Xuyên Qua Tinh Tế Ta Trồng Cây Làm Ruộng

Nhờ hấp thu năng lượng một viên tinh thạch cực phẩm, sức mạnh Hạ Hoài An tăng lên bát cấp dị năng. Để chừa lại năm viên khi cần thiết dùng, số còn lại được cậu rải rác khắp Hy Viên tinh cầu.

Trở về Hy Viên tinh, Ân Huyền mở tinh võng mới biết mình nhận được một lá thư mời của Tự gia.

Ân Huyền đưa thư mời cho Hạ Hoài An xem. Cậu nghi hoặc: “Huyền Ngu đại sư là ai? Ông ta muốn gặp chúng ta để làm gì? Còn nói là Địa Hạt tinh sẽ có thứ chúng ta tìm.”

“Huyền ngu đại sư là huyền học đại tông sư của Tự gia. Ông ấy không có dị năng nhưng rất nhiều người lại tin phục ông ấy. Huyền Ngu đại sư nổi tiếng thần bí. Ngày thường nhiều người đến tìm, đại sư cũng không thấy mặt. Không biết Huyền Ngu đại sư mời chúng ta đến là để làm gì?”

Huyền học đại tông sư! Đạo sĩ sao? Không ngờ Tinh Tế khoa học phát triển cũng có người làm nghề này.

Ân Huyền nắm lấy bàn tay Hạ Hoài An. Cậu nhìn bàn tay to lớn bao trùm lên đôi tay trắng ngần, lòng nghi hoặc: “Sao vậy? Hình như anh rất khẩn trương.”

Bàn tay bị nắm chặt hơn, Ân Huyền nhỏ giọng: “Huyền Ngu đại sư người này rất không đơn giản.” Hắn trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Em có biết Diêu Hoàng không?”


Cậu không do dự trả lời: “Hội trưởng dị năng giả hiệp hội, lôi hệ dị năng cấp chín.”

Hắn gật đầu: "Năm xưa lúc thực lực Tự gia cách xa bốn đại gia tộc Quan, Ân, Châu, Cơ thì Tự gia có nguy cơ bị Diêu gia soán vị. Diêu gia là gia tộc lôi hệ dị năng. Vì lôi thuộc tính khó thức tỉnh cũng khó thăng cấp nên tổng thực lực không bằng bốn đại gia tộc, nhưng so với Tự gia thì cũng không thua kém.

Đang trong lúc Tự gia khó giữ Địa Hạt tinh thì Diêu gia đã xảy ra một đại sự. Diêu Hoàng, đứa con riêng bị Diêu gia truy sát vừa thăng lên cấp chín liền quay về diệt sạch dòng chính Diêu gia, vừa hay giải trừ nguy cơ cho Tự gia.

Sau này có người âm thầm điều tra thì biết Diêu Hoàng có chút dính líu đến Huyền Ngu đại sư. Có người suy đoán, Diêu Hoàng có thể trốn khỏi truy sát là Huyền Ngu đại sư giúp đỡ."

Cậu kinh ngạc: “Quá trùng hợp đi.”

“Em cho rằng điều này là trùng hợp sao?” Ân Huyền lắc đầu: “Lúc ông ngoại vừa mới ra mắt thăng cấp dược tề, các thế lực khác vẫn đứng ngoài xem xét, riêng Tự gia đã đến đặt mua ba chi dược tề. Một năm sau thì dị năng giả cấp chín duy nhất của Tự gia qua đời. Đây là thời gian Quan gia hưng thịnh nhất có ba dị năng giả cấp chín, Quan gia muốn chia cắt tài nguyên của Tự gia, chưa kịp ra tay thì Tự gia trưởng lão đã dùng ba chi thăng cấp dược tề lên đến cấp chín. Có dị năng giả cấp chín tọa trấn, Quan gia không thể làm gì được.”

“Điều này cho thấy Tự gia nhìn xa trông rộng, Quan gia chẳng phải vẫn rất hảo sao?”

Ân Huyền cười nhưng mắt không có ý cười: “Quan gia bề ngoài vẫn hảo nhưng nội bộ đã lung tung rối loạn. Một dị năng giả cấp chín chết bất đắc kỳ tử không rõ nguyên nhân. Quan Thiệu Huy được thân tín của mình nâng đỡ lên ghế chủ tịch liên bang. Không hiểu sao sau này hai người xảy ra mâu thuẫn, vị thân tín đó mang đi một lượng lớn người và tài nguyên của Quan gia lập nên Sát Minh hội, chuyên đi quấy phá Quan gia.”

“Sát Minh hội! Đây là thủ phạm cho nổ Thủy Lam phường thị sao?”

“Ngoài mặt là vậy!”

“Chẳng lẽ có người muốn vu oan cho Sát Minh hội?”

“Không rõ. Phải hoặc không phải.” Ân Huyền nói: “Các thế lực khác luôn bàng quan Quan gia và Sát Minh hội đấu đá nhau. Sát Minh hội chưa bao giờ ra tay với người thường. Không thể nào vô duyên vô cớ cho nổ Thủy Lam phường thị.”


Hạ Hoài An hít sâu một hơi. Thủy Lam phường thị nếu bị sập, rất nhiều người thường sẽ không thoát khỏi. Lúc đó dân chúng sẽ biểu tình thảo phạt hung thủ ngoài mặt là Sát Minh hội. Các thế lực khác không thể bàng quan đứng nhìn mà phải tham dự tiêu diệt Sát Minh hội. Hy sinh một phường thị mà có thể diệt kẻ thù không thể không nói chiêu này rất ác độc. Hay cho một cái Quan gia, may là Hạ gia và Giang gia đã rời khỏi Thủy Lam tinh. Nếu không sau này không biết có bị liên lụy gì không.

Cậu nhỏ giọng trấn an: “Những chuyện này cho thấy vị đại sư Tự gia là người nhìn xa trông rộng, chỉ cần hai ta không có ý định xấu với Tự gia thì tin rằng đại sư đó không làm gì chúng ta đâu.”

“Em không sợ ông ta nhìn ra gì à?”

Cậu hiểu, Ân Huyền lo lắng Huyền Ngu đại sư nhìn ra được hệ thống. “Nếu có nhìn ra được thì sao chứ? Em tin tưởng không ai ngu ngốc muốn tạo thêm địch nhân cường đại về cho gia tộc.”

Ân Huyền thở dài nắm tay Hạ Hoài An chặt hơn. Huyền Ngu đại sư kia quá tà môn nhưng hắn sẽ cố gắng bảo vệ cậu bình bình an an.

Huyền học là những phần không thể nhận biết được. Vũ trụ tinh không vận hành khôn lường. Tương truyền rằng, Địa Hạt tinh ba lần tai kiếp, sau tai kiếp thứ nhất phế tinh chuyển sinh cơ, sau tai kiếp thứ hai mảnh đất nhỏ khai cương khoách thổ, sau tai kiếp thứ ba bốn mùa an nhiên nhập vào ngũ hành.

Vì có một truyền thuyết ly kỳ nên người dân Địa Hạt tinh tin huyền học hơn khoa học. Mà xưa nay vốn huyền học và khoa học lại không thể phân chia rõ ràng.

Đứng trên mảnh đất Địa Hạt tinh, hướng gió, hướng khí, mạch nước đều thiên chuyển theo một vận luận tự nhiên của đất trời. Dùng dị năng cảm nhận năng lượng nơi đây ôn hòa, có thể chải vuốt thân thể.


Hạ Hoài An nhắm mắt hít một hơi thật sâu, khi mở mắt ra là ánh sáng lấp lánh: “Tự gia có một đại tông sư huyền học. Chưa gặp người đã thấy danh bất hư truyền.”

Trước mặt là một vị lão giả râu tóc bạc phơ. Tuy ông không có dị năng nhưng tuổi thọ của ông lại vượt xa người thường. Hiện tại cũng không ai rõ tuổi thọ của ông là bao nhiêu.

Huyền Ngu đại sư cười hiền từ: “Lão xem tinh tượng đã bao nhiêu năm vẫn thấy tương lai của tinh tế là một mảng mây mù, nhưng năm năm trước, quẻ tượng đột nhiên chuyển cơ. Một ngôi sao bên ngoài khiến tinh tế có một đường sinh cơ.”

Năm năm trước! Hạ Hoài An trong lòng chấn động. Đây không phải là thời gian cậu tiến vào tinh tế hay sao? Bề ngoài cậu vẫn bình tĩnh nghe đại sư nói tiếp.

“Trung tâm hệ hành tinh là nguồn trung chuyển năng lượng. Mọi người đều nói Đế Đô tinh là trung tâm của Tinh Tế. Nhưng trung tâm thực sự của tinh tế lại là rác tinh vừa nhỏ vừa đạt ô nhiễm cấp F, không ai để ý đến cũng là chuyện bình thường. Lão biết nhưng bất lực tòng tâm, dù dùng hết của cải Tự gia thì cùng lắm nâng rác tinh lên D cấp là cùng. Nay có tiểu hữu đã thay đổi được vận mệnh của nó cũng thay đổi vận mệnh của tinh tế.”

Ở một bên, Ân Huyền nghe mà chau mày: “Vận mệnh của một hệ hành tinh sao có thể do một người thay đổi.”

Lão giả vuốt râu nhìn ra xa xăm: “Vận mệnh của một hệ hành tinh không thể do một người thay đổi nhưng nếu người đó thay mặt cho một nền văn minh lớn hơn thì sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận