Xuyên Sách Thập Niên 70 Mỹ Nhân Trời Sinh Có Thần Lực


Sau bữa ăn, Triệu Minh cảm thấy có chút xin lỗi và tiễn Cố Khanh xuống lầu.

Cố Khanh hiểu ý của ông, nói chuyện cũng thân thiện hơn, " Triệu thúc, thúc dừng bước đi, cháu tự về được rồi.

"

Triệu Minh lăn lộn lâu như vậy, ít nhiều cũng học được chút khéo đưa đẩy.

Ông cười nói: " Khách khí với Triệu thúc cháu làm gì, thúc còn muốn tâm sự với cháu nhiều hơn nữa, nếu không biết cháu phải về với ông cụ, thế nào thúc cũng phải giữ cháu ở nhà mình một đêm.

"

Nói như vậy, Triệu Minh trong lòng tính toán vẫn là giải thích một phen, lão thủ trưởng với ông có ân, vậy Cố Khanh chính là cháu trai trong nhà mình, hai nhà cũng không thể nảy sinh hiềm khích.

Sau khi xuống lầu, ông mới chậm rãi nói đến việc này.


" Cố Khanh à, chuyện vừa rồi cháu cũng đừng quá để ý, con rể thúc tình huống trong nhà có điểm đặc biệt.

Bọn họ cả nhà tuy rằng đều là nông dân, nhưng làm người cũng không tệ.


Thôn Thanh Dương cách chúng ta huyện thành có chút xa, bình thường hai nhà chúng ta cũng liên lạc được ít, em gái nó nếu không phải thật sự có việc, không chừng cũng sẽ không tới.

Con bé còn mang theo nhiều đặc sản núi rừng như vậy cùng thịt lợn rừng, nhà thúc Tiểu Điềm chính là đau lòng người nhà bọn họ...!"

Cố Khanh càng nghe càng thấy không thích hợp, anh hỏi: " Triệu thúc, nhà bọn họ là ở chỗ nào trong thôn Thanh Dương thôn ạ? "

Anh cuối cùng hiểu tại sao mình lại thấy Dư Bình có vẻ quen thuộc, vì hắn và cô gái kia có vẻ mặt mày vài phần giống nhau.

" Làm sao vậy? Cháu đã từng đến thôn Thanh Dương à? "


Cố Khanh gật đầu: " Cháu đã đi qua một lần, có thể cháu biết gia đình bọn họ.

"

Tối hôm qua, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, anh đã quay lại tìm cô gái đó trong núi một lần nữa, nhưng không gặp được người cũng không thấy thịt heo rừng.

Dù anh không thấy cô ấy mang thịt heo rừng đi như thế nào, nhưng nghĩ đến kỹ năng của cô ấy, việc mang đi một con heo rừng hẳn không phải là vấn đề.

Lúc đầu Cố Khanh còn có chút nghi ngờ, một cô gái nông thôn sao lại có thân thủ tốt như vậy, thật sự rất đáng hoài nghi.

Nhưng là, khi anh theo dấu vết tìm đến nhà của họ, những nghi ngờ của anh gần như đã được tiêu trừ.

Dù có được cố tình che giấu, nhưng dấu vết vẫn còn khắp nơi.

Bọn họ cùng đặc vụ địch triền đấu nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua đặc vụ địch nào hành sự cẩu thả như vậy.

Lại liên tưởng đến bộ dáng ngày hôm qua ở trên xe nhìn thấy cô ấy, người nọ tám chín phần mười chính là em gái của Dư Bình.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận