gả cho con trai ta.

Thật sự một chút giác ngộ đều không có.

Cha mẹ ngươi đem ngươi gửi nuôi ở nhà ta đã được hai năm, phỏng chừng là không cần ngươi nữa, ngươi cứ an tâm gả lão tứ nhà ta, tương lai sống tốt có cơm ăn.


Ngươi yên tâm, ta sẽ không bạc đãi ngươi, sau khi vào Vương gia chúng ta, ngươi nhất định phải hầu hạ tốt cho toàn gia đình ta, làm tốt việc nối dõi tông đường cho họ Vương là được.

”Nghe những lời nói của bà lão này, Noãn Noãn sững người như có sét đánh giữa trời quang.Trong lòng như có hàng vạn con ngựa chạy qua.Giang Noãn Noãn : !!! Đây không phải là bia đỡ đạn trong quyển tiểu thuyết niên đại mà cô đã đọc trước đây sao.Cô xuyên không rồi, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết niên đại, trùng hợp thay cô chính là nữ pháo hôi, sự tồn tại của Giang Noãn Noãn trong truyện là để giúp nữ chính BUG toàn thế giới.Cô chỉ vừa mới bước vào thang máy giây trước, tỉnh lại liền ở cái nơi này.Này rốt cuộc là sao? Cô như thế nào lại xuyên vào trong sách!Vương gia cùng Giang gia có chút quan hệ sâu xa.

Vì vậy, khi Giang gia xảy ra chuyện người nhà đã gửi nguyên chủ tới đây.Tới bây giờ đã được hai năm, lúc đầu vẫn tốt đẹp, nhưng sau khi thấy Giang gia không có tin tức gì, bà Vương bắt đầu tra tấn người chủ.Khi người chủ bước sang tuổi 16, để tiết kiệm tiền bà Vương đã bắt cô trở thành vợ cho con trai mình.Nguyên chủ thề sống thề chết không chịu còn nhảy sông, bà Vương cũng không thèm bỏ tiền cứu chữa, tính toán thừa dịp nguyên chủ hôn mê bất tỉnh, đem việc này làm cho nhanh gọn.Ba ngày sau, nguyên chủ tỉnh lại.Sau khi tỉnh dậy sống không bằng chết ở nhà họ Vương qua hai tháng, con trai nhà họ Vương kia cứ uống rượu xong lại nổi điên, cứ thích đánh người.Giang Noãn Noãn không thể chịu nổi được nữa, sau hai tháng cuối cùng cũng tìm được cơ hội trốn thoát.


Nhảy xuống sông sâu, đem mình chết đi.Bà Vương đem hết đồ vật trên người cô cướp đi, dùng một cái chiếu rách cuộn người cô ném vào trong núi.Cô gái mười sáu tuổi cứ như vậy kết thúc tuổi xuân.Những đề cập này đều chỉ mang tính chất hỗ trợ cho nữ chính.Chính là miếng gỗ nhỏ được điêu khắc tinh xảo mà Giang Noãn Noãn hay mang theo bên mình từ khi còn nhỏ, đó chính là một cái không gian.Sau đó, khi gia đình Giang Noãn Noãn đến tìm, muốn lấy lại thứ này, vô tình bị nữ chủ lấy đi.Nó có một khoảng trống không gian bên trong, cụ thể có tác dụng gì thì tác giả cũng không viết cẩn thận.

Dù sao đó chính là không gian tốt.Nữ chủ Chu Thanh Nguyệt dựa vào cái này để vượt qua những năm thiên tai đói kém về sau, nhờ những thứ trong không gian kéo được không ít quan hệ.

Cùng với sự giúp đỡ của cha mẹ Giang Noãn Noãn, con đường về sau tiến càng xa.Nghĩ đến đây, Noãn Noãn sắp ói ra máu.Ông trời chơi người như vậy thấy thú vị không?Hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn thẳng về phía hai nữ nhân kia.

“Ta mới không thèm gả, các ngươi mau thả ta ra, bằng không cha mẹ ta tìm tới cho các ngươi đẹp mặt.”(hết chương).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận