Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Nam Chính Hào Môn


Không đợi cô nói hết câu, Lục Tu Viễn đã lạnh lùng xoay người bước đi.

Á.

.

.

.

.

.

Thẩm An An cảm thấy khó xử, cô tính bịa lý do nửa thật nửa giả lừa Lục Tu Viễn, nhưng cô còn chưa nói xong lời này, anh đã xoay người bước đi, chẳng lẽ anh giận cô không đến gặp anh, chỉ lo đi cùng bạn bè?


Chẳng qua theo tình hình thực tế mà nói, cô không đến gặp anh mà đi cùng La Nguyệt mới là lựa chọn chính xác nhất.

Đương nhiên lời này Thẩm An An không dám nói với Lục Tu Viễn, cô nhìn người đằng trước bước đi càng ngày càng xa liền chạy theo.

"Anh giận rồi hả?" Thẩm An An đuổi tới bên cạnh anh nói: "Anh đừng giận, cho tôi xin lỗi được không?"

Lục Tu Viễn không thèm để ý tới cô, lạnh mặt tiếp tục bước nhanh về phía trước.

Thẩm An An lo lắng, vội vàng chạy nhanh về phía trước hai bước đuổi kịp bước chân Lục Tu Viễn, lớn tiếng nói: "Thật xin lỗi!"

Lục Tu Viễn dừng bước.

Thẩm An An thấy vậy rất vui vẻ, nhanh chóng phát huy kỹ năng diễn xuất của cô, qua mười năm đóng phim, diễn nhiều loại kịch bản như vậy, cho dù chưa từng thật sự yêu đương, nhưng cũng đã cùng diễn viên nam diễn qua nhiều loại tình huống yêu đương “lâm ly bi đát” trên cả phim điện ảnh lẫn phim truyền hình, cô chỉ cần coi Lục Tu Viễn là người yêu của mình như trong phim, cô giữ lấy cánh tay của anh, mềm giọng gọi anh: "A Viễn."

Giọng nói của cô vừa mềm vừa nhẹ, lại giống như làm nũng, người nghe được không khỏi mềm lòng .


Rốt cuộc Lục Tu Viễn cũng dừng chân, quay đầu nhìn cô.

"A Viễn." Thẩm An An lại ngọt ngào gọi anh, trên mặt cũng cười rộ lên vui vẻ, giống như là do thấy anh dừng lại nên cô mới cười vui vẻ như vậy.

Lục Tu Viễn cụp mắt nhìn cô, khuôn mặt tuấn lãng vẫn không có biểu cảm, đèn đường hắt bóng trên mặt anh, nửa sáng, nửa tối, càng làm cho anh trở nên lạnh lùng hơn, như có thể bất ngờ mở miệng nói cô cút đi.

Thẩm An An nhanh chóng tìm kiếm các loại kịch bản trong đầu xem nên diễn tiếp như thế nào, từ từ thu hồi nụ cười trên gương mặt, giả vờ tủi thân và đau lòng, hít hít cái mũi nói: "Em thật sự không nhìn thấy tin nhắn Wechat của anh, không phải em cố ý không đến gặp anh đâu."

Được rồi, cô không dám nói sự thật, cô sợ sau khi nói ra sự thật, Lục Tu Viễn sẽ bỏ đi, cô sẽ không diễn tiếp được nữa.

Bây giờ người này đã trở thành tổng tài giá trị bản thân tới hàng tỷ, đùa à, cô không thể đắc tội với anh ta đâu, giả vờ đáng thương cũng tốt, giả vờ tủi thân khổ sở cũng tốt, dù sao cô cũng phải nghiến răng cố gắng thôi.

"Với ai?" Vốn vẫn không nói chuyện, bỗng nhiên Lục Tu Viễn mở miệng hỏi.

Đầu tiên Thẩm An An rất sửng sốt, sau đó rất nhanh phản ứng lại: "Cùng La Nguyệt, một cô bé rất đáng yêu, cô bé đó là fan của em, em gặp cô bé đó tại công ty W&Y, cô bé nói ba cô ấy là tổng giám đốc của công ty W&Y."

Thẩm An An thành thật khai báo rõ ràng về chuyện La Nguyệt, mặc dù những việc này cô có thể không nói, Lục Tu Viễn vẫn có thể điều tra rõ ràng, không bằng cô cứ sớm nói ra, giành lấy thiện cảm của Lục Tu Viễn.

Lúc trước Lục Tu Viễn có đi một chuyến tới công ty W&Y, khi về có đọc thêm một số tư liệu về công ty W&Y, biết tổng giám đốc La có một đứa con gái tên La Nguyệt, tầm tuổi Thẩm An An, không khác so với lời giải thích của Thẩm An An.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận