Xuyên Qua Thành Nữ Hoàng Asisu

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tháp Babel - niềm kiêu hãnh của Babylon lại ngay trong ngày sắc phong công chúa của nàng mà phát nổ. Thế khác nào nói nàng là mầm mống tai họa, là hồng nhan họa thủy? Mà cũng thật kì lạ! Rõ ràng anh Ragashu đã tăng cường quân lính phòng vệ và cho kiểm tra kĩ những người tiếp cận tháp mà. Hơn nữa để phá hủy tháp Babel cần dùng một lượng lớn dầu mỏ, bí mật đó chỉ có nàng, anh Ragashu và Carol biết. Nhưng Carol chưa từng tới gần tháp, vả lại con bé cũng chẳng có lí do gì để phá hủy tòa tháp này. Không lẽ ngoài ba người các nàng còn có kẻ khác biết bí mật này? Mọi chuyện thật đáng ngờ!
Carol ngồi một bên cũng nhất thời kinh hãi không nói nên lời. Cô đã biết tháp Babel sẽ bị phá hủy nhưng cũng không thể ngờ rằng lại là hôm nay. Bất giác Carol đưa mắt nhìn về phía Asisư, chỉ sợ để người dân Babylon biết chuyện này nhất định bất lợi cho Asisư. Vốn dĩ người cổ đại rất tin vào những chuyện tâm linh. Nếu lỡ có kẻ truyền bậy bạ ra ngoài thì thật không biết mọi chuyện sẽ như thế nào. Nhưng trước mắt cô, Asisư vẫn không tỏ ra một chút hoảng loạn. Đôi mắt trong như hồ nước mùa thu vẫn bình thản, điệu bộ trầm ngâm như đang suy nghĩ gì đó. Lúc này Carol thật sự rất khâm phục Asisư, đối mặt với một chuyện lớn như vậy mà vẫn giữ được thái độ bình tĩnh, quả là cô phải học tập rất nhiều.
Bên này, khi nghe được tin tức, dù rất bất ngờ nhưng Ragashu vẫn không để lộ ra ngoài. Có cũng chỉ là một tia bất ngờ xẹt qua đáy mắt mà thôi. Bây giờ hắn chỉ lo Asisư sẽ vì việc này mà bị người dân Babylon cho là yêu tinh hại quốc. Đưa mắt nhìn về phía em gái, thấy Asisư vẫn bình tĩnh như không hắn có chút bất ngờ nhưng cũng âm thầm tán thưởng. Đây mới là em gái của Ragashu này, là công chúa cao cao tại thượng của Babylon và là nữ hoàng đầy uy nghiêm của Ai Cập.
Đúng lúc đó Asisư cũng nhìn về phía Ragashu. Hai người ngầm trao đổi bằng ánh mắt.
"Bữa tiệc tạm hoãn. Tới tháp Babel'' Nói xong Ragashu, Asisư và Carol cả ba người cùng rời khỏi đại điện. Quan thần thấy hoàng đế và công chúa đều đã rời khỏi cũng vội đi theo.
Hiện trường tháp Babel hiện giờ vô cùng hỗn loạn. Lửa cháy rực cả một vùng trời. Hàng trăm quân lính được huy động để dập lửa nhưng không có hiệu quả, thậm chí lửa còn cháy to hơn. Vụ nổ cũng khiến không ít người bị thương. Khắp nơi vang lên tiếng kêu cứu, tình cảnh thê thảm vô cùng

''A....Nóng....Cứu...cứu ta với''
''Là...là...thần lửa nổi giận''
''A...Thật đáng....sợ''
''Người đâu....mau...mau... thêm nước''
Tiếng lửa cháy, tiếng đổ vỡ, tiếng kêu la hòa vào nhau khiến người ngoài nghe mà cảm thấy rợn người. Lúc ba người Asisư tới thì phát hiện ngay trong không khí có mùi dầu mỏ. Cả ba biết ngay nguyên nhân vụ nổ, chỉ là không hiểu kẻ nào lại có thể làm ra chuyện này.
'Hãy sử dụng năng lực của con. Dùng chính sức mạnh của mình thay đổi cũng diện này' Một giọng nói bỗng truyền tới bên tai Asisư. Nàng quay ra đằng sau nhưng chỉ thấy đám đại thần mặt mũi tái xanh nhìn ngọn lửa, xa xa là binh lính đang tất bật chạy đi lấy nước. Tất cả đều không có gì đáng nghi, hơn nữa giọng nàng nghe là của một người phụ nữ.
''Chị Asisư, có chuyện gì vậy?'' Carol thấy nàng nhìn ra đằng sau thì thắc mắc
''Không có gì. Ta muốn côi có ai khả nghi không thôi'' Tuy nói vậy nhưng nàng vẫn rất thắc mắc giọng nói đó. Còn Carol sau khi nhận được câu trả lời cũng không hỏi nữa, tiếp tục quan sát mọi chuyện trước mặt. Tuy cô cũng rất lo lắng nhưng cũng không náo loạn như trước kia mà chỉ đứng sau Ragashu quan sát tình hình. Cô cũng biết giờ có làm loạn cũng không được gì, chỉ khiến mọi chuyện thêm rối.
'Asisư, con còn chờ gì nữa. Hãy nhắm mắt lại, làm theo những gì trái tim con mách bảo. Hãy yên tâm, ta luôn bên cạnh con'
Giọng nói đó lại một lần nữa vang lên. Nó như một đông lực thôi thúc Asisư bước lên phía trước. Nàng nhắm mắt lại, làm theo lời nói bí ẩn đó. Không hiểu vì sao, nàng cảm thấy mình có thể thay đổi mọi chuyện đang diễn ra.

Ragashu và Carol thấy Asisư bước lên thì vội giơ tay giữ lại. Nhưng từ người nàng bỗng tỏa ra một ánh sáng dịu nhẹ màu xanh. Ánh sáng đó nâng Asisư lên, khi nàng bay lên ngang với đỉnh nọn tháp thì dừng lại. Hai quả cầu nước từ lòng bàn tay nàng hình thành, to dần to dần. Khi chúng chạm vào nhau thì lập tức hợp thành một. Asisư vung tay, bắn quả cầu nước về phía ngọn tháp đang cháy như một ngọn đuốc. Nước bao trùm lên tháp, đem lửa trong đó dần dần dập tắt.
Tất cả những người có mặt ở đó đều không tin vào mắt mình. Bọn họ vừa nhìn thấy cái gì thế này? Đây là nàng công chúa mới nhận sắc phong, hay là một nữ thần? Tà váy khẽ động trong gió, mái tóc dài quá thắt lưng thả tự do nay bị gió thổi bay lên, xung quanh người là một quầng sáng màu xanh, khuôn mặt động lòng người, vừa nhẹ nhàng ôn như nước, vừa nóng bỏng tà mị như lửa. Nàng giờ hư hư thực thực, một tay đem quả cầu nước dập tắt ngọn lửa đang cháy rực kia. Người thường liệu ai có thể? Những người ở đây vốn đã kính phục nàng từ những việc giúp Hạ Ai Cập phát triển, nay lại càng bội phục hơn.
Chưa để mọi người hết kinh ngạc, luồng ánh sáng trên người Asisư lại càng mạnh mẽ hơn. Từ hai ban tay bắt đầu hình thành hai luồng khí màu xanh
''PHỤC HỒI''
Asisư cất tiếng đồng thời hướng hai luồng sáng về phía ngọn tháp đã sụp đổ mất quá nửa. Ánh sáng đem ngọn tháp bao phủ bên trong. Người ngoài nhìn vào không thể thấy chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ một lát sau, ánh sáng nhạt dần rồi biến mất hẳn. Tất cả như không tin vào mắt mình. Chuyện gì thế này? Ngọn tháp mới là một đống đổ nát nay lại phục hồi như mới, thậm chí còn đẹp hơn. Chuyện trước đó đã khiến người ta kinh ngạc, chuyện này còn đem đến nhiều bất ngờ hơn. Tất cả đại thần cùng dân chúng Babylon đều hướng ánh mắt sùng kính, ngưỡng mộ về phía Asisư. Babylon có người công chúa này thì quả là như hổ mọc thêm cánh.
"CÔNG CHÚ THIÊN TUẾ! '' Các đại thần quỳ xuống, hô lớn

''CÔNG CHÚA THIÊN TUẾ! THIÊN TUẾ! THIÊN THIÊN TUẾ!'' Dân chúng cũng sực tỉnh, vội quỳ xuống đồng thanh.
Ragashu vốn đã nghe nói em gái mình có thần lực, vừa nãy cũng đã thấy nàng dùng nước dập lửa. Nhưng quả thật hắn cũng không nghĩ nàng lại cường đại đến vậy. Nhưng bất quá thế cũng tốt. Hắn có thể yên tâm không ai đủ khả năng làm hại em gái hắn. Dù gì nàng vẫn là nữ hoàng Ai Cập, không thể thường xuyên ở Babylon, ở trong vòng bảo hộ của hắn, có thể mạnh như vậy thực khiến hắn yên lòng.
Ragashu còn bất ngờ thì dĩ nhiên Carol không thể nào không quan tâm được. Quả thật cô vốn không tin vào thần linh, ma quỷ, dù chuyện mình đến được Ai Cập cổ đại là điều rất khó tin rồi. Nhưng chuyện diễn ra trước mắt khiến cô không muốn tin cũng phải tin, Asisư chính là một nữ thần, một nữ thần bằng xương bằng thịt. Bây giờ cô có rất nhiều điều muốn hỏi Asisư. Muốn biết vì sao chị có được năng lực đó? Vì sao chị lại mạnh đến vậy? Rất nhiều! Nhưng cô cũng cố gắng kiềm chế để không làm mất hình tượng, không để chị thất vọng về tính khí của mình.
Asisư sau khi thu hồi năng lực thì mở mắt ra, nhìn về phía ngọn tháp đã được khôi phục hoàn chỉnh, rồi lại nhìn về người dân Babylon, khóe miệng hiện một tia cười khẽ. Nàng thành công rồi! Bỗng trước mắt trở nên nhòe nhoẹt, cảm giác như bị rút hết sức lực, nàng bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc. Đôi mắt khép lại, ánh sáng bảo hộ biến mất, nàng rơi tự do xuống đất. Một vòng tay ấm áp đỡ lấy nàng, mùi hương quen mà lại không quen, không quen mà lại tựa như quen!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận