Xuyên Sách Thập Niên 70 Mỹ Nhân Trời Sinh Có Thần Lực


Cố Khanh cũng không nghi ngờ việc cô ấy tiếp cận mình là có mục đích.

Bởi anh đến nhà Triệu thúc hoàn toàn là quyết định bất ngờ, theo tính cách trước đây của anh, chắc chắn anh sẽ không đi, và anh cũng tin tưởng vào người của ông nội mình.

Vì vậy, nếu là cô gái đó, có lẽ Cố Khanh anh có thể thử một lần.

Triệu Minh mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng đối phương không nói tỉ mỉ hiển nhiên chính là không muốn nói hoặc không thể nói, cho nên ông cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ nói đến vị trí của nhà họ Dư.

" Nhà bọn họ cách cửa thôn rất xa, sau lưng có một ngọn núi, phía trước gần sông cách giếng nhỏ không xa lắm, phong cảnh khá đẹp.

Đúng rồi, trước cửa nhà bọn họ có một gốc cây hạt dẻ rất lớn.

"

Cây hạt dẻ, đúng rồi.

Cố Khanh khóe miệng mỉm cười, nói: " Triệu thúc, cháu có thể đã gặp cô gái kia, phiền thúc đi gọi anh rể xuống giúp cháu, cháu nói chuyện với anh, nếu thích hợp cháu muốn gặp cô ấy.


"

Triệu Minh như thế nào cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển như vậy, thế nhưng nghĩ tới tính tình con rể mình, ông vẫn nhịn không được nói: " Cháu thật ra cũng biết con rể thúc nó lo lắng chính là cái gì, nhà bọn họ cùng nhà cháu chênh lệch quá lớn, nó sợ em gái mình đến nhà cháu sẽ chịu ủy khuất.

"

" Triệu thúc, cháu nếu là thật cùng cô ấy có duyên phận, cháu khẳng định sẽ đối xử tốt với cô ấy.

Về việc đi cùng quân đội, những chị dâu từ nông thôn không phải ít, ai lại vì cô ấy từ nông thôn đến mà coi thường? Đó là phạm sai lầm! Còn về gia đình cháu, thúc nhìn ông nội cháu, chẳng lẽ thúc cũng không tin người nhà mình sao? "

Nói như vậy cũng có lý, một mối duyên tốt như vậy ông không có lý do gì để từ chối.

" Được rồi, cháu đợi một chút, thúc sẽ lên gọi người.

Hoặc là cháu lên trực tiếp? Đều là người nhà cả.


"

Cố Khanh nhìn trời, nhíu mày nói: " Không thì thế này, Triệu thúc, thúc về bảo anh rể một tiếng, sáng mai cháu sẽ chính thức đến thăm.

"

Nghe vậy, Triệu Minh cảm thấy hôn sự này đã gần như được quyết định.

Người này là người có trách nhiệm, con rể của ông cũng nên yên tâm rồi, gia đình họ cuối cùng cũng có thể giúp đỡ gia đình Dư.

" Được, tốt lắm, tối nay thúc sẽ giúp cháu nói tốt với nó một tiếng.

"

" Đa tạ Triệu thúc! "









Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận