Xuyên Sách Thập Niên 70 Mỹ Nhân Trời Sinh Có Thần Lực


Nhà họ Triệu ở tầng ba.

Hai người đàn ông có chân dài và bước nhanh, chỉ trong chốc lát đã đến cửa.

Triệu Minh vừa cho chìa khóa vào ổ khóa thì cánh cửa đã được mở ra.

Trước mắt là một người đàn ông gầy gò mặc đồ công nhân của nhà máy thép.

Người này nhìn thấy Cố Khanh có chút ngạc nhiên, nhưng ánh mắt ngạc nhiên ấy nhanh chóng thu lại, " Bố.

"

" Dư Bình đã về rồi à.

Đến đây, giới thiệu cho con một chút, đây là Cố Khanh.

" Công việc của hai người ở các phương diện không có gì liên quan đến nhau, nên Triệu Minh cũng không giới thiệu cặn kẽ công việc của hai bên, chỉ coi như tiểu bối bình thường giới thiệu.


Hơn nữa Dư Bình làm con rể nhà ông, với tình huống của con gái mình, ông vẫn hy vọng Dư Bình có nhiều thời gian ở bên cạnh con gái mình hơn.

Tất nhiên, nếu Dư Bình có khả năng thăng tiến thì đó là năng lực của thằng bé.

Triệu Minh không phải người mù quáng đến mức cắt đứt cơ hội của người khác, nhưng ông cũng không có tham vọng lớn.

Ông hài lòng với việc làm việc ổn định ở xưởng thép.

" Cố Khanh, đây là con rể tôi, Dư Bình.

"

Hai người chỉ đơn giản gật đầu chào hỏi, Dư Bình mời Cố Khanh vào nhà ngồi, sau đó như thường lệ đi tắm rửa.

Triệu Minh không giống nhiều bậc trưởng bối khác, không lấy sự trầm tính của con rể nhà mình ra để tự ti hoặc làm giảm giá trị của anh trước mặt khách.

Mỗi người có tính cách riêng, và việc Dư Bình có tính cách như vậy là điều bình thường.



Nếu Cố Khanh vì điều đó mà cảm thấy xa cách với gia đình họ Triệu, thì Triệu Minh cũng không cảm thấy cần phải duy trì mối quan hệ này.

Dù sao, ông giúp đỡ Cố Khanh cũng là vì sự tín nhiệm của lão thủ trưởng.

Bất quá, cháu trai của lão thủ trưởng tự nhiên cũng không để cho ông thất vọng.

Dù nhìn thấy tình cảnh của Dư Bình, trong mắt anh không có chút khinh thường nào, khác hẳn với những người hay tỏ ra kiêu ngạo và coi thường Dư Bình.

Con rể của ông, ông cũng chưa từng trách móc.

Những cái kia thường xuyên lỗ mũi hướng lên trời ở khu nhà công nhân dù miệng nát cũng không cầu được ông.

Phàm là đến cầu ông, ông một cái cũng không thèm đáp ứng.

" Bố.

" Thấy có khách đến, Triệu Điềm lập tức tiến lên chào đón một cách nồng nhiệt.

Dù rất nhiệt tình, nhưng ánh mắt của cô cũng rất chân thành, không giống nhiều phụ nữ khác nhìn Cố Khanh như một miếng thịt béo, điều này khiến Cố Khanh cảm thấy có thiện cảm với chị gái này.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận