U Mê hương tác dụng rất mạnh, cửu cấp dị năng nếu không đề phòng tâm thần cũng sẽ ảnh hưởng.
Hạ Hoài An chống chịu được là do đã đề phòng từ trước và tinh thần lực cường đại.
Khi được Ân Huyền đưa về khách sạn, Hạ Hoài An an tâm chìm vào giấc ngủ.
Dược lực của U Mê hương cực mạnh nhưng nó chỉ làm người hôn mê, không có tác dụng nguy hại khác.
Hạ Hoài An tỉnh lại đã là ba ngày sau.
Vừa mở mắt, đối diện là ánh mắt chuyên chú đầy nhu tình, làm cậu như chìm vào sâu trong đó.
Hạ Hoài An đưa tay lên, áp lòng bàn tay vào má hắn: “Thật ấm.”
Ân Huyền trêu đùa: “Còn có chỗ ấm hơn, em muốn sờ thử xem không?”
Cả hai trêu chọc nhau một phen.
Từ khi xác nhận quan hệ, Hạ Hoài An rất thoải mái thân thiết.
Dù Ân Huyền có đòi hỏi như thế nào cậu cũng thuận theo, đôi lúc hắn không nỡ bắt nạt cậu quá mức, cậu lại dùng đôi mắt phượng mè nheo làm nũng như muốn thôi thúc hắn tiếp tục.
Hạ Hoài An ở trên giường là một Hạ Hoài An hoàn toàn khác biệt.
Vẻ đẹp lạnh lùng thanh lãnh bị nhiễm sự rực lửa của nhục dục.
Ánh mắt cậu liêu nhân không lúc nào dừng thôi thúc đối tác xâm chiếm.
Nhưng nghĩ đến thể lực cách biệt của cả hai, Ân Huyền định lực mười phần lúc nào cũng là người kết thúc cuộc vui.
Cậu vừa mới tỉnh dậy sau hôn mê sâu, Ân Huyền chỉ dám sờ sờ cậu một chút không có làm thật sự.
Hạ Hoài An vuốt ve lên xuống thứ đã cứng rắn ấy: “Không vào thật hả?”
Ân Huyền hít sâu một hơi, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Em đừng có khiêu khích sự nhẫn nại của anh.
Dù chúng ta là dị năng giả, thể lực hơn xa thường nhân, nhưng quá đà cũng sẽ thương thân thể.”
Hạ Hoài An cười cười.
Cậu chỉ là muốn thấy vẻ mặt kìm nén muốn mà không thể tiếp tục của Ân Huyền thôi.
Đôi lúc định lực của Ân Huyền bị cậu lay đổ, những lúc ấy niềm kiêu ngạo của cậu sẽ đạt đến đỉnh điểm.
Hạ Hoài An không chọc ghẹo Ân Huyền nữa, giờ này thân thể vẫn rất mệt mỏi, dược lực mê hương chưa hoàn toàn tan hết, dù có cái gì cũng không được tận hứng.
Trong lúc hôn mê, Ân Huyền đã đưa cậu về Hy Viên tinh.
Ba ngày qua những gì cần điều tra cũng đã tra ra thất thất bát bát.
“Đám người đầu sỏ muốn bắt em là thế lực tinh tặc Hắc Ưng bang.
Bang chủ của chúng là Phỉ Bằng, bát cấp phong hệ dị năng giả, năm xưa vì bị truy bắt mà bị thương nặng sinh cơ hao tổn.
Nghe nói hắn không còn sống được bao lâu nữa.
Hắc Ưng bang muốn bắt em nhất định là để khống chế em trồng cho chúng Huyết Sâm mười lá kéo dài tuổi thọ cho Phỉ Bằng.”
Ngoài hệ Tinh Tế là vùng vũ trụ không gian hỗn loạn.
Nơi đây là vùng các đội thám hiểm dị năng giả cơ giáp sư tìm kiếm tài nguyên.
Tài nguyên phong phú, đương nhiên kèm theo là phong hiểm rất lớn.
Không nói đến vùng khí hậu khắc nghiệt, ở vùng khí hậu an toàn cũng không thể bỏ đề phòng.
Đôi khi con người còn nguy hiểm hơn tất cả.
Vùng hỗn loạn này còn là nơi ẩn náu của tội phạm truy nã, bang phái tinh tặc.
Chúng thường hay đi cướp giết những đội ngũ có thực lực yếu.
Cũng không ít trường hợp đụng phải xương cứng thì bị cướp giết lại.
Ngoài ra ở vùng hỗn loạn còn phải đề phòng đồng hành phản bội.
Dù gì nơi này không có theo dõi, không có quân đội, không có pháp luật.
Chết ở vùng hỗn loạn cũng không có ai đi tìm hiểu nguyên nhân.
Ân Huyền chau mày: “Hắc Ưng bang trơn trượt như cá trạch, ba lần bốn lượt đều thoát khỏi vây quét của quân đội và dị năng giả hiệp hội.”
“Không có cửu cấp cường giả nào đến dẫn đội đi tiêu diệt chúng sao?”
“Có Quan gia và Châu gia từng cho cửu cấp cường giả nhà họ đi nhưng vẫn không thành.
Nguyên nhân Phỉ Bằng có hai thuộc hạ đắc lực, một là A Đa Tháp thất cấp tinh thần dị năng giả, người còn lại là Lê Tư thất cấp không gian hệ dị năng.
Tinh thần dị năng tra xét thì không nói, cái tên không gian dị năng kia mới là phiền phức.
Cô ta có thể khống chế không gian gió lốc phạm vi nhỏ, tra xét được nơi nào có vết rách thời không.
Có cô ta, Hắc Ưng lúc nào cũng tìm ra chỗ ẩn náu rất ẩn nấp.”
Nói đến đây, Ân Huyền vẻ mặt hiện lên sự chán ghét: “Ngoài ra, anh nghi ngờ trong cao tầng quân đội và dị năng giả hiệp hội có tai mắt của Hắc Ưng bang.”
Cậu nhướng mày, cũng không ngoài ý muốn.
Ân Huyền thở dài: “Các đại thế lực ngoài mặt cạnh tranh công bằng, nhưng đến vùng hỗn loạn thì ngầm ngáng chân nhau không ngừng.
Đôi khi có chuyện không tiện ra mặt giải quyết, họ liền thuê tinh tặc ra tay làm.
Còn có một số bang tinh tặc thậm chí là tử sĩ của một số thế lực bồi dưỡng.
Cứ diệt một đám lại mọc ra một đám.”
Hắc Ưng bang toàn những tên tội phạm máu liều khét tiếng, tuy Ân Huyền đã cho người bảo vệ Hạ gia và Giang gia, nhưng Hạ Hoài An vẫn không yên tâm lắm.
Hạ gia và Giang gia toàn người thường, nếu gặp trường hợp vệ sĩ không kịp ứng cứu thì họ không có năng lực tự bảo vệ.
Hạ Hoài An thuyết phục cả hai nhà chuyển vào Hy Viên tinh.
Sự tranh đấu của các dị năng giả, hai gia không ai dám coi thường, tất cả nhất nhất chuyển vào.
“Nếu mọi người ở không quen, con có thể khoanh ra một miếng đất để mọi người xây nhà theo phong cách mọi người thường ở.”
Giang Cẩm Thanh xua tay: “Đại viện này rất tốt.
Mẹ thấy ở đây còn nhiều thiết bị tiện lợi hơn ở nhà cũ.”
Hạ Hoài Tuân phụ họa: “Phải đó, từ ngày nhà ta chuyển vào đây, cửa hàng thay đổi phong cách, buôn bán cũng đắt khách hơn nhiều.”
Hạ Hoài An cười cười: “Khi nào cây bông có thể thu hoạch, mọi người cứ việc sử dụng.
Thiết bị dệt may con cũng đã lắp đặt đầy đủ.
Mọi người không cần phải mua thêm thứ gì.”
“Như vậy con có tốn kém quá không?” Mẹ Giang Cẩm Thanh lo lắng hỏi.
Hạ Hoài Tuân lắc đầu cười: “Mẹ, bây giờ em trai trồng ra một cây linh thảo thôi đã đổi được mấy lần đám thiết bị ấy.
Mẹ không cần phải lo em trai tốn kém.”
“Anh cả nói rất đúng.
Thiết bị may mặc không có công nghệ phức tạp, vật liệu cũng không quý hiếm nên không tốn nhiều tiền.”
Tiền đối với Hạ Hoài An bây giờ cũng không có ý nghĩa.
Riêng nông trường một năm thu vào đã hơn 200 tỷ.
Bây giờ cậu cần tinh thạch và tích phân hơn.
Hạ Hoài An thông báo ngừng phát sóng trực tiếp vì đi tham gia ngắm hoa đại hội.
Giờ cậu có thể mở phát sóng trở lại.
Buổi phát sóng hôm nay đặc biệt hơn mọi ngày.
“Giới thiệu với các bạn, đây là ba loại cây gồm cói, cỏ bàng và cỏ tế.
Hôm nay tôi quay quy trình làm chúng thành một chiếc nón.
Nếu các bạn muốn xem chúng lúc còn xanh như thế nào thì có thể vào thực tế ảo của Hy Viên để tham quan.”
Bình luận soát soát bay nhanh.
“Lâu lắm rồi mới gặp lại Hạ ca.”
“A a a cuối cùng cũng phát sóng trở lại.”
“Chủ bá đi ngắm hoa có vui không?”
“Thật hâm mộ chủ bá có thể tham gia đại hội trực tiếp.
Tui chỉ có thể nghẹn ngào đi xem trên thực tế ảo.”
“Chủ bá hôm nay làm gì vậy?”
“Hạ ca làm nón.
Không biết có đội được không?”
Cói, cỏ bàng, cỏ tế là nguyên liệu có thể làm ra chiếu, giỏ, rổ, nón,… Nếu làm chúng bằng thủ công thì rất là lâu và tốn sức.
Ân Huyền đã giúp cậu nghiên cứu ra mấy cái máy để đan chúng ra thành phẩm.
Cậu chỉ phát sóng quá trình là được.
Dù gì thứ này rất mới lạ với người dân liên bang.
Mấy món mới lạ này rất nhanh đã hot lên.
Số lượng hàng của Hy Viên cung không đủ cầu.
Các thương gia nắm được thương cơ rất nhanh phòng phẩm ra tới.
Hạ Hoài An làm để gây đề tài mới chứ không phải để buôn bán.
Mọi người làm theo thì cậu rất vui mừng, vật dụng ở Trái Đất được người dân nơi đây đón nhận nồng nhiệt khiến cậu có chút an ủi..