Xuyên Qua Thành Kim Phu Nhân


Mấy ngày gần đây, Lâm Nhược Vân trừ bỏ quản lý sự vụ hằng ngày cùng xem nhi tử ở bên ngoài truy thê, còn có một nhiệm vụ bí mật được tiến hành: chuyện vây săn ở núi Bách Phượng làm nàng ý thức được muốn thay đổi hướng đi của chuyện xưa, chỉ dựa vào sức lục một người là không đủ.

Nàng cần thiết phải có chuẩn bị.

Trở về kim lân đài, nàng chậm rãi kêu Thu Tứ tìm hiểu thế lực của Kim phu nhân Thu Tứ là nha hoàn tùy gả của Kim phu nhân năm đó, mấy năm nay vẫn luôn ở bên cạnh nàng, đối với nàng cũng đủ trung thành.

Lâm Nhược Vân từ trong miệng nàng biết được không ít chuyện.

Nhà mẹ đẻ Kim phu nhân thế lực phi thường lớn, kim lân đài này phần lớn đều là người của bọn họ, thậm chí một ít thế gia ở bên ngoài cũng phụ thuộc vào bọn họ.

Những người này đại bộ phận đều hưởng quá nhiều ân huệ của nhà bọn họ, nếu Kim phu nhân nguyện ý, bọn họ đều có thể vì nàng mà làm việc.

Chỉ là ngày thường Kim phu nhân quản nhiều nhất là hành tung hằng ngày của Kim Quang Thiện, cơ bản không cần bọn họ cho nên bọn họ vẫn luôn đi theo Kim Quang Thiện làm việc, nếu có thể để nàng sử dụng việc làm hẳn sẽ tiện hơn nhiều.

Hôm nay, Lan Lăng Kim thị thiết yến, mời không ít con cháu thế gia cùng với các tông môn khác, Lâm Nhược Vân nhận được tin tức, mang theo Thu Tứ hướng đại sảnh đi đến.

Nghênh đón hai người tới.

" Mẫu thân "
Kim Quang Dao thấy nàng liền cúi người hành lễ.

" A Dao, đây là muốn đi đâu vậy? "
Lâm Nhược Vân ý bảo hắn đứng dậy, hỏi đến.

" Mang Tô Mẫn Thiện công tử đi sảnh ngoài "
Hắn trả lời.

Tô Mẫn Thiện, Tô Thiệp.

Lâm Nhược Vân nhìn thoáng qua bạch y thiếu niên đứng ở phía sau Kim Quang Dao, hắn vẫn duy trì tư thế hành lễ nhưng ánh mắt lại nhịn không được hướng phía sau ngó đi, Lâm Nhược Vân theo ánh mắt hắn nhìn lại, nơi xa là Tử Huân.


Nàng gật gật đầu, để Tô Thiệp đứng dậy, trong lòng có tính toán.

" Nếu là như vậy, mau đi đi.

"
Lâm Nhược Vân ở trong sảnh đi một vòng, thường thường cùng chút tông chủ thế gia, dòng bên các vị sư bá nói chuyện vài câu, lại trong lúc yến hội bắt đầu xoay người rời đi.

Nhìn dáng vẻ tựa hồ chỉ là vì làm hết lễ nghĩa của chủ nhà tới đi ngang qua cái sân khấu nhưng kỳ thật một vòng này đi tới, Lâm Nhược Vân là đã cho bọn họ thái độ, sờ soạng đại khái.

Đa số người đối với Kim phu nhân vẫn luôn tôn kính nhưng thái độ cụ thể, còn cần Thu Tứ thăm dò.

Lâm Nhược Vân đang ngồi ở trong phòng không nhanh không chậm mà phẩm trà, đột nhiên nghe thấy bên ngoài rối loạn một trận.

Nàng gọi một cái tiểu đồn tiến vào, hỏi xem bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Vừa hỏi mới biết, là Ngụy Vô Tiện tự tiện xông vào tư yến, náo loạn một phen, Kim Quang Thiện đang nổi giận đùng đùng.

Nàng gật gật đầu: Xem ra Ngụy Vô Tiện đã gặp Ôn Tình.

Mang theo một mạch Ôn Tình tiến vào bãi tha ma đã là không thể né tránh.

Mà khi đó, chính mình còn chưa có đủ năng lực đi ngăn cản, xem ra chuyện thay đổi hướng đi của chuyện xưa, duyên sau này lại đến một ít.

Ngày đó giờ Tý, trên kim lân đài đèn đuốc sáng trưng, thế gia tông chủ lớn lớn bé bé tề tụ lại một chỗ, thẳng đến giờ Dần mới tan đi.

5 ngày sau, tông chủ Vân Mộng Giang thị Giang Trừng cùng Ngụy Vô Tiện ở Di Lăng đánh một trận, tin tức Ngụy Vô Tiện chạy trốn truyền khắp giang hồ.

Trong lúc nhất thời bách gia oanh động.

Các thế gia đối với Ngụy Vô Tiện đánh giá, từ từ không thể lọt tai...!Thậm chí ở trong yến hội mọi người đều nhắc tới việc này cũng không kiên nể gì mà bắt đầu mắng lên.


" A Ly, ngươi không sao chứ? "
Lại lần nữa nhìn thấy Giang Yếm Ly, Lâm Nhược Vân lôi nàng ra khỏi yến tiệc, quan tâm hỏi.

" Tạ phu nhân, con, không có việc gì.

"
Giang Yếm Ly tựa hồ không thực an ổn, một lát sau, lại nhỏ giọng nói.

" Kỳ thật A Tiện đệ ấy...!không giống như những lời người ngoài nói không biết lễ nghĩa...!"
Lâm Nhược Vân nhẹ nhàng vỗ vỗ tay nàng.

" Dì biết, những người bên ngoài đó bất quá ỷ vào chính mình há mồm dài, thích bẻ cong thị phi, dì mới không tin bọn họ đâu.

"
Nàng biết, Giang Yếm Ly là sợ bọn họ không vui bởi vì cách nói của ngoại giới đối với Ngụy Vô Tiện.

Thấy thần sắc Giang Yếm Ly tựa hồ là vững vàng hơn nhiều rồi, Lâm Nhược Vân đưa Kim Tử Hiên tới, để hắn bồi Giang Yếm Ly rời đi đi dạo.

" Thu Tứ "
Tránh các tu sĩ của bách gia, Lâm Nhược Vân gọi Thu Tứ tới.

" Sự tình làm như thế nào? "
Thu Tứ tiến lên, đè thấp âm thanh.

" Hồi phu nhân, không quá thu lợi.

Mấy năm nay các đại tông chủ đã cùng tông chủ liên hệ chặt chẽ, nếu muốn liên hệ rất khó không kinh động tới tông chủ.

Hơn nữa vài lần thử xem này, sợ là không thể thu mua được....!"
Lâm Thu Tứ gật gật đầu, cũng coi như nằm trong dự kiến.


Người từ trước đến nay đều coi trọng lợi ích, nhiều năm như vậy, vẫn luôn là Kim Quang Thiện cho bọn họ lợi ích, bọn họ tự nhiên là không muốn từ bỏ cái cây rụng tiền như vậy.

Bất quá cũng tốt, nếu đại thụ không hiếu động kia liền động thổ thôi.

" Thu Tứ, đi thu thập một ít tin tức thế gia tới, không cần biết quyền thế bao lớn, chỉ cần đủ tư cách tham gia hội nghị yến hội là tốt rồi.

"
" Dạ "
Thu Tứ lui xuống.

Lâm Tích Vân một mình đi trên đường: Tu sĩ thế gia thế lực nhỏ cùng quan hệ lợi ích của kim lân đài sẽ không phức tạp như vậy, cũng không cần chính mình ra mặt, động lên cũng sẽ dễ dàng chút.

Bất quá chính là thế lực quá nhỏ, không vội, từ từ tới đi, thời gian một năm cũng đủ chuẩn bị....!Đang nghĩ ngợi, đột nhiên thấy bụi hoa phía trước loáng thoát thấy có bóng người.

Lâm Nhược Vân giấu tiếng bước chân, chậm rãi tới gần.

Tô Thiệp! Lâm Tích Vân cả kinh.

Hắn tránh ở trong bụi cỏ, gắt gao nhìn chằm chằm về một phương hướng phía trước, ngón tay lặng lẽ chuyển động, trong miệng tựa hồ lẩm bẩm cái gì đó.

" Tô công tử "
Lâm Nhược Vân gọi.

Tô Thiệp bị dọa nhảy dựng, chú ngữ trong miệng lập tức bị chặt đứt.

Hắn vội vàng xoay người lại.

" Kim phu nhân "
" Tô công tử ở chỗ này, là đang tìm cái gì sao? "
Lâm Nhược Vân làm bộ kinh ngạc hỏi.

" A, đúng...!đúng "
Tô Thiệp đứt quãng trả lời.

" Ta mới vừa rồi làm rớt ngọc bội ở đây.


"
Lâm Nhược Vân gật gật đầu, trong lòng lại rõ ràng vô cùng, nàng mới vừa rồi chính là nhìn đến rành mạch, hắn hướng một phương niệm chú, hớn nữa cái phương hướng kia có một người đang đứng, đó đúng là Tử Huân.

" Nọc bội chính là vật bên người, Tô công tử hảo hảo tìm a.

"
Tô Thiệp thấy nàng tựa hồ đã tin liền an lòng, liên tục đáp lời, lại nghe nàng nói.

" Ngày thường A Dao chính là thường xuyên nhắc tới Tô công tử người, nghĩ đến cũng là đối với ngươi nhìn trúng.

Tô công tử hiện giờ đã quy thuận kim lân đài, nhiều hơn nên an phận, vì kim lân đài làm việc, nói vậy cũng không dùng được bao lâu, cũng có thể trở nên nổi bật.

Tô cong tử hành sự nên suy nghĩ kỹ rồi mới làm a.

"
Tô Thiệp cảm thấy phía sau lạnh cả người, ý tứ của Kim phu nhân, hắn như thế nào nghe không hiểu a.

" Phu nhân nói đúng, Mẫn Thiện chắc chắn ghi nhớ.

"
Lâm Nhược Vân gật gật đầu.

" Tô công tử nhớ rõ liền hảo, rốt cuộc kim lân đài này, từ xưa đến nay chuyện gì cũng đều thực linh thông...!"
Tỷ như, ngươi muốn hạ chú.

" Tô công tử chậm rãi đi tìm, ta đi về trước.

"
" Cung tiễn phu nhân "
Tô Thiệp vội nói.

Đợi Lâm Nhược Vân đi xa, hắn mới đứng dậy, phát hiện mồ hôi chính mình đã ướt hết vạt áo.

Hắn quay đầu lại, nhìn thoáng qua thấy Tử Huân ở nơi xa cùng người khác nói chuyện phiếm, cầm quyền, xoay người bước chân rời đi.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận