Xuyên Sách Nguyện Làm Lão Bà Bá Tổng


Đường Lệ đi dạo một vòng lầu năm,tìm tới phòng bao của Kỳ Ý Hàn tại cửa lưu lại một vật người bình thường không thể thấy, liền đi những tầng khác.
Nàng dự định trước tiên tìm mấy người ca ca của Kỳ Ý Hàn phái tới.
Một bên khác
Nhân viên truyền đạt lời của Đường Lệ cho Bạch Thanh Dương, Bạch Thanh Dương trên mặt lộ ra thần sắc hoang đường:"Làm sao có thể! Đường Lệ không có khả năng đối với ta như vậy"Đường Lệ có nói qua không có hắn sẽ sống không nổi, Bạch Thanh Dương căn bản tin tưởng nàng như vậy! Nhưng thái độ nhân viên kiên quyết, trên tay còn cầm danh sách thanh toán cho hắn nhìn :"Đây là danh sách đêm nay, đến lúc đó Bạch tiên sinh nhất định phải thanh toán xong mới có thể rời đi"
Bạch Thanh Dương nhìn thoáng qua tờ danh sách, có chút luống cuống
Hai ngày nay hắn chính ở đây chính là phát tiết cơn giận buổi tối hôm kia Đường Lệ không giúp hắn cho nên không có tiết chế, một bình rượu ở đây cũng mười mấy vạn, đêm nay hắn kêu một số người tới đều đã là năm sáu bình,cộng thêm cái khác thì đã hơn 100 vạn.
Nhìn hắn dùng những đồ tốt nhất mà nghĩ hắn có tiền,những thứ này đều là Đường Lệ phái người chuẩn bị cho hắn,chính tiền hắn kiếm được tổng cộng mới được mấy trăm vạn ,đêm nay tiêu phí muốn hắn đến thanh toán, chỗ đó hắn không bỏ đường.
Nghĩ tới đây Bạch Thanh Dương càng thêm luống cuống.
Tuần Thiến cũng hoảng, Bắc quá so với bản thân Dương có bình tĩnh một chút, vội nói:"Thanh Dương nhanh gọi cho Đường tiểu thư hỏi một chút"
Bạch Thanh Dương lập tức hoàn hồn, lấy điện thoại di động gọi cho Đường Lệ.
Đường Lệ vừa vặn tìm ra mấy người của ca ca Kỳ Ý Hàn, từ trên người bọn họ tìm ra một bình thuốc.
Cầm thuốc tại chóp mũi ngửi ngửi, quét mắt về phía mấy người đang ngồi xổm bên tường luôn lẫy bẩy, hừ lạnh một tiếng:" Nói đi, các người dự định làm sao đối với lọ thuốc này"
Mấy người ngồi xổm ở nơi hẻo lánh run lợi hại hơn đến bây giờ bọn hắn vẫn cho rằng là mộng.
Bọn hắn căn bản không biết hành tung của bọn hắn thế nào là bị bại lộ, cũng không biết nữ nhân này lúc nào xuất hiện, càng không biết nữ nhân này làm sao để động thủ làm bọn hắn hiện tại toàn thân đều đâu đến co rút.

"Không muốn nói?"Đường Lệ khóe miệng khẽ nhếch trong tay tung tung bình thuốc, ngữ điệu nhẹ nhàng ,lại mang theo cho người ta cảm giác sợ hãi.
"Vậy ta liền đem bình thuốc này cho các người uống hết để các ngươi tự giải quyết lẫn nhau thế nào? Mấy nam nhân khẳng định rất kích thích"
Mấy người"..."
Đối diện là ác ma đi!
Như thế âm hiểm!
" Ta nói...ta nói "
Lúc này còn ai dám không nói, không nói liền đợi đến bạo..

cúc.
"Chúng ta được mua lên lầu năm chờ và đưa cái này,đến lúc đó nàng sẽ nghĩ cách cho thuốc vào rượu để cho Tứ gia uống"
"Đông gia sẽ nghĩ biện pháp đêm hai vị gia cùng Tứ gia uống rượu dẫn đi chỉ cần Tứ Gia uống rượu, chúng ta lại đem nữ nhân Đông gia đã sớm chuẩn bị đưa vào, rồi quay video là được rồi."
" Ách"Đường Lệ nhẹ ách một tiếng, mấy người lại run lên,nàng nhìn về phía mấy người đang muốn nói cái gì, điện thoại đột nhiên vang lên.
Lấy điện thoại ra xem, là tiểu Bạch kiểm, trực tiếp để treo, hỏi tiếp mấy người" Đông gia là ai?"
" Là Kỳ đại thiếu"
Đường Lệ quyết định trực tiếp đem những người này giao cho báo tin của kỳ Ý Hàn xử lý,điện thoại lại tiếp tục vang.

Đang chờ Bảo tiêu tới, Đường Lệ lại nhận được điện thoại của Bạch Thanh Dương.
Nàng suy nghĩ một chút, vẫn nhận điện thoại ,mở miệng liền nói:" Quan hệ giữa chúng ta đến đây là kết thúc ,về sau không cho phép gọi điện cho ta"
" Vì cái gì "
Thanh âm của đối phương nghe đặc biệt ủy khuất.
Đường Lệ không chịu nổi: "Ta đã kết hôn.

Mam nhân của ta chỉ có thể là chồng ta".
" Ta không tin ,chúng ta có thể gặp nhau một lần được không?"
"Không rảnh"
Đường Lệ nói xong liền cúp điện thoại ,cho bạn Thanh Dương vào danh sách đen.

Lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân, rất nhanh bảo tiêu của Kỳ Ý Hàn đã tới.
Bọn hắn nhìn thấy Đường Lệ rõ ràng sửng sốt một chút, vô ý thức cảm thấy bị phu nhân này không có ý tốt.
Bảo tiêu rất mau báo cáo sự việc cho Kỳ Ý Hàn.

Kỳ Ý Hàn còn chưa kịp mở miệng ,ngồi bên cạnh Từ Thế Trạch liền ách một tiếng,đung đưa chén rượu đặc biệt không thể tin nổi:"Trong nhà ngươi những người kia đúng là chưa từ bỏ ý định thủ đoạn càng ngày hạ lưu còn có..

vị phu nhân của ngươi sẽ tốt bụng như vậy sao ?Tại sao ta có cảm giác nàng cố ý?"
Kỳ Ý Hàn vốn sắc mặt lạnh băng càng thêm âm trầm hai phần ,hắn lạnh lùng đối với bảo tiêu nói:" Bẻ gãy cánh tay của bọn hắn trực tiếp đưa về nhà chính đi, nói cho bọn hắn, lần tiếp theo bị bẻ cánh tay không phải là những người này....!lại để cho nơi này người khác quản lý"
"Dạ"
Bảo tiêu rời đi ,Thượng Quan Mặc mới từ nước ngoài trở về, không hiểu gì liền hỏi :"Ta đi ra ngoài 2 năm, đến cùng xảy ra chuyện gì?"
Kỳ Ý Hàn căn bản không nghĩ tới Đường Lệ, bưng rượu lên uống Từ Thế Trạch lại có tâm tình bát quái ,liền cùng hắn nói một câu:"Người cũng biết, Ý Hàn muốn tiếp quản kỳ thị, nhất định phải cưới Đường gia tiểu thư kia."
"Đúng thế, nghe nói Kỳ lão gia tử rất thích nàng."
"Đấy, nàng chính là ỷ vào lão gia tử thích, gả cho kỳ Ý Hàn về sau thì sự coi Ý Hàn như máy rút tiền, không nói còn vì tư lợi mà Ý Hàn tại nhà chính bị khinh bỉ nàng còn thêm dầu vào lửa, còn có..."
Từ Thế Trạch lúc đầu muốn nói cho hắn Đường Lệ ở bên ngoài còn nuôi tiểu Bạch kiểm.

Nhưng nhìn thấy sắc mặt của kỳ Ý Hàn quá nặng, gì không có đem lời này nói ra, cuối cùng tổng kết lại:"nếu không phải có kỳ lão gia tử,Ý Hàn đã sớm cùng nàng ly hôn"
Thượng Quan Mạc nhìn xem Kỳ Ý Hàn, hảo tâm nhắc nhở:"Nữ nhân như vậy để bên người sớm tối sẽ là tai họa,người tốt nhất nên sớm giải quyết."
" Biết "Kỳ Ý Hàn đã sớm có dự định, cũng không muốn quan tâm đến Đường Lệ, liền cùng hai người trò chuyện chuyện khác.
Rất nhanh quản lý hội sở tới bồi tội cho Kỳ Ý Hàn cũng nói:"Lão bản hôm nay đến đây,nói sẽ đích thân xử lý việc này"
"Tư Đồ Cẩn cũng tới? Hắn không phải đang dưỡng bệnh sao?" Từ Thế Trạch bất ngờ, Tư Đồ Cảnh cùng bọn hắn cũng rất thân nhau, nhưng thân thể không tốt, cho nên mọi người cũng không có thời gian gặp mặt nhiều.
Quản lý giải thích: Mỗi tháng nay là bạn sẽ tới kiểm tra sổ sách một lần, vừa hay hôm nay là thời gian kiểm toán.

"Rất lâu không gặp Tư Đồ Cẩn, ta muốn đi gặp hắn một chút."
Tư Thế Trạch nói xong đứng lên hỏi hai người kia:" Các ngươi có đi không?"
"Không đi"
Từ Thế Trạch cùng đi sau quản lý, Thượng Quan Mặc cùng Kỳ Ý Hàn đụng đụng chén rượu, Thượng Quan Mặc hỏi:"Kỳ thúc bệnh thật không cách nào trị sao?"
"Ừ"
Hai năm nay,Kỳ Ý Hàn đã tìm các bác sĩ giỏi trong và ngoài nước, nhưng lão gia bệnh đã hết cách,ai cũng bất lực.
Thượng Quan Mặc vỗ vỗ bờ vai của hắn, biết Kỳ Ý Hàn để ý cha hắn, liền khuyên nhủ:" Chết sống có số, ngươi đã tận lực, nghĩ thoáng một chút." Nói xong tiếp tục uống rượu cùng hắn.
Sau một lúc, điện thoại di động của hắn vang lên.
Thượng Quan Mặc nghe, Kỳ Ý Hàn một mình uống rượu.
Thượng Quan Mặc tiếp điện thoại xong sau nói với hắn:" Xin lỗi, trong nhà ta có chút chuyện, hôm nào tụ họp."
Nói xong bưng chén rượu lên cùng Kỳ Ý Hàn đụng chén, nâng cốc, chén uống rượu xong rồi liền đi.
Trong phòng chỉ còn một mình Kỳ Ý Hàn, hắn dựa lưng vào ghế salon,hơi ngước đầu nhắm mắt lại, mặc dù che giấu tất cả cảm xúc,quanh thân tản ra một cỗ bất lực.
Bởi vì là khi hắn sinh ra mấy người anh đã trưởng thành, giữa bọn hắn cũng không có tình cảm, ngược lại bởi vì hắn có thiên phú kinh doanh và được cha thiên vị, hắn liền thành chướng ngại vật của bọn hắn, cái đinh trong mắt, không ít chuyện làm cho người ta buồn nôn.
Nghĩ đến chuyện đêm nay,khoé miệng của hắn liền nhấc lên một nụ cười lãnh khốc:
"Phụ thân,đây là người muốn cho nhà hoà thuận yêu thương"
" Nhưng ta đã cho bọn hắn rất nhiều cơ hội,là bọn hắn không trân quý, nếu như người đi thật, ta sẽ không để ý tới tình thân ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận