Họ đều là những nhân vật trong game, căn bản không liên quan tới cuộc sống thường nhật của cô.
Chỉ cần cô chiến đấu với từng người một, hoàn thành nhiệm vụ, lãnh tiền thường thì có thể thoát khỏi đây.
Mọi chuyện vốn dĩ rất đơn giản, hà cớ gì phải bận tâm nhiều.
Tư Mỹ Ngọc không có ý định buông tha Trình Diệu Vi, vẫn tiếp tục khiêu khích: “Chị dâu, chị cứ ở mãi trong ngôi biệt thự này không chán sao? Hay là sau bữa cơm gia đình hôm nay, chúng ta cùng nhau đến quán bar uống rượu có được không?”
Chuyện lần trước Tư Mỹ Ngọc vẫn chưa hề quên, muốn khơi lại đả kích tâm trạng của Trình Diệu Vi.
“Quyết định như vậy đi chị dâu.” Tư Lâm tiếp lời, ra sức thuyết phục người phụ nữ mà cậu ta ghét: “Chị cứ nhốt mình trong mấy bức tường này thì làm sao liên lạc được với thế giới bên ngoài? Cứ sống như vậy rất nhàm chán không phải sao? Sau này bọn em sẽ thường xuyên tới đưa chị đi chơi có được không?”
Nói rồi cậu ta nháy mắt với Trình Diệu Vi, ngụ ý như có nhiều điều lý thú ở phía trước.
Khi nghe hai đứa cháu thao thao bất tuyệt một tràng, bà nội bật cười nói: “Tư Lâm, Mỹ Ngọc, cháu của bà đúng là lớn thật rồi.
Có điều hai đứa không biết, tính tình của Diệu Vi rất hướng nội, ít khi giao lưu với bên ngoài.
Thỉnh thoảng bà sẽ đi chơi, đi mua sắm cùng với Diệu Vi, chị dâu mấy đứa không chán đâu mà lo.”
Lời này của bà vẫn không khiến chúng từ bỏ ý định, Tư Lâm tiếp tục nói:
“Trình Diệu Vi, chị ra ngoài chơi với bọn em đi.
Suốt ngày cứ ru rú trong nhà, chơi với một bà già thì chẳng máy chốc mà như một bà cụ non mất.
Còn trẻ thì phải đi với đám thanh niên tụi em chứ!”
Trình Diệu Vi không biết nói gì, chỉ bật cười: “Chỉ có bà hiểu con nhất.”
Muốn câu chuyện này dừng lại, Trình Diệu Vi xoay người đi lấy nước uống, cố gắng tránh mặt họ một chút.
Cả hai tấn công dồn dập khiến cô không kịp trở tay, mọi cử chỉ đều ngượng ngùng.
Lúc này, tiếng hệ thống vang lên bên tai cô:
*[Để tôi nhắc lại cho bạn một chút: Theo những gì được ghi trong cuốn tiểu thuyết, nữ chính bị Tư Tử Phàm nhốt trong biệt thự mấy ngày và không chịu ăn uống.
Cô ấy ốm đi do tuyệt thực.
Khi nữ chính hấp hối, Tư Tử Phàm đến gặp cô ấy và cảm thấy thương hại nên để cô ấy tham dự buổi họp mặt gia đình.
Trong bữa tiệc đó, Tư Lâm và Tư Mỹ Ngọc đã nói dối cô ấy, bảo mọi người đã chấp nhận cô nên mới theo chân họ*tới quán bar để uống rượu.]
Nghe tới đây, Trình Diệu Vi liền có dự cảm không lành.
[Sau khi họ chuốc say nữ chính, đưa cô ấy đến khách sạn và tìm một người đàn ông lạ nhằm bôi nhọ danh tiết của cô ấy.
Họ đã cởi quần áo của nữ chính, chụp rất nhiều ảnh nhạy cảm của cô và gửi cho Tư Tử Phàm.]
Dẫu biết mọi chuyện sẽ rẽ theo hướng đó nhưng Trình Diệu Vi vẫn thấy người mình nóng lên: “Không phải nói nam nữ chính đều trong sạch sao? Chuyện này…”
[Hầu hết là như vậy.
Chỉ có một phần thanh danh bị bôi nhọ thôi, chưa ảnh hưởng gì tới thân xác cả.]
Tiếp đó, hệ thống bổ sung thêm thông tin cho Trình Diệu Vi được biết:
[Tưởng rằng mối quan hệ giữa họ sẽ tốt đẹp, ai ngờ là mâu thuẫn và hiểu lầm xảy ra liên tiếp.
Cũng vì quá thất vọng trước hành động của nữ chính, Tư Tử Phàm suýt chút nữa đã có quan hệ với Trình Diệu Lan.]
“Cái gì?” Trình Diệu Vi nhảy dựng lên, đây là tình huống mà cô không ngờ tới nhân.
Một mỹ nam băng thanh ngọc khiết như anh ta mà cũng có lúc suýt bị dính bẫy của Trình Diệu Lan sao? Thật không thể tin nổi.
Nghe hệ thống tường thuật lại mọi chuyện, Trình Diệu Vi có chút bàng hoàng nên tìm một chỗ yên tĩnh rồi ngồi xuống để bình tâm lại.
“Nhất định mình sẽ không để mắc bẫy một lần nữa.”
Một lúc sau, các thành viên trong gia đình cũng tụ họp đông đủ, Tư Tử Phàm xuất hiện.
Có lẽ anh từ công ty đến, trên người vẫn là bộ áo vest chỉn chu.
Bước tới gần bà nội, anh cúi xuống nói vào tai bà nội, thì thầm to nhỏ.
Anh nói với bà nội: “Bà ơi, bây giờ cháu đưa Diệu Vi về nhà nhé.
Chúng cháu phải làm chuyện đại sự, cô ấy sắp tới sẽ mang thai.”
Nghe xong bà cụ vui mừng khôn xiết, vội vã nói:
“Vậy mau đưa cháu dâu về mang thai đi.
Bà rất muốn được bồng cháu.”
Thời gian gần đây, những chuyện vui có lẽ đang lần lượt kéo tới nhà họ Tư.
Bà cười hạnh phúc nói:
“Nếu nhà họ Tư có thêm một em bé, chuyện này chẳng phải tốt lắm sao?”
Những ai có mặt ở đó đều nghe rõ ràng chuyện Tư Tử Phàm nói với bà nội, họ không khỏi ngạc nhiên, giương mắt nhìn nhau,
“Mang thai?” Tư Mỹ Ngọc chỉ kịp thốt lên hai chữ, Tư Lâm cũng ngẩn người vì thắc mắc:
“Không phải họ đang muốn ly hôn sao?”
Đây là chuyện hai người bọn họ không thể ngờ tới.
Tưởng rằng có thể tìm cách đuổi Trình Diệu Vi ra khỏi nhà nhưng bây giờ đã khó lại thêm khó.
Nói chuyện với bà nội xong, Tư Tử Phàm đi thẳng tới chỗ Trình Diệu Vi, nở nụ cười nham hiểm.
Tối hôm nay, anh rất háo hức với một đêm nóng bỏng..