Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Được Tháo Hán Nông Thôn Sủng Hằng Ngày


Ngô Hữu Lễ đứng tại chỗ tiếp tục tìm kiếm.

Khi tầm mắt dừng lại ở phòng tân hôn của Từ Kế Dũng và Lăng Hương Hương, đồng tử của anh ta đột nhiên co lại, tâm trạng phức tạp nhìn qua cửa sổ xem động tĩnh trong phòng, chỉ là cửa sổ tuy mở hé nhưng rèm cửa lại được kéo xuống, Ngô Hữu Lễ không nhìn rõ được động tĩnh trong phòng, chỉ mơ hồ thấy được đồ đạc trong phòng.

Từ Kế Dũng đi vào bếp, còn chưa kịp nói với Chu Vân Vân, để cô giải quyết chùm bầu rỗng trong tay anh, thì Ngô Hữu Lễ như bóng với hình lại bám theo vào, Từ Kế Dũng đành phải cất chùm bầu rỗng đi, đặt vào nơi sâu nhất của tủ bếp.

Anh vừa cất xong, thì Từ Bá Phụ, Từ Bá Mẫu, Từ Kim Chi cũng đã trở về.

Ngô Hữu Lễ hoàn toàn thu hồi tầm mắt tìm kiếm, đến bên Từ Kim Chi nói chuyện:
"Đói rồi chứ, đã nấu cơm trưa rồi, nhanh thôi.

"

Từ Kim Chi cười ngọt ngào:
"Hữu Lễ, anh đối với em tốt thật.

"
Ánh mắt vô thức tìm kiếm bóng dáng Lăng Hương Hương nhưng không thấy, cô lại nhìn sang Ngô Hữu Lễ bên cạnh, dường như anh tôi không phát hiện ra chuyện này, ánh mắt chỉ chăm chú nhìn cô, Từ Kim Chi cười càng ngọt ngào hơn, còn bảo Từ Bá Mẫu đang định tìm Lăng Hương Hương gây chuyện đừng lên tiếng, kẻo mất vui.

Bữa trưa thịnh soạn hơn bữa sáng một chút.

Một bát cơm toàn khoai lang, một đĩa lá khoai lang xào, một bát nhỏ canh trứng, một bát lớn canh dưa muối toàn nước.

Nghi thức ăn cơm cũng giống như buổi sáng, phải đợi Từ Bá Phụ hô "Ăn cơm" thì mọi người mới được động đũa.

Còn Từ Bá Mẫu thì vẫn như thường lệ gắp những món ăn ngon cho Ngô Hữu Lễ, Từ Kim Chi và Từ Kế Dũng.


Ngô Hữu Lễ, Từ Kim Chi ăn ngon lành.

Từ Bá Phụ ăn thêm vài miếng canh trứng, Từ Bá Mẫu lập tức quát:
"Ông còn nhỏ à? Sao còn giành ăn với trẻ con thế?"
Thấy Từ Kế Dũng cứ gắp canh trứng cho Chu Vân Vân, Từ Bá Mẫu liền khuyên Chu Vân Vân:
"Vân Vân, trẻ con phải ăn nhiều rau, ăn nhiều rau tốt cho cơ thể.

"
"Vâng.

"
Chu Vân Vân nhàn nhạt đáp một tiếng, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn canh trứng mà Từ Kế Dũng gắp cho cô ấy.

Sắc mặt Từ Bá Mẫu tối sầm lại nhưng cuối cùng vẫn không nổi giận với Chu Vân Vân, ngẩng đầu thấy Từ Bá Phụ lại đi gắp canh trứng, Từ Bá Mẫu không nhịn được, giọng nhọn hoắt nói với Từ Bá Phụ:
"Ông làm sao thế? Không phải đã bảo ông đừng giành ăn với trẻ con sao? Ông như thế này thì ra dáng bậc bề trên ở chỗ nào?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận