Vì bé Thành Đồ lớn lên hơi đen, hơi gầy, làn da sần sùi.
Ngoài ra Lý Đại Ngưu và Trương Nhị Thuý đã mất được một tháng, đứa nhỏ rất sợ hãi, sụt cân rất nhanh.Quan trọng hơn chính là 1 tuần trước, Lý Ái Trung không cần cậu nữa.
Nơi duy nhất cậu có thể dựa vào đã không còn, đứa trẻ lo lắng đến gầy guộc cả người."Vâng." Rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ, rất dễ lừa gạt, vì vậy bé Thành Đồ ngoan ngoan uống hết.Đợi bé Thành Đồ uông xong, Cố Hi nói: "Về sau mỗi buổi sáng đều phải uống một bát, mỗi lúc trời tối uống một bát, nên pha bằng nước ấm chứ không được dùng nước nóng, con biết chưa?""Con nhớ rồi." bé Thành Đồ nói.
Mỗi ngày có thể ăn ngon như vậy, sao cậu có thể quên."Còn cái này là kẹo bơ cứng thỏ trắng, mỗi ngày có thể ăn ba viên, nhưng hôm nay đã muộn rồi, ban đêm ăn cái này sẽ sâu răng, nên để ngày mai rồi ăn.
Bao giờ sữa và kẹo hết thì nói với ba, ba cho thêm." Cố Hi dặn dò."Vâng.""Tốt, giờ chúng ta đi tắm."Thời đại này không có sữa tắm, cũng không có dầu gội, tắm rửa, gội đầu, giặt quần áo đều dùng xà phòng, thậm chí có những nhà còn không nỡ dùng xà phòng chỉ dùng nước để chà.Vốn Cố Hi còn muốn gội đầu nhưng trời đã muộn lại không có máy sấy đành phải nhẫn nhịn đợi đến ngày mai.Tắm rửa xong, bé Thành Đồ về phòng của mình.
Kỳ thật cậu cũng sung sướng hơn những đứa trẻ khác, đó là có phòng riêng.
Ở nông thôn, trẻ con độ tuổi này đều không có phòng riêng.Vì vậy sau khi tắm xong, Cố Hi trở lại phòng bếp, pha một bát sữa.
Uống sữa mỗi buổi sáng và trước khi đi ngủ đã là thói quen của Cố Hi từ khi còn nhỏ.
Khi anh còn ở nhà họ Cố, bảo mẫu đều chuẩn bị những việc nhỏ này.
Sau này Cố Hi bị đuổi vì là đồng tính, Cố Hi đã tự mua và pha sữa cho bản thânĐặc biệt ở sở nghiên cứu căng thẳng, ban đêm khó ngủ, uống một cốc sữa, Cố Hi cảm thấy chất lượng giấc ngủ được đề cao lên rất nhiều.Sau khi uống xong sữa trở về phòng, Cố Hi nhìn bức tường của căn nhà bám đầy bùn đấ.
Lại nhìn chiếc giường gỗ trải chiếu rơm, vì là mùa hè nên trên giường không có chăn.
Ngoại trừ giường, trong phòng còn có một cái tủ và một cái bàn.
Trên mặt bàn còn để những đồ hôm nay anh đã mua từ hệ thống, còn có một chiếc đèn dầu và một bao diêm.Những năm 1957, đèn điện còn chưa phổ biến, ít nhất là ở nông thôn này không có đèn điện.Cố Hi đốt đèn, sau đó mở tủ quần áo.
Trong tủ là một đống hỗn loạn, Trương Nhị Thuý mất không có ai sửa sang lại quần áo.Tủ quần áo có ba tầng, phía dưới cùng còn có hai ngăn kéo.Cố Hi dựa theo ký ức của nguyên chủ mở ngăn kéo, trong đó có 1 rương gỗ nhỏ, sau đó Cố Hi lục trong 1 bộ quần áo tìm được chìa khoá mở rương, bên trong là tiền cùng phiếu vé.""Tiểu 4, tiểu 4." Cố Hi kêu vài tiếng, mới nghe được âm thanh khoan thai của 444 truyền đến."Kí chủ, em đây, xin lỗi ký chủ, vừa rồi em mải lướt vòng bạn bè nên không nghe thấy tiếng gọi." 444 nhỏ giọng xin lỗi."Vòng bạn bè gì vậy." Cố Hi tò mò."Là vòng bạn bè của hệ thống chúng em." 444 giải thích, "Hệ thống bọn em có một diễn đàn là vòng bạn bè của hệ thống.
Chỉ cần là hệ thống đã xuất xường dù chưa có kí chủ vẫn có thể kích hoạt, xem vòng bạn bè, cũng có thể cùng các hệ thống khác nói chuyện phiếm.""Ồ có vẻ giống với WeChat." Cố Hi nói"Nó được phát triển dựa trên WeChat." 444 nói: "Minh giới bọn em rất giỏi hấp thụ những tri thức của con người, sau đó dùng nó để phát triển Minh giới.""Vậy bèn bè WeChat của em như thế nào?" Cố Hi hỏi.444 trả lời: "Nhiều hệ thống sẽ đăng bài trong vòng bạn bè.
Ví dụ như ảnh cùng kí chủ hôm nay làm gì, hôm nay ăn gì.""Hệ thống còn có thể ăn?" Cố Hi cảm thấy khoa học kỹ thuật của Minh giới thật thần kì."Hệ thống cũng có thể có thực thể, đã có thực thể thì về sau có thể ăn uống bình thường." 444 nói."Thật tốt quá, 444, em có thể biến thành thực thể sao?" Cố Hi hỏi: "A, anh ở Minh giới có thể ôm em, dáng vẻ đó là thực thể của em sao?""Tất cả các hệ thống đều được thực thể hoá tại Minh giới, còn thực thể trong thế giới thì cần phải có điểm tích luỹ, rất đắ, mỗi ngày tốn 1000 điểm." 444 nói."Vậy sao, đừng nhụt chí, chờ anh kiếm được tiền, liền đổi cho em, sau đó mua đồ cho em ăn." Cố Hi an ủi 444."Thật ạ? Cảm ơn kí chủ, em rất cảm động.""Thật sự." Trong lòng Cố Hi, 444 là một đứa trẻ yếu ớt cần tình cảm và yêu thương: "Đúng rồi, tiểu 4, thời này không có tủ lạnh, anh dùng điểm tích luỹ mua cá với thịt để qua đêm chắc chẳn sẽ hỏng.""Thế nhưng đồ đã mua ở Cửa hàng không thể trả lại." 444 nói: "Nhưng kí chủ có thể cất giữ trong tủ đồ của hệ thống, tủ đồ của hệ thống có thể giữ đồ tươi mới nhưng cần có phí cất giữ.""Khấu trừ từ điểm tầm bao nhiêu?" Cố Hi không chút nghĩ ngợi hỏi."Vâng, 24 giờ cần 10 điểm."Cố Hi đột nhiên nghĩ ra một cách kiếm tiền: "Vậy thì những thứ trên thế giới này, chẳng hạn như đồ cổ, sau khi anh rời đi, có thể mang chúng theo không?""Không thể đâu kí chủ, hệ thống không cho phép đầu cơ trục lợi." 444 trả lời: "Anh sau khi rời khỏi đây chỉ có thể đem tiền của thế giới này đổi thành điểm tích luỹ."Đầu cơ trục lợi."Được, anh biết rồi, cá cùng thịt heo gửi vào trong tủ đồ hệ thống đi."Cố Hi đem cá và thịt bỏ vào, hệ thống đưa ra lời nhắc nhở: Thu được 2 cân cá, 4 cân thịt heo, phí cất giữ 24 giờ là 10 điểm, gửi không quá 24 giờ, sau khi lấy hàng sẽ thu phí.Nghe hệ thống nhắc nhở, Cố Hi trầm mặc 1 lúc."Kí chủ, em có một yêu cầu." 444 yếu ớt nói."Yêu cầu gì?""Em có thể đăng bài về anh trên vòng bạn bè không.""Ví dụ như?""Ví dụ như ảnh chụp chẳng hạn." 444 nói."Em thích như nào thì cứ làm đi." Cố Hi trả lời.Vì vậy, đêm đó, sau khi Cố Hi ngủ say, 444 đăng bài đầu tiên kho xuất xưởng lên vòng bạn bè.444: Ảnh chụp kí chủ siêu cấp đẹp trai, kí chủ nói chờ khi nào kiếm được tiền sẽ đổi thực thể cho tôi, mua cho tôi đồ ăn, cảm động quá đi thôi!!!Trong ảnh, Cố Hi nằm trên chiếc giường cũ đầy lỗ rách.
Sau khi 444 chụp ảnh xong, diện mạo của người trong ảnh trở thành dáng vẻ ban đầu của Cố Hi.Sau khi đăng ảnh vào vòng bạn bè, 444 rạo rực vui cười, sau đó nó liền bị nhóm hệ thống bình luận công kích.Hệ thống 520: 444, cậu mau đi ra, tìm một tấm ảnh trên mạng để đăng cũng không biết xấu hổ.Hệ thống 1314: 444, ký chủ của cậu bụng bự mập mạp bọn tôi cũng không khinh thường cậu, nhưng cậu lừa gạt chính mình như vậy cũng không tốt đâu.Hệ thống 888: 444, tuy rằng tên cậu không dễ nghe, thế nhưng cậu cũng không nên mơ mộng hão huyền như vậy.444 nhìn mọi người trò chuyện, rất tủi thân.444: Tôi không có lấy ảnh mạng, đây chính là kí chủ nhà tôi, anh ấy vô cùng đẹp trai.Hệ thống 666: 444, không phải nói cậu, về nằm mơ thì tốt hơn, mau xoá bài đi, thật mất mặt mà.Hệ thống 8866: 444 làm hệ thống phải tự biết mình, tên của cậu đã rất suy rồi, soái ca chắc chắn sẽ không chọn cậu.444: Mấy người thật là quá đáng, kí chủ nhà tôi thật sự đẹp mà.Hệ thống 527: 444, Chờ cậu trở về chúng ta tụ họp tôi mời cậu ăn vặt.527 là một hệ thống gian trá, hội họp để xem tư liệu của 444 là có thể nhìn được kí chủ của cậu ta, nó cảm giác mình rất thông minh, sau đó vạch trần kí chủ bụng phệ của 444.444: 527 cậu thật tốt, cám ơn cậu, vậy cứ chốt như thế.Ngày hôm sauGiấc ngủ lần này của Cố Hi có chút nặng nè, một nguyên nhân là bởi vì ngày hôm qua đi bộ suốt 3 tiếng dẫn đến thể lực mệt mỏi, chân run rẩy không ngừng.
Ba tiếng đi ước chừng 7-8km, nếu là thân thể cũ của Cố Hi thì không sao, anh thường xuyên vận động, mỗi giờ chạy khoảng 10km, nhưng đây là thân thể Lý Ái Quốc.
Từ nhỏ bị Trương Nhị Thuý nuông chiều từ bé nên 7-8km mới bò đến tận 3 tiếng mới tới nơi.
Thứ hai là bởi vì anh mới tới hôm qua, còn chưa thích ứng thời địa này, nằm ở trên giường đầy mùi khác thường, Cố Hi không thể nào ngủ được.
Mãi đến tầm 2 giờ mới thiếp đi.Không, khi thức dậy thì đã hơn 9 giờ.
Thời gian là 444 nói với anh, nơi đây không có đồng hồ nên anh hoàn toàn không biết thời gian như thế nào.Cố Hi lấy từ trong tủ một chiếc quần dài màu xanh lam, loại vải phổ biến ở thời đại này là vải may đồ lao động, thế nhưng ở thời hiện đại còn có 1 cách gọi là vải jeans.
Vì vậy Cố Hi khác thích nó.Ưu điểm của loại vải này chính là bền và không dễ đứt.
Nhưng loại vải phổ biến nhất này lại không có nhiều ở các vùng nông thôn.Chỉ là bên trong quần có quần đùi, giống như quần tây cổ điển và quần đi biển hiện đại, chỉ là không dài như vậy cũng không bó sát.
Khi đi bộ, Cố Hi nhỏ bên dưới run rẩy không ngừng.
Cố Hi cảm thấy không thoải mái chút nào, anh phải chuẩn bị một ít quần lót vải cotton.Nhưng người thời đại này rất bảo thủ, phải tự may đồ lót, không thể mua ngoài, đồ lót của nguyên chủ cũng là Trương Nhị Thuý làm.Trong khi tìm áo, Cố Hi cau mày, không có chiếc nào phù hợp với mắt nhìn của anh.
Trong tủ đồ của nguyên chủ có một chiếc áo sơ mi ngắn tay bằng vải bò, làm từ sợi tổng hợp, sợi tổng hợp không hút mồ hôi, mặc vào tháng 8 lúc này sẽ rất nóng.Thế nhưng anh cũng không tìm được bộ nào khác.Thời đại này, mỗi người đều không có nhiều quần áo, đều là giặt sạch xong mặc lại.
Ngay cả Trương Nhị Thuý tích góp được nhiều tiền cùng phiếu mà bà cũng không nỡ mua nhiều quần áo mới cho Lý Ái Quốc..