Xuyên Thành Bia Đỡ Đạn Trong Niên Đại Văn


Muội có muốn ta cùng đi với muội không? " Trần Đông suy nghĩ một chút rồi nói.
"Không cần, muội có thể tự mình giải quyết được."
Nếu Trần Đông cùng cô quay về, e rằng mọi chuyện sẽ phức tạp hơn.
Mà Kiều Ninh Hân cũng không muốn Trần Đông bị kéo vào vòng xoáy này
Bây giờ cô không biết hệ thống của Kiều Tứ Ni có chức năng mê hoặc đàn ông hay không.
Nhưng theo ký ức kiếp trước của nguyên chủ Kiều Tứ Ni sẽ cướp đi tất cả đàn ông xung quanh cô ấy.
Không, trong đó không chỉ có cô ấy mà ngay cả cuộc hôn nhân của Lục Ni cũng bị cô ta phá hỏng.
Nếu như vậy thì hệ thống của Kiều Tứ Ni có chút đáng sợ.
Muội thực sự không cần sự giúp đỡ của ta sao? "
"Không cần đâu.

Nhìn xem, cả đêm muội không về họ cũng không lo lắng gì.

Làm sao họ có thể làm tôi khó muội được?" Cô cười khổ.
Trần Đông nhìn thấy Kiều Ninh Hân kiên trì, không nói thêm gì nữa, Kiều Ninh Hân nhân cơ hội rời đi.
"Cám ơn huynh, cám ơn cứu mạng của huynh, ta đi trước." Kiều Ninh Hân nói xong, xoay người bước ra khỏi Trần gia.
Sau khi đi ra khỏi nhà Trần,gia.

Kiều Ninh Hân quay lại nhìn bức tường bên ngoài nhà Trần gia
Tường ngoài của Trần gia cao và uy nghiêm, là một ngôi nhà tương đối nổi tiếng trong khu vực.
Lịch sử của họ Trần vẫn được người ta nhắc đến.
Nhưng sau đó không ai biết người Trần gia đi đâu.


Kiều Ninh Hân không ngờ cô lại được người Trần gia cứu.
Dù không thể cam kết với anh ấy nhưng cô sẽ cố gắng hết sức để báo đáp ân huệ trong tương lai!
Kiều Ninh Hân còn chưa trở về nhà, trên đường đi đã bị Đại thẩm gần đó tóm lấy.
"Nhị Ni? Hôm qua Tứ Ni đã xảy ra chuyện gì vậy? Tứ ni nói cháu suýt dìm chết cô ấy à?
Ở nhà cháu có một vụ náo động lớn đến nỗi ngay cả đại phu ở thị trấn bên cạnh cũng được mời đến.
Tại sao cháu lại quay lại vào lúc này? Cháu không sợ bị gia đình trách móc sao? "
"Liên thẩm, hôm qua Tứ Ni về nói thế ạ?"
“Đương nhiên, hôm qua Tứ ni quay về khóc lóc, ướt sũng khắp người.

Khi nhìn thấy người liền kêu cứu, nói rằng cháu suýt giết chết con bé.
Về đến nhà, ngã lăn ra ngất xỉu.

"
"Ồ, muội ấy đúng là kẻ ác lại cáo trạng ."
"Hôm qua cháu đã đi đâu? "
"ban đầu cháu muốn dọa muội ấy và dạy cho ấy một bài học
Để phạt việc muôi ấy lừa chị em mình xuống sông, cháu không ngờ kỹ năng diễn xuất của muội ấy lại tốt đến thế.đã giả vờ bị chuột rút ở dưới sông.
Khi cháu đến cứu , muội đã đẩy cháu vào dây lục bình.
Chân cháu vướng vào đám lục bình.

May mà hôm qua có người tốt bụng đi ngang qua cứu.

Nếu không thì cháu chết chắc rồi.

"
"A? Còn có chuyện như vậy, Tứ Ni nhà ngươi thật sự là ác độc , cho dù còn nhỏ tuổi như vậy lừa được Tam Ni xuống sông ,đến cả ngươi cũng bị tính kế"
Liên thẩm hít một hơi sợ hãi.

"
Thế hôm qua cô ta về không nói cháu ở dưới sông, nếu không có người tốt bụng đó thì chẳng phải cháu đã chết dưới sông rồi sao? " Liên thẩm suy nghĩ kỹ và vô cùng sợ hãi.
"Đúng vậy, ai có thể ngờ rằng tuổi còn nhỏ như vậy lại có thể tàn nhẫn như vậy! cháu đã uổng công nuôi nấng muội ấy bao nhiêu năm nay."
Đúng vậy, nương ngươi sức khỏe không tốt, chị cả cũng ra đi từ rất sớm.

Ngôi nhà này đều do ngươi quản lý cả trong lẫn ngoài.
Bởi vì mấy đứa nhỏ nên đến sách cũng chỉ được học có mấy năm , cha nương ngươi cũng không hiểu nên khi về cháu nên cẩn thận hơn.

"Liên thẩm có lòng tốt nhắc nhở.
Trên đường đi, Cô nhìn thấy những người ở gần đó nghểnh cổ lên xem vở kịch đang diễn ra trong nhà họ.

Những người biết rõ về cô, thông cảm và tò mò về chuyện xảy ra ngày hôm qua đã đến hỏi cô chuyện gì đã xảy ra.
Có người tin, có người hoài nghi.
Rốt cuộc không có nhân chứng, ngày hôm qua cũng có rất nhiều người nhìn thấy cô kéo cô ta xuống sông.
Tuy nhiên, hầu hết mọi người đều không tin rằng Cô có ý định giết người và với phong cách thường ngày của Tứ Ni, có rất nhiều người không vừa mắt cô ta
Đương nhiên, có người cho rằng Kiều Ninh Hân đã đi quá xa.
Dù sao bọn họ cũng là chị em ruột, Tam Ni cũng không có chuyện gì xảy ra.
Kiều Ninh Hân không nên đi xa đến mức kéo người xuống nước dạy cho cô ta một bài học.

Mọi người cho rằng hành vi của cô quá cực đoan!
Cô vừa về đến nhà và nhìn thấy Lục đang quét sàn bằng chổi.
Tuổi còn nhỏ , cô bé thấp hơn cây chổi.
Nhìn thấy Kiều Ninh Tâm quay lại, cô bé lúc đầu có chút kinh ngạc, sau đó kinh hãi chạy tới nắm lấy tay Kiều Ninh Hân
“Nhị tỷ, ngươi mau chạy đi.

Tứ tỷ hôm qua trở về nói tỷ muốn giết tỷ ấy, cha mẹ ta nhất định sẽ đánh chết tỷ.
Muội đã lấy trộm tiền giúp tỷ ,tỷ nên nhanh chóng lấy tiền và đi trốn bên chỗ đại tỷ.

"
Kiều Lục Ni lấy từ trong túi ra một chiếc túi vải nhỏ được gói cẩn thận, đổ năm tệ vào đó.
Nhìn thấy năm tệ, Cô không khỏi khóc.

Đây gần như là số tiền phải tiết kiệm nhièu năm
"Đừng sợ, nhị tỷ sẽ không sao ."
Cô niết năm tệ, nhét từng tờ tiền vào túi vải rồi giấu vào một trong những miếng vá trên quần áo.
Cô giấu đi điều này dựa vào phương pháp trong trí nhớ của nguyên chủ, trên thực tế, cô cảm thấy nó chẳng có tác dụng gì.
Nếu Kiều Ninh Na có hệ thống thì hệ thống này cũng có thể quét được, nhưng cô dựa vào kinh nghiệm đọc tiểu thuyết kiếp trước của mình.
Quá trình quét này cũng tiêu tốn năng lượng của hệ thống với giá 5 nhân dân tệ, rõ ràng là không tiết kiệm chi phí.

Kiều Ninh vừa vào nhà liền nghe thấy Vương Tú Mai ở trong sân chửi bới.
Không có cách nào, Kiều Ninh Hân không có ở đây, Vương Tú Mai sẽ bận rộn hơn rất nhiều, tuy rằng có Tam Ni giúp đỡ, nhưng Tam ni vừa mới rơi xuống nước, ngoại trừ có thể nhóm lửa trong bếp vẫn còn rất yếu.

, cô ấy không thể làm gì khác vào lúc này.
Chưa kể những thứ khác, củi dùng hàng ngày trong gia đình phải được chặt trước, quần áo bẩn của gia đình phải được giặt sạch.
Mùa đông thì không sao, một bộ quần áo có thể mặc cả mùa đông, nhưng vào mùa hè thì không nhiều lắm, ngày nào cũng phải thay từ trong ra ngoài, đặc biệt là quần áo và giày đi làm của cha Kiều, chúng cực kỳ bẩn.
Khi Cô bước vào, cô nhìn thấy Vương Tú Mai đang giặt quần áo.

Khi bà ta nhìn thấy cô đi vào, liền nói "Ôi!" và đuổi theo cô .
"Nhi Ni, ngươi cư nhiên hại chính em gái của mình, hay là ngươi đã không còn là người nữa? Vì sao không muốn nhìn thấy em gái mình? Ngay cả em gái của mình cũng không thể chịu đựng được."
Nếu ta thật sự độc ác, bóp chết ngươi từ khi còn bé rồi làm sao tôi có thể sinh người và nuôi ngươi đến lớn "
“Chỉ nhờ ngươi làm một số việc trong nhà thì có gì sai? Con cái nhà nào mà không như thế?
Chị cả của ngươi đã làm tất cả mọi việc khi nó ở đây , thậm chí còn phàn nàn về điều đó, nhưng bây giờ ngươi muốn tính mạng của muội muội mình.
Tại sao ta lại sinh ra một thứ độc ác như ngươi, sau khi ngươi sinh ra ta nên giết ngươi trong thùng phân! "
"Được vậy cảm ơn ngươi.

Ước gì nương không sinh ra con.

Người nghĩ là co rất thích được đầu thai trong bụng người hay sao vậy.

Sao người không hỏi con có muốn đầu thai vào bụng người hay không


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận