[Đang tải gói cập nhật: 98%]
[Gói cập nhật đã hoàn tất…]
[Đang cập nhật…]
[Hệ thống hỗ trợ sinh tồn (1.
9.
7), chào mừng sử dụng.
]
[Xin chào chủ nhân, đã ba ngày không gặp.
Ngài thích ứng như thế nào rồi?]
Yến Môi lười biếng nói: “Rất tốt.
”
Ba ngày trước, máy bay của Yến Môi gặp sự cố, lúc cô tỉnh lại đã xuất hiện ở nơi này, theo hệ thống nói là cô đã xuyên vào quyển tiểu thuyết cũ thể loại ngôn tình máu chó mà cô đọc trên máy bay, đồng thời trở thành nhân vật bia đỡ đạn cùng tên cùng họ là Yến Môi.
Nữ phụ này khá thảm, nếu bỏ đi góc nhìn của nữ chính và nhìn vào những sự việc trong sách thì là, nguyên chủ coi nữ chính vạn người mê như bạn thân, dẫn nữ chính bước vào xã hội thượng lưu, nhưng nữ chính vạn người mê lại coi nguyên chủ là bàn đạp, cướp vị hôn phu của nguyên chủ, câu dẫn em trai, anh trai và cha của nguyên chủ, khiến cho nguyên chủ mất mạng thê thảm.
Mà cái giá của việc xuyên vào đây là cô phải làm việc cho hệ thống, hoàn thành nhiệm vụ chính: tước bỏ hào quang của nữ chính.
Nói ra thì toàn là nước mắt đau thương.
Yến Môi ở kiếp trước giống như một công dân gương mẫu, chăm chỉ cống hiến hết mình cho sự nghiệp, không hề buông lỏng hưởng thụ một ngày nào, cho đến nửa tháng trước đã ngất xỉu trên bàn làm việc, kết quả kiểm tra lại nói đây triệu chứng đột tử do lao lực quá sức, nếu cứ tiếp tục làm việc như vậy thực sự có thể sẽ đột ngột mà qua đời.
Dù sao Yến Môi cũng đã công thành danh toại, may mắn có thể nghỉ hưu sớm, hưởng thụ thành quả nửa đời trước phấn đấu, vì vậy cô đã ngồi máy bay riêng đến hòn đảo đứng tên của mình để nghỉ dưỡng, không may gặp tai nạn, nên bị rơi máy bay rồi bỏ mạng.
Yến Môi cảm thấy rất không cam lòng, thực ra bản chất chẳng khác gì đột tử ở trên bàn làm việc ngày hôm đó, cô vẫn chưa được hưởng thụ cuộc sống về hưu.
Mà khi đến nơi này, tất cả lại bắt đầu từ con số không, còn bị hệ thống ép buộc làm nhiệm vụ, trong lòng rất bực mình.
Nhưng chưa kịp để Yến Môi chấp nhận hiện thực, hệ thống đã ném cho cô vài câu chỉ dẫn rồi vội vàng đăng xuất, bước vào quá trình cập nhật ba ngày.
Cho đến buổi chiều hôm nay, hệ thống mới cập nhật hoàn chỉnh, quả cầu ánh sáng của hệ thống lại xuất hiện bên cạnh Yến Môi lần nữa.
Nghe được câu trả lời của Yến Môi, trên quả cầu ánh sáng của hệ thống xuất hiện vài đường màu đen đơn giản, biểu đạt sự vui vẻ yên tâm.
[Bản cập nhật hệ thống lần này đã nâng cấp trung tâm mua sắm.
Chủ nhân có thể tiến hành đổi các vật phẩm trong trung tâm mua sắm bằng điểm tích lũy.
Đẩy nhanh tiến độ nhiệm vụ có thể nhận được điểm, mong chủ nhân cố gắng lên!]
Yến Môi mặt không cảm xúc: "Ồ.
"
Hoàn toàn không có chí tiến thủ, chỉ muốn nghỉ hưu hưởng lạc.
[! ]
[Đợi đã.
]
[?]
[Chủ nhân, ngài đang làm gì vậy?]
Yến Môi gõ nhẹ lên cần câu trên tay: “Câu cá, cảm thụ một chút niềm vui của người về hưu.
”
Hệ thống cảm thấy không tưởng tượng nổi, người toàn thân đều tỏa ra tâm thế lười biếng vui vẻ trước mắt này thật sự là nhân viên kiểu mẫu trong cơ sở dữ liệu sao? Chẳng lẽ là nó kéo nhầm người? Không thể nào.
Không đợi hệ thống thắc mắc, nó lại phát hiện ra một tình huống nguy hiểm hơn.
Yến Môi mặc một bộ quần áo chống nắng màu xám tro bên ngoài, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bên trong cô mặc một bộ lễ phục đỏ sậm, trên chân đi một đôi giày cao gót đỏ chót, tóc được chải chuốt cẩn thận, trên người đeo một bộ trang sức, dù có đang che kín mặt cũng có thể nhìn ra khuôn mặt của cô được trang điểm rất tinh tế.
Kết hợp ngày hôm nay cùng với trang phục của Yến Môi, hệ thống nhanh chóng xác định đây là tình tiết nào trong quyển sách, chương thứ chín trong sách, cũng là khởi đầu cho bi kịch đầu tiên của nguyên chủ, trong bữa tiệc đính hôn, Tần Trí Thần hủy hôn với cô ngay trước mặt mọi người, khiến cho nguyên chủ mất hết mặt mũi.