Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Nam Chính Hào Môn


Nếu một ngày nào đó, sau khi bạn trải qua một cuộc sống nghèo khổ hơn 20 năm, đột nhiên xuất hiện một người đàn ông sống trong biệt thự, mỗi ngày có kẻ hầu người hạ, lại có được một đế quốc thương nghiệp khổng lồ, ngày ngày đều thu về lợi nhuận, người đàn ông với khối tài sản bạc tỷ đó lại nói với bạn: "Con à, ba là ba của con, là ba ruột, con về nhà với ba đi.

" Đây có lẽ là một chuyện rất kích thích lại khiến cho người ta vừa khiếp sợ vừa thỏa mãn.

Cho dù bạn sinh ra ở quốc gia nào, cho dù bạn là đàn ông hay phụ nữ thì chắc hẳn có vô số người đã từng mơ mộng như vậy.

Nhưng trên thế giới này, có rất ít người có diễm phúc trở thành một con ngỗng may mắn như vậy.

Tuy nhiên ở trên mạng, bạn có thể thường xuyên nhìn thấy mọi người để lại những bình luận kiểu như "Tôi cũng muốn có một người ba như vậy.

", "Ba à, vì sao tới bây giờ ba còn chưa đến đón con.

" Những bình luận như thế thường khiến người ta bật cười.

Mà bây giờ, Lục Tu Viễn lại trở thành con ngỗng may mắn đó.

Thẳng đến khi ngồi trên xe Lincoln vững vàng chạy ra vùng ngoại ô, tới một căn biệt thự có cách trang trí cổ kính theo kiểu Trung Quốc, Lục Tu Viễn đi theo chú Trung vào sảnh lớn của biệt thự, tại đó anh nhìn thấy Doãn Chính Dương ngồi trên xe lăn, Doãn Chính Dương có diện mạo giống với anh, khi ông ấy lấy ra một tấm ảnh chụp mẹ của anh lúc còn trẻ và nói rằng ông ấy chính là ba ruột của mình, cuối cùng Lục Tu Viễn mới nhận ra rằng đây không phải là mình đang nằm mơ, đây là sự thật.

Doãn Chính Dương lớn lên rất anh tuấn soái khí, mặc dù hiện tại ông đang bị bệnh, người cũng già rồi, khóe mắt trên khuôn mặt đã có nhiều nếp nhăn, nhưng diện mạo giống như được đúc từ cùng một khuôn mẫu với Lục Tu Viễn kia không lừa được người khác, ông ấy thật sự là ba ruột của Lục Tu Viễn.

Nhìn dáng người cao lớn thẳng tắp trước mặt, cặp lông mày và đôi mắt của Lục Tu Viễn gần như giống mình y đúc, Doãn Chính Dương nhớ lại quá khứ rồi áy náy nói: "Năm đó khi mẹ của con đi không một lời từ biệt, ba cũng không biết bà ấy đã có con.

"

"Mẹ cũng chưa từng nhắc tới ông với tôi.

" Lục Tu Viễn nhàn nhạt trả lời.

Ông ấy không biết đến sự tồn tại của anh, anh cũng không sao cả, dù sao thì mẹ anh cũng chưa từng nhắc tới ông ấy, một lần cũng chưa, vì vậy mọi người đều huề nhau.

Doãn Chính Dương nghe vậy liền cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói: "Tính tình của Lục Mai vẫn giống như năm đó, một chút cũng không thay đổi.

"

Khuôn mặt Lục Tu Viễn không có biểu cảm gì nói: "Mẹ đã sớm không còn nữa rồi.

"

Doãn Chính Dương rơi vào trầm mặc, lúc trước ông bị bệnh nặng, lúc cho rằng mình sắp không chịu nổi nữa, lại đột nhiên biết được mình còn có một đứa con trai, lúc ấy ông vừa khiếp sợ, vừa kích động lại còn vui mừng, lập tức liền phái người đi tìm, trong quá trình tìm kiếm con trai, đương nhiên ông cũng biết tin Lục Mai đã qua đời cách đây mấy năm.

"Là ba có lỗi với con và mẹ con.

" Doãn Chính Dương thở dài một tiếng, nâng mắt lên nhìn Lục Tu Viễn, trên khuôn mặt mang theo bệnh tật lộ ra vẻ áy náy: "Vì vậy ba muốn bù đắp cho con.

"

Lục Tu Viễn nhíu mày một chút, mở miệng nói: "Vì sao?"

Đối với Lục Tu Viễn mà nói, Doãn Chính Dương chỉ là một người xa lạ, cuộc sống của anh trong hơn hai mươi năm qua, Doãn Chính Dương chưa từng xuất hiện, anh đối với ông ấy cũng không có tình cảm gì, về phần cái gọi là áy náy của Doãn Chính Dương, anh cũng chẳng có cảm giác gì nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui