Xuyên Sách Khi Nữ Phụ Hắc Hoá


Thật tuyệt, Quất Đóa đã cho rằng đầu óc của tiểu thư nhà mình có điều gì đó không ổn.

Ngay lập tức bật khóc "Tiểu thư, người nói nhảm cái gì vậy? Tiểu thư có biết chuyện mà người gây ra đã bị lão gia, phu nhân biết hết rồi không, hiện tại lão gia mua thịt lợn của đồ tể trong một năm, chính là để bù đắp tổn thất cho hắn ta vì đã bị tiểu thư cợt nhả đó.Ôn Yểu giật mình, ngay lập tức kéo Quất Đóa ngồi xuống, "Đóa à, nói cho ta biết, ta đã ngủ bao lâu rồi?"Cô đột nhiên nhớ ra, trước khi bị nam chính cắt đứt gân cốt, trong nguyên tác hình như có một tiểu nha hoàn tên là Quất Đóa đứng chắn trước mặt cô nhưng lại bị một kiếm đâm xuyên, như vậy hai chúng ta có thể coi là cùng chung cảnh ngộ.Quất Đóa bắt đầu kể một cách sinh động cho Ôn Yểu những gì đã xảy ra trong hai ngày qua.

Không ngờ, cô đã ngủ tận hai ngày, chuyện cô giữa ban ngày ban mặt cưỡng đoạt nam nhân cũng nhanh chóng truyền ra trong hai ngày này, thậm chí còn truyền khắp kinh thành.

Danh tiếng đại tiểu thư nhà họ Ôn đã để lại dấu ấn khó phai trong lòng mọi người.


Tuy nhiên, danh tính của Sát Hàn Chúc đã được che giấu một cách kỹ càng, vụ việc này đã gây ra tổn thương tâm lý cho nạn nhân, hành động này là để ngăn nạn nhân bị tổn thương lần nữa.Được rồi, người này đã khiến cô mất hết mặt mũi rồi.

Dù sao nguyên chủ cũng mang nam chính đến tận nơi hoang vu hẻo lánh, thế mà tin tức cũng có thể truyền được ra ngoài? Nguyên chủ liệu có kẻ thù nào không? Cho dù có, một cái liếc mắt đọc xong mười hàng như cô, cũng sẽ không nhớ nổi.

Tới lúc đó chỉ đành tùy cơ ứng biến vậy.

Tuy nhiên, cô vẫn có chút tò mò, không biết ai có thể khiến một gia tộc lớn như Ôn phủ cũng phải tránh xa.

"Tiểu thư, danh tiếng của người ở kinh thành đều đã bị hủy rồi! Lão gia, phu nhân đang lo lắng muốn chết..."? ? ?Bà đây mệt rồi.Nếu biết trước điều này thì cô đã không ngăn cản nam nữ chính gặp nhau.

Nếu cô nhớ không nhầm thì cha nguyên chủ có vẻ là một người cuồng con gái.

“Quất Đóa, nhanh đi tìm cha mẹ ta đến đây, nói là ta bị sốt nặng.” Ôn Yểu còn chưa kịp nằm xuống, liền nghe thấy tiếng "rầm" cửa bị đá ra.


Một nhóm người tiến vào, dẫn đầu là người phụ nữ đẫy đà ăn mặc sang trọng, theo sau là một ông lão nhỏ bé rụt rè.Người phụ nữ nhấc Ôn Yểu ra khỏi giường, tức giận nói: "Con còn dám tỉnh dậy, mặt mũi ta và cha con đều bị con làm mất hết rồi, con nhóc chết tiệt này!" Mẹ của nguyên chủ tính tình hung bạo.Mà cha của nguyên chủ lại là nô lệ của con gái.

Tuy nhiên, ông rất sợ vợ.

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến nữ chính Ôn Tử Ninh tồn tại như người vô hình trong nhà suốt nhiều năm qua.

Ôn Yểu vội vàng ôm lấy chân người phụ nữ, thê lương kêu lên: "Nương, con biết sai rồi, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa." "Sao ta có thể có một đứa con gái như con? Nhìn trúng ai không nhìn, thế mà lại nhìn trúng một tên đồ tể, đã trói người ta lại rồi mà đến góc áo cũng không chạm vào nổi, thậm chí còn bị người khác nhìn thấy.

Sau này ngươi làm sao xuất giá..." Ôn Yểu nghe thấy điều này liền không vui."Nương, nương thế mà lại để tên đồ tể đó nói xấu con như vậy sao?” “Con còn dám nhắc đến chuyện này à?” Nếu không phải Ôn lão ngăn cản, Ôn Yểu đã bị đánh chết rồi.


Lại một đợt gà và trứng vỡ.* (*Ví với việc làm gì cũng thất bại)Lúc này Ôn phu nhân mới chú ý tới những người đứng phía sau.

“Còn không mau thay y phục cho tiểu thư."Ôn Yểu không khỏi ôm trán, giả vờ yếu đuối, “Nương, con nhức đầu quá."Ôn mẫu hai tay chống nạnh.“Con từ nhỏ đã khỏe như trâu, đừng tưởng ta không biết, con vừa rơi xuống nước là ta đã cho người vớt lên, nằm hai ngày ta đoán là do không dám tỉnh lại chứ gì!" Ôn mẫu lắc đầu.

"Đêm nay trong cung mở tiệc, con bắt buộc phải chọn một người để lấy làm chồng.""Phu nhân, bà đừng lo lắng quá, chuyện kết hôn của con gái không cần phải vội." Ôn phụ còn chưa kịp nói xong đã bắt gặp ánh mắt sắc bén của vợ.

"Ông câm miệng!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận