Yến Môi chạy về phòng ngủ của mình, tiếng khóc ngừng lại ngay khi vừa đóng cửa.
Trên mặt cô không có một chút dấu vết nào của nước mắt: “Hệ thống, trong trung tâm thương mại của cậu có thuốc nhỏ mắt không, lấy cho tôi một chục.
Không có nước mắt thì dễ bị lộ lắm, tôi còn định dùng chiêu này thêm vài lần nữa.”
Hệ thống: “...”
“Tiểu Liên, sao hôm nay anh chàng đẹp trai kia không đến? Có phải vì cô luôn không đồng ý nên người ta hết hy vọng rồi không?”
Trước khi Yến Môi về nước, mỗi ngày Tần Trí Thần đều gửi tin nhắn, gọi điện thoại cho Bạch Tiêu Liên.
Có đôi khi nếu cô không trả lời tin nhắn hoặc không nghe điện thoại, hắn còn sốt ruột tìm đến trường học chỉ vì muốn gặp cô một lần.
Tuy rằng Bạch Tiêu Liên cùng tuổi với Yến Môi, nhưng bởi vì cô ta đã nghỉ học một năm cho nên mới dưới Yến Môi một lớp.
Khi còn đang đi học, bởi vì bạn học thường gặp Tần Trí Thần nên họ đều biết có một chàng trai nhà giàu đang theo đuổi cô ta.
Hai ngày không gặp, đã có người quan tâm hỏi thăm cô ta.
Bạch Tiêu Liên miễn cưỡng nở một nụ cười, trong lòng cũng hơi hoảng sợ.
Từ sau cuộc điện thoại của Yến Môi, hai ngày liên tục tâm trạng Bạch Tiêu Liên đều không yên, mất hồn mất vía.
Đến ngày hôm sau, Bạch Tiêu Liên không thể ngồi yên được nữa.
Vậy mà tận hai ngày rồi Tần Trí Thần không tới tìm cô!
Bởi vì trong bữa tiệc đính hôn của Yến Môi xảy ra chuyện như vậy, Bạch Tiêu Liên không muốn bị coi là dễ dãi nên đương nhiên cô ta không thể dễ dàng quay về với Tần Trí Thần.
Chỉ có thể khiến hắn thấp thỏm nhớ mong.
Nhưng từ khi gặp Yến Môi, tận hai ngày trời cô ta không có một tin tức gì về Tần Trí Thần.
Chẳng lẽ hôn sự của hắn và Yến Môi vẫn còn đường cứu vãn?
Nghĩ đến đây Bạch Tiêu Liên đứng ngồi không yên.
Bạch Tiêu Liên lấy điện thoại di động ra xem lại lịch sử trò chuyện.
Trí nhớ của cô ta không tệ, Tần Trí Thần đã từng nói trưa nay hắn sẽ đến trung tâm thương mại trên danh nghĩa nhà họ Tần kiểm tra.
Buổi trưa lúc Tần Trí Thần đến trung tâm thương mại nhà họ Tần theo đúng lịch trình, hắn liếc mắt nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Động tác của hắn dừng lại, dừng bước nhìn qua, quả nhiên là Bạch Tiêu Liên.
Lúc này vừa vặn đã kiểm tra xong, Tần Trí Thần để quản lý cấp cao rời đi, một mình đi về phía Bạch Tiêu Liên.
“Tiêu Liên.”
Bạch Tiêu Liên quay đầu, cô ta giả vờ kinh ngạc: “A Thần, sao anh lại ở đây?”
Tần Trí Thần: “Anh đến kiểm tra trung tâm thương mại.”
Bạch Tiêu Liên giống như lúc này mới nhớ tới cửa hàng này là của nhà họ Tần, cô ta ngượng ngùng gãi đầu: “Em quên mất.”
Bạch Tiêu Liên sợ Tần Trí Thần hiểu lầm bèn vội vàng giải thích: “Tuần sau là sinh nhật bạn em, em đi mua quà cho cô ấy.”
Tần Trí Thần đề nghị: “Để anh đi cùng em nhé?”
Bạch Tiêu Liên vội vàng từ chối: “Không cần đâu, em đã chọn xong rồi.”
Tần Trí Thần nói: “Vậy buổi trưa anh mời em ăn cơm nhé, em sẽ không từ chối anh cả chuyện này chứ?”
Bạch Tiêu Liên ngượng ngùng: “Vậy, thôi được.”
Tần Trí Thần nở nụ cười, hắn nhớ tới ngày hôm qua lúc Yến Môi đề nghị giúp hắn theo đuổi Tiêu Liên đã nói hiện tại trong lòng Tiêu Liên không dễ chịu lắm.
Cô bảo hắn không nên ép buộc cô ấy, phải giữ khoảng cách mới có thể khiến Tiêu Liên xác định được tình cảm của mình.
Quả nhiên, Yến Môi nói không sai.
Hôm nay Tiêu Liên đến đây rõ ràng là để tạo ra cơ hội tình cờ gặp hắn.
Sao Tần Trí Thần có thể quên được chuyện hắn đã tiết lộ với Bạch Tiêu Liên rằng hôm nay hắn sẽ đến cửa hàng của mình kiểm tra chứ.
Lúc trước mỗi ngày Tiêu Liên đều từ chối hắn.
Vốn dĩ hắn cho rằng Bạch Tiêu Liên thật sự đã hết hy vọng với hắn, nhưng với biểu hiện hôm nay của Tiêu Liên thì rõ ràng trong lòng cô ấy vẫn nhớ thương hắn.
Nếu không vì sao một ngày hắn không tìm đến cô đã lo lắng như vậy.
Tần Trí Thần dẫn Bạch Tiêu Liên đến nhà hàng gần đó.
Bạch Tiêu Liên nhìn Tần Trí Thần vài lần, miệng há hốc rồi khép lại, một lúc lâu sau cô ta mới hỏi: “Hôm qua...!Yến Môi đến gặp anh à?”
Tần Trí Thần nhìn Bạch Tiêu Liên một cái, không biết hắn nghĩ gì mà gật đầu: “Ừ.”
Bạch Tiêu Liên mím môi, nói: “Nếu cô ấy làm chuyện gì khó coi thì anh đừng trách cô ấy.”
Bạch Tiêu Liên cúi đầu, từng dao từng dao cắt miếng thịt bò bít tết: “Yến Môi luôn nóng tính.
Nếu cô ấy nói gì, làm gì, anh cũng đừng để trong lòng.”
Nói xong, cô còn làm ra một dáng vẻ cô đơn khó xử, phối hợp với lời cô ta nói ra, giống như chính cô ta cũng chịu không ít khổ sở vì tính tình của Yến Môi.
Tần Trí Thần thấy dáng vẻ này của cô ta, hắn nhíu mày, mở miệng hỏi: “Cô ấy làm khó em sao?”
Ánh mắt Bạch Tiêu Liên cay đắng, cô nở nụ cười: “Sao có thể, chúng em là bạn thân.
Cô ấy tin tưởng em, chỉ là có đôi khi tính tình cô ấy hơi nóng nảy...!Em cũng không để trong lòng, chờ một thời gian nữa sẽ tốt thôi…”
Ngoài miệng Bạch Tiêu Liên nói không có việc gì, nhưng dáng vẻ tạm nhân nhượng vì lợi ích lớn kia của cô ta sao lại giống như không có việc gì.
Chỉ thiếu điều nói trắng ra rằng Yến Môi thường xuyên làm cô ta khó xử.
Nếu là trước kia, khi Tần Trí Thần thấy dáng vẻ này của Bạch Tiêu Liên.
Hắn nhất định sẽ giận dữ, cho rằng Yến môi thật sự đã bắt nạt Bạch Tiêu Liên.
Hắn sẽ chán ghét Yến Môi mà thương tiếc cho Bạch Tiêu Liên.
Nhưng bây giờ, Tần Trí Thần lại nhíu mày chặt hơn, cảm giác kì lạ và không phù hợp quỷ quái lại xuất hiện trong đầu hắn.
Nó còn mạnh mẽ hơn trước, ánh mắt hắn nhìn Bạch Tiêu Liên đã mang theo nghi ngờ.
Thông qua ngày hôm qua gặp mặt Yến Môi, Tần Trí Thần đã hoàn toàn hiểu rõ cách Yến Môi đối xử với Bạch Tiêu Liên.
Thẳng thắn nói cô đã móc tim móc phổi cũng không hề quá đáng.
Dưới tình huống xấu hổ lúc đó, Yến Môi cũng bất chấp tất cả đứng bên cạnh Bạch Tiêu Liên, che chở cho cô ấy.
Vì sợ cô ấy khó xử còn cẩn thận dùng áo khoác trên mặt đất che cho Bạch Tiêu Liên.
Thậm chí vì suy nghĩ cho Bạch Tiêu Liên mà cô đã đưa ra quyết định trong thời gian ngắn nhất, đổ cái nồi này lên đầu hắn.
Tần Trí Thần tự hỏi nếu hắn là Yến Môi thì hắn có bất chấp như vậy không? Đáp án là không.
Tần Trí Thần rất vui vì Bạch Tiêu Liên có một người bạn như vậy, thậm chí hắn còn có chút hâm mộ Bạch Tiêu Liên.
Ai lại không muốn có một người bạn mạnh mẽ, còn bảo vệ và tin tưởng mình vô điều kiện như thế chứ?
Nhưng nhìn Bạch Tiêu Liên bây giờ xem, cô ấy đang làm gì vậy?
Dáng vẻ đáng thương này giống như Yến Môi đã thực sự bắt nạt cô ấy vậy.
Tần Trí Thần không tin.
Ở trước mặt hắn, Yến Môi luôn luôn bảo vệ Bạch Tiêu Liên, cô luôn khen không dứt miệng, tuyệt đối không có một câu nào không tốt.
Nhưng sao Bạch Tiêu Liên lại đối xử với Yến Môi như vậy?
Nếu không phải Tần Trí Thần hiểu rõ Yến Môi, nếu không phải Tần Trí Thần biết Bạch Tiêu Liên cũng không có ý xấu thì hắn đã nghi ngờ Bạch Tiêu Liên có lòng bất mãn với Yến Môi rồi.
Tần Trí Thần cảm thấy hơi thất vọng.
Trong lòng hắn mơ hồ cảm thấy Bạch Tiêu Liên trước mắt không đáng để Yến Môi đối đãi như thế.