Xuyên Sách 70 Nữ Phụ Yêu Kiều Thành Bảo Bối Trong Lòng Nam Chính


Quả nhiên, Kiều Nhiễm Nhiễm vừa ho khan mấy tiếng liền nghe thấy có người trở mình.

Kiều Nhiễm Nhiễm căng thẳng, thầm mắng: “Thống Tử, mi sống tử tế tí đi.


Cô thật sự tức giận, hệ thống này tự xưng là hệ thống hài hòa, nhưng chuyện nó làm thực sự không chút hài hòa nào cả.

Hơi chút liền lấy ngoại hình của nữ đồng chí ra đe dọa người ta, con người có thể làm ra loại hành vi vô nhân tính thế sao?
Nhưng hệ thống nó không thèm để ý cô nữa.

Kiều Nhiễm Nhiễm biết nó lại giả chết, nhưng cô cũng biết mình không làm gì được nó, đành cắn răng thầm mắng:
“Thứ bản lậu rác rưởi chỉ biết hại người là giỏi.


Tưởng tượng đến nhiệm vụ ngày mai, mắt Kiều Nhiễm Nhiễm tối sầm.


Mai đến phiên cô nấu cơm rồi, tay nghề của nguyên thân cũng chỉ ngang với người thường, đạt mức nấu chín được đồ ăn thôi.

Kiều Nhiễm Nhiễm biết năng lực của mình đến đâu.

Tuy cô đã từng ăn rất nhiều sơn hào hải vị, nhưng thực sự chỉ biết thưởng thức thôi, còn về cách làm, cô chưa bao giờ tìm hiểu.

Cần phải nhận được một lời khen ngợi mới được?
Kiều Nhiễm Nhiễm cảm thấy, trừ khi bị kề dao lên cổ, bằng không, ai choáng váng đến độ có thể tán dương món ăn cô làm?
Không nói tay nghề của cô thế nào, chỉ nói riêng mặt nguyên liệu, nơi này không có gia vị gì ngoài muối, dầu mỡ cũng cực kì khan hiếm, làm ra được món ngon mới đáng sợ đó.

Nhưng nghĩ đến hậu quả của thất bại, Kiều Nhiễm Nhiễm lại nghiến răng ken két.

Vô liêm sỉ đến thế là cùng.

Giảm bớt một cỡ của cô, vậy thì chỗ đó khác gì sân bay nữa?
Vốn dĩ đã cằn cỗi khiêm tốn lắm rồi, hiện giờ còn muốn đày đọa thêm, như thế này còn bảo cô nhịn thêm được nữa sao?

Ai nhịn được?
Và thế là, Kiều Nhiễm Nhiễm vốn đã không ngủ được, giờ càng thêm tức cành hông.

Quả nhiên, ở đời nào có gì miễn phí mà đi kèm chất lượng, lẽ ra cô không nên gọi nó ra hầu chuyện mới phải.

Một phút buồn chán, hại bản thân giảm một cỡ rồi.

Suốt một đêm này Kiều Nhiễm Nhiễm không thể ngủ ngon, hôm sau, trời còn chưa sáng, cô đã bị hệ thống gọi dậy.

Mở mắt, trời còn tối đen như mực, Kiều Nhiễm Nhiễm thở hắt một hơi uể oải: “Còn sớm thế, nấu nướng gì giờ này?”
“Ting! Theo kết quả kiểm tra và phán đoán của hệ thống, ký chủ cần chuẩn bị nửa giờ để làm bữa sáng cho mọi người.


Tao cảm ơn cả nhà mày nhé!
Hiểu tao vậy luôn!
Kiều Nhiễm Nhiễm nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể không bò dậy.

Nghĩ đến khả năng nơi đó thành sân bay, cô lập tức nôn nóng vô cùng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận