Sau khi trở về từ nhà họ Giang, Ôn Du nghỉ ngơi hai ngày rồi mới vào đoàn.
Cô vào đoàn làm phim [Hoán đổi số phận], nhưng cái tên này bây giờ đã được đổi thành [Một lần bất cẩn biến thành em].
Kịch bản kể về chàng trai và cô gái đến từ những gia đình hoàn toàn khác nhau, bởi vì mâu thuẫn gia đình nên hai người đã nói ra cùng một lời cầu nguyện trong một đêm, thế là hai người vô tình trao đổi thân phận cho nhau.
Nhưng đó không phải là cuộc hoán đổi cơ thể theo bình thường, mà chỉ là hoán đổi thân phận.
Một cô gái được bao bọc trong tình yêu thương ngột ngạt của ba mẹ, bị kiểm soát chặt chẽ cùng với một chàng trai sống trong gia đình giàu có nhưng xa cách, người nhà chỉ gặp nhau một thời gian ngắn vào bữa sáng đã dẫn đến tính cách tàn nhẫn cực đoan của anh, hai người họ trao đổi thân phận, mở ra hàng loạt câu chuyện.
Trong câu chuyện, lúc mới bắt đầu nữ chính đạt được thì hoàn toàn mặc kệ người nhà của mình, sẽ cảm thấy thoải mái, nhưng khi một mình ở trong biệt thự lớn với thời gian dài lại bắt đầu lạc lõng, chậm rãi chủ động gắn kết với người nhà của mình, khiến người nhà lạnh nhạt trở nên có cảm xúc của con người.
Còn ở một bên khác, chàng trai bướng bỉnh cực đoan đối mặt với tình yêu ngột ngạt của ba mẹ, ngay từ đầu anh ta đã phản kháng quyết liệt, điều này hoàn toàn khác với nữ chính nhẫn nhục chịu đựng, sau vài lần hai bên va chạm nhau, ba mẹ anh ta đành phải dịu đi, nhưng cũng bởi vì những điều chung sống nhỏ bé trong cuộc sống đã khiến chàng trai cũng cảm nhận được hơi ấm của gia đình.
Nam nữ chính cũng bắt đầu tiếp xúc vì sự hoán đổi thân phận, dần dần nảy sinh tình yêu.
Trọng tâm ở trong đây là gia đình và tình yêu, cho nên vai đàn chị do Ôn Du thủ vai không có nhiều cảnh quay.
Vốn dĩ cô yêu nam chính, kết quả khi nam chính biến thành con gái, lại còn là một cô gái có mối quan hệ bí ẩn với người cô thích nên cô không vui, nảy sinh ghen ghét và muốn bắt nạt nữ chính.
Nào biết không chỉ không bắt nạt thành công, ngược lại còn bị nữ chính thả thính, thay lòng đổi dạ khiến cô trở thành là một mỹ nữ ngốc vừa xinh đẹp vừa khôi hài.
Không có người xấu thực sự trong bộ phim ngọt ngào này, mỗi người đều cố gắng trở nên tốt, kể cả cô, nữ chính thứ tư hay thứ năm?
Nhưng dù không có nhiều cảnh diễn Ôn Du vẫn vào đoàn sớm, dù sao thì cô cũng là nhà đầu tư lớn nhất, nếu thua lỗ, thì tất cả thua lỗ đều là tiền của cô! Bộ phim nhất định phải quay tốt!
Thật trùng hợp, khi Ôn Du đến phim trường, cô phát hiện ra hai người khó chịu móc mỉa cô từ lần trước cũng ở đây.
Khi hai bên gặp nhau, hai cô gái đó đều sững sờ.
Ôn Du cảm thấy có lẽ hai người họ đang bốc phốt, đây là duyên phận may mắn gì vậy?
"Cô Ôn!" Giọng nói nhiệt tình của Lữ Dụ Tổ vang lên, anh ta chạy nhanh tới, "Bên này, bên này, tôi đã đặt một chiếc ghế bên cạnh tôi, cô có thể xem tất cả nội dung quay trên màn hình bất cứ lúc nào, là có thể yên tâm rồi."
Hai cô gái càng nắm chặt tay nhau, ánh mắt đầy khó chịu.
Lúc đó còn cảm thấy sau này sẽ không bao giờ có thể gặp lại nữa, trong lòng thấy không vui thì nói thẳng ra, suy cho cùng thì ai sẽ lại thích một người theo đuổi một chàng trai đã có bạn gái chứ?
Không ngờ họ đổi đoàn làm phim, thế mà lại gặp phải Ôn Du, nhìn thái độ này của đạo diễn, đoán chừng Ôn Du lại mang tiền đầu tư vào đoàn làm phim rồi!
Lần này họ xong đời rồi.
"Cảm ơn." Ôn Du cười nói cảm ơn, cô quay đầu nhìn Tiểu Vu: "Em mang đồ đến đây đi."
Cô nói với Lữ Dụ Tổ: "Tôi đã mang trà sữa đến cho mọi người."
Lư Dụ Tổ vui mừng, còn nheo mắt cười: "Cảm ơn cô Ôn."
Đoàn làm phim của họ nghèo, diễn viên họ mời cũng không mấy nổi tiếng, ngôi sao lớn nhất là nữ chính, nhưng cô ấy cũng chỉ là diễn viên hạng ba, có chút nổi tiếng, nếu lúc nào mời khách thì sẽ có hơi khoe khoang quá.
Nhưng Ôn Du thì không giống như vậy.
Ai cũng biết gia đình của cô cả này rất giàu, cô bước chân vào làng giải trí chỉ để vui chơi thôi.
Tiểu Vu nhanh nhẹn lấy trà sữa đã chuẩn bị sẵn từ cốp xe ra, nhân viên hiện trường giúp phân phát, một số diễn viên phụ nổi tiếng được Tiểu Vu và trợ lý đạo diễn giúp đỡ phát.
…
"Cảm ơn cô Ôn!"
"Cảm ơn cô Ôn rất nhiều!"
Những âm thanh như vậy thỉnh thoảng vang lên trên trong đoàn làm phim, hai cô gái ở giữa đang run rẩy thì nhìn thấy Tiểu Vu cầm cốc trà sữa đưa đến: "Cho hai người đó."
Họ đã chuẩn bị sẵn sàng để bị đuổi đi.
"Chúng tôi cũng có sao?" Hai cô gái có chút kinh ngạc.
Tiểu Vu cười, nói: "Tất nhiên là có rồi." Cô ấy nhìn thấy sự lo lắng không yên của hai người họ, hào phóng nói: "Cô yên tâm, con người của sếp tôi rất tốt, không để tâm đâu."
Mặt của hai người họ càng đỏ hơn, cầm lấy trà sữa, hai người nhìn nhau, một người nói nhỏ: "Thật ra Ôn Du rất xinh đẹp, cô ấy sinh ra là để vào giới giải trí."
"Cô ấy diễn tốt lắm, hôm đó tôi đã bị sốc nên hoàn toàn không thể diễn được, cảm nhận được ánh trăng sáng người mà nam chính nhớ mãi không quên thật sự ấy…"
Hai người nói xong, ngược lại thở phào nhẹ nhõm, lúc đầu là do thành kiến, nhưng sau khi thực sự quen biết Ôn Du thì thành kiến dần biến mất, họ phải thừa nhận rằng Ôn Du thực ra khá tốt.
Nếu đã như vậy, thì cũng không phải làm khó bản thân nữa.
Hai người lấy điện thoại di động ra chụp ảnh trà sữa, rồi đăng lên Weibo: [Cảm ơn cô Ôn đã tặng tôi trà sữa, ngày nóng mà có một ly trà sữa, thật sự là quá thoải mái rồi!]
Cả hai đều là những diễn viên đặc biệt, kiếm được một hoặc hai nghìn nhân dân tệ mỗi cảnh, nhưng họ đã từng tham gia một số bộ phim truyền hình nổi tiếng trước đó và cũng có lượng fans nhỏ.
Trong bài viết còn đưa cả Ôn Du vào nên ngay khi được đăng lên Weibo, đã có cư dân mạng bình luận: [Ơ? Không phải là Ôn Du đã quay xong cảnh ở bên đó rồi sao?]
[Đừng bảo là Ôn Du không nỡ rời đi, vẫn còn ở lại phim trường để quấy rầy Giang Vân Cẩn đấy nhé?]
[Nghe nói nhân duyên của Ôn Du không tốt, tính gây dựng con đường mới à?]
[Ớ, người đẹp Ôn Du của tôi, có phải là cô ấy lại quay phim mới không?]
Ngao Niệm nhìn thấy bình luận bên dưới bài đăng của mình thì sắc mặt thay đổi, cô ta sợ Ôn Du vì mình mà bị hiểu lầm nên vội vàng giải thích: [Không có, không có, là đoàn làm phim mới, vừa mới khai máy hai ngày trước.]
Vốn dĩ tưởng rằng sau khi giải thích thì sẽ không có chuyện gì.
Rất nhanh, Ngao Niệm đã được gọi đến quay phim.
Trong đoàn làm phim lớn, cô ta chỉ có cảnh là người qua đường, nhưng ở trong thể loại phim truyền hình chiếu mạng này, cô ta cũng nhận được một vai nhỏ, vội vàng chạy đi quay phim.
Khi quay xong cảnh này về, cô ta lấy túi đồ của mình ra, vừa mở điện thoại ra xem, sắc mặt của cô ta lại thay đổi rồi.
Hơn chục bình luận ban đầu, không biết từ khi nào đã lên tới hàng nghìn bình luận!
Mà mở phần bình luận ra xem, toàn bộ đều là: [Thì ra là Ôn Du, mang tiền vào đoàn làm phim để tâng bốc người, rồi thay thế Trình Hiên.]
[Tư bản thật kinh tởm, có thể dễ dàng phá hủy nỗ lực của người khác trong chốc lát.]
[Ôn Du quá đáng lắm rồi, lúc trước đầu tư vào đoàn làm phim thì thôi đi, bây giờ cô ấy vậy mà lại đi bắt nạt một người mới không có quan hệ cạnh tranh với mình, quá kinh tởm rồi.]
[Trình Hiên thật xui xẻo, gặp phải người hưởng lợi tài nguyên như Ôn Du.]
Sắc mặt của Ngao Niệm trắng bệch, vội vàng kéo người chị em: "Tôi xong đời rồi, xong đời rồi, đáng lẽ tôi không nên đăng bài này lên Weibo!"
Người chị em nhìn theo, mắt cũng ngơ ngác luôn, nhưng cuối cùng cũng bình tĩnh lại: "Đừng hoảng, đừng hoảng, trước tiên xem chuyện gì xảy ra đã."
Cả hai nhanh chóng lên trang chủ Weibo để tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Có lẽ không có nhiều dưa để hóng trong những ngày này, hơn một nghìn bình luận được yêu thích đứng đầu tiên, bấm vào sẽ thấy những mục liên quan, lúc này hai người mới đột ngột hiểu ra.
Vài ngày trước có một thần tượng nhỏ tên Trình Hiên đã khóc lóc kể lể với fan, bản thân anh ta đã ký hợp đồng với một bộ phim truyền hình chiếu mạng nhỏ, kết quả đã bị thay thế trước hai ngày mở máy, bởi vì một nữ diễn viên đã đầu tư vào đoàn làm phim.
Ban đầu, fan của Trình Hiên vẫn đang đoán xem rốt cuộc là ai.
Vốn dĩ bộ phim này không có gì nổi bật, khi mở máy tự nhiên cũng không có người chú ý tới, nhưng Weibo của Ngao Niệm lại bị fan của Ôn Du nhìn thấy, đăng lên quảng trường.
Cho nên sự việc này đúng lúc bị một fan của Trình Hiên nhìn thấy, lúc đó mới hiểu thì ra chính là Ôn Du đã bắt nạt thần tượng nhỏ của mình!
Ôn Du có thể mang vốn đầu tư đến bất kỳ đoàn làm phim nào mà cô đến, công chúng hơi phiền chán với việc làm của cô, có chuyện Trình Hiên vô tội bị thay thế, anti- fan của Ôn Du càng quyết tâm truy kích, trực tiếp náo nhiệt đến trở thành tìm kiếm hot.
Ngao Niệm hít một hơi thật sâu sau khi đọc xong.
Cô ta xong đời rồi!
…
Dù tâm trạng suy sụp nhưng Ngao Niệm vẫn buồn như đưa đám chạy đến chỗ Ôn Du nói ra sự thật.
Ôn Du cũng ngạc nhiên một lúc, Trình Hiên khóc lóc kể lể với fan à?
Sao anh ta có thể không biết xấu hổ như thế?
Trước tiên không nói về những điều khác, nỗ lực của anh ta trong vai diễn này là chỉ ở trên giường phục vụ đại gia sao?
Nhưng đối mặt với Ngao Niệm đang thấp thỏm không yên, Ôn Du vẫn mỉm cười vẫy tay: "Không sao, tôi sẽ giải quyết chuyện này."
Ngao Niệm nhìn ngón tay: "Thật sự không sao ư? Không phải là tôi cố ý đâu, tôi chỉ là muốn cảm ơn cô thôi"
Bây giờ minh tinh đều thích được người ta cảm ơn, khi danh tiếng tốt lên, mức độ nổi tiếng của họ trong lòng khán giả sẽ tự nhiên tăng lên.
Ôn Du lại lắc đầu bật cười: "Thật sự không sao!"
Ngao Niệm bị nụ cười của cô làm cho đỏ mặt.
Khi nhìn Ôn Du ở khoảng cách gần, không có bàn tay thần kỳ của thợ trang điểm đoàn làm phim nên cô gần như để mặt mộc.
Lông mày nhìn hơi nhạt và hơi lộn xộn, màu môi cũng nhạt hơn trước rất nhiều, nhưng da vẫn trắng, lông mày vẫn đẹp như trước, ở ngoài đời sao có thể có người xinh đẹp như vậy!
Trước đây cô ta đã nói xấu trước mặt Ôn Du, thật đáng chết mà!
Ngao Niệm được cô khuyên nhủ bèn ngơ ngác quay người rời đi.
Ở bên này Ôn Du cũng nhận được cuộc gọi của quản lý.
Ôn Du không phải nghệ sĩ duy nhất mà người quản lý này làm việc cùng, nếu không thì mấy cái trò trả lại quảng cáo đã nhận của nguyên chủ chắc đủ khiến cô ấy chết đói.
Bởi thế nên hai bên chẳng mấy khi liên lạc, gần như lúc nào có việc mới nhắn hoặc gọi cho nhau.
Lúc này có điện thoại tới, người quản lý bình tĩnh nói: "Em đã biết chuyện trên Weibo chưa?"
Ôn Du: "Em vừa mới biết."
Quản lý: "Vậy thì chị cũng không cần phải giải thích nữa, chuyện tiếp theo em không cần quan tâm đến, nếu em đã đầu tư vào bộ phim này thì chị khuyên em nên tối đa hóa lợi nhuận của mình, cứ để bình luận thích nói gì thì nói một thời gian, thế nào?"
"Hả?" Hình như Ôn Du có chút kinh ngạc, giọng cô dịu đi, tủi thân nói: "Chị thật tàn nhẫn, chỉ vì em không kiếm được tiền cho chị, vậy mà chị thà để cho em bị mắng!"
Quản lý: "… Nói chuyện hẳn hoi!"
Ôn Du hừ một tiếng: "Đừng mà, quản lý yêu quý của em, chị còn nhớ chuyện trước đây chị nói cho phụ huynh em không? Không được, không được, em cũng phải khiếu nại, quản lý của em không quan tâm đến em, em chỉ là một bắp cải nhỏ* ngoài đồng, bị bắt nạt cũng không có ai quan tâm đến ~ lát nữa em sẽ gọi điện cho chồng em ~ "
*Bắp cải nhỏ: ẩn dụ những người không biết gì cả, còn non và xanh.
Giọng nói của Ôn Du ngày càng ngọt ngào, còn tràn đầy oan ức nữa chứ.
Cô nhéo cổ họng mình, giọng õng ẹo khiến cho người ta phát run.
Quản lý run bắn người, đang định chê diễn xuất của Ôn Du quá giả tạo thì người trợ lý lại mang đến một chiếc điện thoại công việc khác, trên đó bất ngờ xuất hiện hai chữ: Tổng giám đốc Giang.
Sắc mặt cô ấy hơi thay đổi, không còn luyến tiếc điều gì: "Em không cần khiếu nại nữa, phụ huynh em đã chủ động gọi điện qua rồi."
Ôn Du: ?
Ôn Du vội vàng cúp điện thoại, giả vờ như không nghe thấy gì.