Xuyên Sách Nam Phản Diện Này Thật Khó Chiều


"Không nghĩ tới Mộc tiểu thư đây lại có bạn trai sớm như vậy đấy!" Bạc Tư Yến không kiềm chế được nội tâm, mở miệng châm chọc.
Mộc Nghiên có chút không vui trước thái độ của Bạc Tư Yến, hơi nhíu mày, lạnh giọng đáp:
"Cũng giống đạo diễn Bạc mà thôi, không phải anh cũng đang hẹn hò với bạn gái à?"
Bất ngờ bị phản bác lại, Bạc Tư Yến á khẩu, Bạch Cửu Giai bên cạnh cũng khó chịu khi thấy Bạc Tư Yến vẫn để ý đến Mộc Nghiên.
Cô ta không nhịn được mà chen ngang: "Anh Tư Yến, chúng ta mau vào trong đi, khách hàng còn đang đợi đó."
Bạc Tư Yến có chút không cam tâm nhìn Mộc Nghiên và Phó Cẩn Dật, nhưng cuối cùng vẫn nắm tay Bạch Cửu Giai đi vào bên trong trường đua Phong Lãng, vẫn còn khách hàng quan trọng đang đợi, họ không thể chậm chễ.
Thấy hai người kia rời đi, Mộc Nghiên cũng không nói gì, trực tiếp phớt lờ rồi đi lên xe.

Nhìn một loạt hành động của cô, Phó Cẩn Dật có chút vui vẻ, xem ra cô đã thay đổi, mắt nhìn người đã tốt hơn trước.
Rời khỏi trường đua Phong Lãng, Phó Cẩn Dật một mình đi đến công ty của hắn còn Mộc Nghiên thì quyết định đi dạo trung tâm thương mại, tiện thể mua luôn nguyên liệu nấu ăn.
Mặc dù ngày ngày ở nhà của Phó Cẩn Dật đều có người hầu đi mua nguyên liệu mới nhưng Mộc Nghiên vẫn muốn tự mình đi chọn, cái cảm giác tự chọn lựa một món đồ mà mình ưng ý khiến cô rất hạnh phúc.
Dạo một vòng cửa hàng thời trang nam, Mộc Nghiên chọn được một chiếc áo sơ mi trắng phù hợp với Phó Cẩn Dật, nếu như cô nhớ không nhầm thì còn nửa tháng nữa là tới sinh nhật của hắn.
Chuẩn bị trước còn hơn là đến lúc đó cuống quít lên vì chưa chuẩn bị gì.

Vừa quẹt thẻ trả tiền xong, chưa kịp rời đi chỗ khác cô đã thấy Lạc Vũ Hiên và Lam Tư Ngọc cũng vừa bước vào cửa hàng.
Nhìn đôi cẩu nam nữ mình ghét cay ghét đắng từ kiếp trước đến kiếp này Mộc Nghiên thầm chửi thề trong lòng.
Chết tiệt! Không biết hôm nay là ngày gì nữa, sao mà cô xui xẻo thế không biết, vừa nãy đã gặp phải Bạc Tư Yến và Bạch Cửu Giai thì thôi đi.

Bây giờ lại chạm mặt đôi cẩu nam nữ Lạc Vũ Hiên, con mẹ nó, thành phố này sao mà nhỏ bé thế không biết.
Khẽ liếc nhìn Lạc Vũ Hiên một cái, Mộc Nghiên khinh thường ra mặt, định bụng xoay người rời đi thì bị cô nhân viên cửa hàng gọi lại:
"Mộc tiểu thư xin đợi một chút!" Cô nhân viên gấp gáp nhìn Mộc Nghiên, hơi ngại ngùng nói tiếp:
"Hôm nay cửa hàng chúng tôi đang có chương trình khuyến mại, vị khách thứ 99 sẽ được nhận một phần quà nhỏ, vừa hay người đó là cô."
"Khuyến mại sao?" Mộc Nghiên hơi cau mày nhìn cô nhân viên.
"Dạ, đúng rồi ạ." Cô nhân viên cười tươi nói, "Nhưng trước tiên tiểu thư phải thực hiện một nhiệm vụ nhỏ."
"Nhiệm vụ gì?" Cô có chút tò mò hỏi.
Thật ra Mộc Nghiên cũng không có hứng thú lắm với món quà gì gì đó mà cô nhân viên kia nói, chỉ là hiện tại còn khá sớm nên cô cũng không vội, vậy nên cô mới nán lại.
"Chính là chụp ảnh lưu niệm cùng bạn trai hoặc là bạn đi cùng ạ."
"À...e là không được rồi.

Hôm nay tôi đến đây một mình." Cô cười trừ nhìn cô nhân viên đáp.
Đúng lúc cô nhân viên định nói thêm gì đó thì cậu tài xế đi cùng Mộc Nghiên đi tới chỗ họ, bỗng trong đầu cô nảy ra một ý tưởng.

Có rồi, không phải chỉ là chụp một tấm hình thôi sao, cậu tài xế riêng của Phó Cẩn Dật này cũng không tồi.
Bề ngoài cậu ta cũng rất ưa nhìn, dù không phải một soái ca nhưng nhan sắc hay vóc dáng đều đạt chuẩn, miễn cưỡng có thể chấp nhận.
Bỗng nhiên bị Mộc Nghiên nhìn chằm chằm, cậu tài xế có chút ngượng, rụt rè nhìn cô hỏi:
"Mộc tiểu thư, cô có gì phân phó ạ?"
"Cậu cùng tôi chụp một bức ảnh đi." Mộc Nghiên vui vẻ đề nghị.
Cậu tài xế ngạc nhiên nhìn cô, xua xua tay ý muốn từ chối: "Như vậy đâu thể được..."
"Chỉ một tấm thôi, không sao đâu." Cô không ngừng ra sức nài nỉ.
Cuối cùng, sau một phút đồng hồ đấu tranh tâm lý cậu tài xế cũng quyết định làm theo yêu cầu của cô.

Mặc dù Phó Cẩn Dật đã căn dặn cậu phải thực hiện mọi yêu cầu của cô nhưng mà chuyện này có chút không phải phép, hơn nữa nếu để hắn thấy được tấm hình cậu và Mộc Nghiên chụp chung chắc chắn sẽ nổi giận cho mà coi.
Dù biết trước kết cục nhưng cậu tài xế vẫn ngậm đắng nuốt cay thực hiện, yêu cầu của bà chủ tương lai cậu không thể từ chối.
Cảnh tượng Mộc Nghiên thân mật cùng cậu tài xế chụp ảnh đã bị Lam Tư Ngọc chụp lại, cô ta nhân cơ hội gửi lên nhóm lớp, tiện thể thêm mắm dặm muối để bôi nhọ cô.
Bên này, sau khi lấy được món quà từ cô nhân viên, Mộc Nghiên cũng ra về.
Cô mang một tâm thế vui vẻ về nhà đâu hay biết rằng tấm hình cô chụp chung với cậu tài xế đã bị Lam Tư Ngọc tung lên Weibo.
Rất nhanh bài viết của cô ta đã được cộng đồng mạng hưởng ứng nhiệt tình, Mộc Nghiên một lần nữa lên hot search với tiêu đề hot.
#Tin hot: Nữ minh tinh Mộc Nghiên thay người yêu như thay áo! Đâu mới là tình nhân thật của cô ta?
Phía dưới bức ảnh là hàng ngàn comment về cô, có người thì nói tốt về cô cũng có người nhân cơ hội mà hắt nước bẩn vào cô, chỉ sau vài phút đồng hồ cô lại một lần nữa nổi tiếng.
Lúc này, ở nhà của Phó Cẩn Dật, Mộc Nghiên vừa bước chân vào phòng khách đã thấy hắn ngồi ở kia, mơ hồ sắc mặt còn rất xấu.
Mộc Nghiên giao nguyên liệu cho người hầu, sau đó rụt rè đến ngồi xuống đối diện hắn, nhẹ nhàng hỏi:
"Phó tiên sinh, sao anh lại về sớm thế?"
Phó Cẩn Dật không có trả lời Mộc Nghiên  mà chỉ nhìn chằm chằm cô, hơn nữa vẻ mặt hắn lúc này rất đáng sợ, giống như là muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Mộc Nghiên thầm nuốt nước bọt "Ực" một cái, ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.

Rõ ràng chiều nay tâm trạng của hắn còn rất tốt, vậy mà hiện tại lại nổi giận vô cớ là sao? Cô đâu có làm gì hắn đâu nhỉ?
"Phó Cẩn Dật, anh làm sao vậy? Sao nhìn tôi chằm chằm vậy?"
Bị nhìn chằm chằm đến khó chịu, Mộc Nghiên không chịu nổi mà cao giọng nói.

Lúc này Phó Cẩn Dật mới có phản ứng, hắn ném chiếc IPad cho cô, rồi lạnh lùng nói:
"Cô tự xem đi!"
Mộc Nghiên nhận lấy chiếc IPad, rồi cẩn thận xem xét.

Nhìn dòng hot search về mình, Mộc Nghiên mới nhận ra vấn đề, hóa ra Phó Cẩn Dật là đang giận cô chuyện này.
Chậc chậc, bộ dạng của hắn hiện tại thật giống một bình giấm chua nha..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui