Phi vụ cá cược lần này tương đối lớn.
Đối với Dương Tuấn Phong mà nói, việc rút khỏi tập đoàn Dương thị chẳng khác nào chui đầu vào chỗ chết.
Điều này có nghĩa là hắn không thể kiếm tiền dưới tên mình được nữa, tập đoàn Tư thị của Tư Tử Phàm cũng bớt được một đối thủ cạnh tranh trên thương trường.
Quả là kế sách hay, một mũi tên giết hai con nhạn.
Tư Tử Phàm chăm chú nhìn Trình Diệu Vi, vô cùng kinh ngạc về trí thông minh của cô.
So với những gì trong quá khứ mà anh được biết, cô như biến thành một con người hoàn toàn khác vậy.
“Anh muốn gì cũng được.
Nếu anh đã thích tôi như vậy, tôi sẽ lấy anh nhé!”
Dương Tuấn Phong trầm tư suy nghĩ, ngẩn người một lúc để tính toán thiệt hơn.
Rõ ràng giao dịch này không thể xem thường, chẳng lẽ Trình Diệu Vi đã nắm trong tay được bằng chứng gì quan trọng rồi ư?
“Anh sao vậy Dương thiếu gia?” Trình Diệu Vi huơ huơ tay trước mặt hắn để thu hút sự chú ý của đối phương.
Dương Tuấn Phong có chút giật mình, lấy lại sự điềm tĩnh, vô cùng tự tin nhìn vào ánh mắt của Trình Diệu Vi.
Ở đây có bao nhiêu con người ủng hộ hắn, chẳng lẽ hắn lại sợ không đối phó được với một nữ nhân chân yếu tay mềm như Trình Diệu Vi à? Cô xem thường hắn quá rồi đó.
Nhân cơ hội đó, Trình Diệu Lan cầm một xấp tài liệu đi lên sân khấu, cố tình đưa cho bà Cố Tuệ Nhàn rồi nói:
“Thưa bà, đây là thông tin bà yêu cầu lúc nãy.”
Trên màn hình điện thoại chính là thỏa thuận ly hôn giữa Trình Diệu Vi và Tư Tử Phàm.
Thuận nước đẩy thuyền, bà tiếp lời Dương Tuấn Phong: “Nếu cô không chứng minh được mình trong sạch thì hãy ký ngay vào tờ giấy thỏa thuận ly hôn này.”
“Không thành vấn đề.” Rất nhanh, Trình Diệu Vi vui vẻ đồng ý.
Trình Diệu Lan và Dương Tuấn Phong cũng có bằng chứng trong tay, hai người lén nhìn nhau rồi mỉm cười gật đầu.
Lần này, phần thắng chắc chắn thuộc về hai người họ.
Trước khi phát đoạn băng ghi hình, Trình Diệu Vi nhìn về phía Tư Tử Phàm.
Cô muốn xem phản ứng của anh như thế nào, có tin tưởng mình dù chỉ là một chút hay không.
Tiếc là với gương mặt đẹp trai nhưng lạnh lùng kia, cô chẳng thể nào hiểu được anh đang nghĩ gì.
Trong quá trình cô thương lượng với Dương Tuấn Phong, Tư Tử Phàm không hề xen vào, chỉ vắt chéo chân ngồi im quan sát.
Anh thật sự muốn biết cô có bản lĩnh tới đâu.
Lấy lại vẻ điềm tĩnh trên sân khấu, Trình Diệu Vi ra hiệu cho người phục vụ phát đoạn băng ghi hình mà cô đã chuẩn bị từ trước.
Ngay lập tức, khuôn mặt của Lưu Bối Na hiển thị trên màn hình Led phía sau cô.
Trong đoạn băng ấy, cô ta thú nhận là Trình Diệu Lan đã thuê mình và yêu cầu cô quay video với Dương Tuấn Phong.
Nội dung vạch trần đều được kể vô cùng chi tiết, có bằng chứng xác thực về những lần trao đổi giữa họ.
Lúc này, mọi người bắt đầu xôn xao bàn tán với nhau.
“Không thể tin được, Trình Diệu Lan lại là người như vậy.”
“Chính cô ấy đã thuê người để hãm hại chị mình.”
“Vậy Trình Diệu Lan với Dương Tuấn Phong cấu kết với nhau là sự thật đúng không?”
Trước khi video kết thúc, Lâm Thu Hiền không thể xem được nữa, lập tức yêu cầu Trình Diệu Vi tắt ngay đoạn băng ấy.
Trình Diệu Vi dùng điều khiển từ xa tạm dừng, không gian yên tĩnh bỗng chốc bị phá tan bởi giọng nói của Lâm Thu Hiền: “Trình Diệu Vi, mày đúng là càng ngày càng quá đáng.
Ở đâu ra loại người vừa ăn cắp vừa la làng như mày chứ?”
Không kiềm chế được nữa, bà ấy chỉ tay về phía ông Trình Thiên Thành nói như ra lệnh:
“Anh Trình, anh mau đi lấy đoạn băng đó lại, dạy dỗ con gái anh cho thật tốt vào.”
Trái ngược với phản ứng thái quá của mẹ mình, Trình Diệu Lan và Dương Tuấn Phong rất bình tĩnh, dường như họ đã có cách đối phó với tình huống này rồi.
Trình Thiên Thành ngay cả nằm mơ cũng không ngờ rằng Trình Diệu Lan lại liên quan đến chuyện này.
Từ trước đến giờ, vốn dĩ mối quan hệ của hai đứa nó không được tốt, người làm bố như ông đứng giữa lại càng thêm phần khó xử.
Chưa làm theo lời Lâm Thu Hiền vội, ông quay sang hỏi Trình Diệu Lan: “Diệu Lan, chuyện này có thật sự là liên quan đến con không?”
Trình Diệu Lan không hề do dự, đáp lại vô cùng dứt khoát:
“Bố, con không biết cô gái trong đoạn băng mà chị ấy chiếu là ai, càng không bao giờ làm ra những chuyện bôi nhọ người khác như thế này.”
“Lan nó rất ngoan, không phải anh là người hiểu nó nhất sao?” Lâm Thu Hiền nói thêm vào, cố gắng đánh vào lòng thương của Trình Thiên Thành.
Với bà ấy mà nói, bằng mọi giá phải bảo vệ được con gái của mình.
Rời khỏi chỗ ngồi, Dương Tuấn Phong đến trước mặt cô rồi hỏi: “Trình Diệu Vi, em nói là muốn làm rõ mối quan hệ giữa hai chúng ta, đây là cách mà em nói đấy à?”
“Chuyện này không phải đã rõ ràng rồi sao? Chính anh và cô ta là người đứng sau dàn dựng vở kịch này để hãm hại tôi.” Trình Diệu Vi nhìn chằm chằm vào mắt hắn, không chút kiêng nể mà buộc tội đối phương..