Buổi tối đúng là có một bữa tiệc được tổ chức tại một phòng tiệc của khách sạn này.
Họ còn có rượu, giáo viên cho phép hết rồi sao?
Lúc tiến vào cũng chẳng có gì lạ là bao, từng người lên hát hò.
Bên dưới là một mảnh hỗn loạn nhảy múa điên cuồng trên tay mỗi người là một ly rượu.
Bạc Hạ Cửu cũng cầm ly rượu đứng ở một góc khuất chút, chính là không để ai biết cô ở đây.
Từng ly từng ly được trôi hết xuống cổ họng.
Cô đoán chắc giờ phía bên Tiêu Dạ cũng không tốt đẹp gì.
Bạc Hạ Cửu đoán đúng phía bên anh không tốt hơn là bao, anh bị kéo ngồi sát lại với Dĩnh Như.
Cô nàng đỏ hồng cả mặt, ấp a ấp úng bị người ta lười cho uống rượu giờ say xỉn một chỗ bám lấy Tiêu Dạ thổ lổ đủ kiểu.
Mấy người kia thấy anh chẳng hề hấn gì có chút mất thú vị bèn giở bài cũ cho thuốc vào rượu mời anh uống.
Tiêu Dạ lúc đầu chỉ chăm chăm kiếm Bạc Hạ Cửu không để ý đến ly rượu đã bị đụng vào.
Bạc Hạ Cửu đứng một nơi khuất tối om đến khi phát hiện ra thì cô đã chuẩn bị rời đi.
Tiêu Dạ uống lấy một ngụm rượu rồi đặt ly xuống đứng lên đi theo.
Bước dọc hành lang, cả cơ thể dần nóng lên.
Bước đi của anh có chút khó nhọc, hơi thở cũng nặng nề.
Lúc đuổi kịp cô thì cũng vào được thang máy.
Tiêu Dạ với khuôn mặt đỏ hồng nhìn Bạc Hạ Cửu.
Cô hôm nay thật xinh đẹp, chiếc áo ôm gọn vòng eo, cùng chân váy ngắn đuôi cá.
Mái tóc được thả ra dài nửa lưng.
Nhưng khuôn mặt cô lại đỏ ửng lên, vì chút cồn mà đôi mắt cụp xuống để lại hàng mi dài cong vút.
Bạc Hạ Cửu say rồi!
Thang máy đưa tới tầng 5, Bạc Hạ Cửu mới mở mắt, trước mắt cô là bóng dáng lớn vai rộng của Tiêu Dạ.
Cô vẫn mơ màng nhìn anh.
Thấy thang máy sắp đóng, Tiêu Dạ kéo cô đi ra ngoài, trở về căn phòng 503.
Bạc Hạ Cửu vừa bước được vào cửa đã nhanh bị Tiêu Dạ tóm.
Cuống quýt hôn lấy môi cô không rời.
Cánh cửa khép lại, Bạc Hạ Cửu lưng dựa vào cửa, tay ôm lấy cổ Tiêu Dạ.
Môi bị hôn đến thiếu không khí mới thả ra, anh lần xuống cổ hôn từng chút một.
Áo bị cởi ra vứt thẳng xuống nền sàn lạnh lẽo, Tiêu Dạ nắn bóp cặp bồng đào rồi cắn mút.
Kích thích của cồn và kích thích cơ thể khiến Bạc Hạ Cửu rên lên, cũng chính tiếng rên đó khiến cái lí trí của Tiêu Dạ đứt quãng.
Động tác gần như gấp rút, trút bỏ quần áo trên người cô xuống.
Ngón tay thò xuống phía dưới, không ngừng ma sát nơi *** ***** bắt đầu ẩm ướt.
"A" Hạ Cửu cả người run lên, động tác của Tiêu Dạ ngày càng nhanh chỉ mới chạm thôi đã khiến cô ra rồi.
Bạc Hạ Cửu khuỵu xuống, chân không thể đứng vững được.
Tiêu Dạ cởi quần áo của bản thân vứt đầy trên nền sàn.
Bế cô lên đặt trên giường, môi phủ lấy nhũ hoa ngậm nó.
Tay còn lại thò xuống dưới từ từ cắm vào hoa huyết đã ướt nhẹp.
Ngón tay đâm vào rồi rút ra không ngừng, một ngón rồi lại hai ngón đút vào.
"Ưm....a..m" Bạc Hạ Cửu chịu không nổi sự kích thích cả người cong lên rên la kích tình.
Đến khi cao trào cả người đỏ ửng cong lên như con tôm luộc.
Tiêu Dạ rút ngón tay ra, đưa lên miệng cô đút vào, hai ngón tay kẹp vào chiếc lưỡi nhỏ trêu đùa.
"Tiêu Dạ.......!ư" Hạ Cửu mở đôi mắt đã ươn ướt nước mắt.
Yêu tinh, Hạ Cửu đúng là yêu tinh đi quyến rũ anh.
Nơi cao ngạo đã sớm thẳng đứng lên rồi, Tiêu Dạ thật ra chịu khổng thể nổi nữa.
Nhưng vẫn cố để cô chấp nhận dần, anh nâng bàn tay Hạ Cửu để cô chạm vào côn th*t lớn.
Bạc Hạ Cửu chỉ cảm thấy của Tiêu Dạ thật sự rất cứng và lớn khủng khiếp.
"Ngậm nó đi" Tiêu Dạ đưa nó tới sát miệng cô, Bạc Hạ Cửu bị chọc vào miệng, ngậm lấy một côn th*t to lớn, mùi thật nồng "Liếm nó đi.....a, đúng rồi...!ha, tiếp tục đi"
Cổ họng bị nhồi bởi một vật lớn, Bạc Hạ Cửu cảm thấy rất buồn nôn và đau nhức.
Côn th*t của anh chạm tới cổ họng của cô, vừa ngứa vừa rát.
"Sử dụng tay nữa đi" Tiêu Dạ đưa tay cô vuốt ve lấy côn th*t.
Sự kích thích từ miệng và tay khiến Tiêu Dạ suýt chút nữa là ra ngay lập tức.
Anh rút nó ra, bế thốc người Hạ Cửu chuẩn bị đưa côn th*t to lớn đó vào *** *****.
"Không, nó không vừa đâu.....!lớn lắm" Bạc Hạ Cửu ngọ nguậy không chịu để nó tiến vào, *** ***** vừa hay chạm vào đầu khấc khiến Tiêu Dạ mất hết kiên nhẫn mà bắn ra.
Tinh tr*ng phun hết lên bụng của Hạ Cửu một mảng trắng xóa nhớt nhớt.
Tiêu Dạ đành để cô nằm xuống rồi từ từ tiến vào "Khoan, a......!đau, dừng lại đi.
Đau quá" anh biết cô còn xử nữ đành cố gắng thật chậm tiến vào nhưng cô ép thật quá chặt.
Nơi đầu khấc đã bị kẹt không thể vào cũng không thể ra.
"Nới lỏng một chút, ngoan" anh cố gắng trấn tĩnh cô.
Bạc Hạ Cửu cuối cùng cũng nới lỏng, bàn tay được đan lại với tay anh nắm chặt lấy kêu lên "Tôi đau lắm, đau lắm"
"Không sao, chút nữa thôi sẽ không đau"
Tiêu Dạ cũng đã vào hết.
Bắt đầu chậm rãi đẩy, Bạc Hạ Cửu vẫn còn chút đau đớn mà nhăn đôi mày lại.
Anh vậy mà chỉ được một lúc chậm rãi, sau cứ liên tục thúc vào nơi sâu nhất của cô chạm tới điểm G.
"A.....Dạ, chậm chút" tiếng rên *** ** phát ra không ngưng.
Đau đớn lúc nãy như chỉ được một lúc còn lại là sướng đến chết người.